6 tháng 6, 2012

Buông

Em buông mình rơi như trái bóng
Rơi xuống tận cùng sẽ vỡ hoặc nảy lên

Em buông mình để muốn nguôi quên
Mà trái tim càng thêm nhức nhối

Em buông mình, quay lưng đi vội
Mà nước mắt rơi ướt sũng trời chiều

Em buông mình giấu một tiếng yêu
Trong ngực trái chực nhảy ra gào thét

Em buông mình - tưởng sẽ thôi tha thiết
Mà nỗi nhớ anh ướt đẫm môi mềm

Em buông mình giấu nỗi nhớ vào đêm
Anh gần lắm, giờ bỗng xa xôi lắm...

Em buông mình - giấu tình yêu thăm thẳm
Nén trong tim một tiếng thở dài...

(Sleepless 5/3/2012)

Viết cho em


Cho em chút bình yên buổi sáng
Nắng chan hòa trong mắt em xanh
Cho em chút buổi trưa an lành
Thôi nhung nhớ những điều xưa cũ

Cho em thật bình yên trong giấc ngủ
Không giật mình bởi những giấc mơ hoang

(6/3/2012)
******************************

Em đi qua những chênh vênh
Em đi qua những thác ghềnh ngày xưa
Em đi qua những cơn mưa
Đi qua hết những dối lừa tình nhau

Đi qua cả những nỗi đau
Đi qua hết những nát nhàu con tim
Đi qua sợ hãi màn đêm
Sao chẳng qua được nhớ anh lúc này?
 (7/3/2012)

Ru mình

À ơi em ngủ cho ngoan
Tóc của đêm
Nhớ của ngày
Xa xưa


À ơi trời đổ cơn mưa
Để em mắt ướt
Lưa thưa...
Đợi người


À ơi, em ngủ đi thôi
Người còn xa lắm
Chẳng đợi chờ ai


À ơi cho hết đêm dài
Ngón tay em lạnh
Chờ ai nắm giùm?

(21/3/2012)

Ru mình (1)

Ngủ ngoan tóc mây
Thôi đừng hoài nhớ
Đêm dài lắm đấy
Nỗi nhớ đi đâu?

Ngủ ngoan mắt sâu
Thôi đừng thao thức
Ngoài kia gió hát
Những khúc ca yêu

Ngủ ngoan yêu kiều
Trên đôi môi ấm
Ánh trăng rất chậm
Rớt xuống hiên nhà...

Ngủ ngoan tay ngà
Thôi đừng hờn dỗi
Có ai ngóng đợi?
Những ngón tay côi?

Ngủ ngoan mơ ơi
Thôi đừng...xa vắng
Ngày trầm, đêm lặng
Yêu thương nát nhàu...

Ở đâu? Ở đâu?
Ngủ ngoan tim hỡi
Thôi đừng ngóng đợi
Mai nắng lên rồi!

(đêm 13/5/2012)

Em đã hứa

Em đã hứa là không chờ đợi nữa
Những yêu thương giấu mãi xa vời
Đêm quơ tiếng thở dài chầm chậm
Giọt nước mắt buồn, khe khẽ rơi nghiêng...

Em đã hứa giấu những nỗi buồn riêng
Trong ngăn kéo của kỉ niệm, kí ức
Để thôi hoài vọng, những đêm dài thao thức
Người ở đâu, sao mãi chưa về?

Em hứa rồi, giấu ngày dài lê thê
Bằng những chiều lang thang trên phố
Bằng những đêm nằm nghe đất thở
Em hứa rồi, sẽ chờ những niềm vui...

(stress nên em làm thơ ^^)

18/5/2012

Sẻ chia

Chia cho nhau những niềm vui
Chia cho nhau những nụ cười riêng mang
Chia nhau một chút lỡ làng
Anh ở nơi ấy, em sang nơi này....

Tình như một thoáng mây bay
Chưa thành mưa xuống giữa ngày nắng xanh
Chia cho nhau chút trong lành
Đi đâu mỏi mệt loanh quanh giữa đời....

(16/5/2012)

Nếu em chết?

Nếu như mà ngày mai em chết
Anh có buồn không, dù chỉ phút giây thôi?
Anh có thôi ngạo nghễ nụ cười
Đã làm em nhiều đêm không ngủ

Anh biết không, chẳng bao giờ là đủ
Cho những yêu thương ấm áp, chân thành
Nếu em chết đi rồi, sẽ chẳng thể yêu anh
Chẳng mè nheo, chẳng ghen tuông, giận dỗi...

Nếu mai em chết, chắc cuộc sống này chẳng có gì thay đổi
Sáng vẫn kẹt xe, đông đúc buổi tan tầm
Tình yêu nào cũng đầy những thanh âm
Anh cũng thế, chẳng có gì là khác...

Em vẫn mơ được một lần bước lạc
Trên những con đường xanh mát ở Châu Âu
Chết đi rồi, mơ ước nghĩa gì đâu?
Anh đừng nghĩ rằng em hèn nhát

Cây vẫn xanh giữa đời tươi mát
Lá vẫn rơi và hoa nụ toả hương
Anh vẫn thế- bình yên giữa đời thường
Không có em sẽ là Lan, là Huệ...

Không có em cuộc đời này vẫn thế
Bởi vậy nên em...chẳng chết đâu!


(6/6/2012)

5 tháng 6, 2012

Hà nội đón em

Ảnh chụp từ ô cửa kính máy bay
Hà nội đón em bằng nắng vàng rực rỡ
Bằng môi thơm sen thắm trên đường
Hà nội đón em bằng những yêu thương
Thênh thang bước trên phố hè rợp lá

Hà nội của em chẳng hề xa lạ
Bao năm xa vẫn ấm áp quay về
Mặc em nông nổi cùng những đam mê
Hà nội dịu dàng lặng yên phố cũ

Hà nội của em những đêm say ngủ
Cây đứng nghiêng ôm những nụ hôn nồng
Xào xạc lá, nồng nàn mùi đất
Hà nội đón em về sau những hư không

Hà nội như mối tình đầu tha thiết chờ mong
Chẳng vội vã chẳng ồn ào náo nhiệt
Em ngu ngơ cứ đi đâu mải miết
Chẳng biết một điều, Hà nội rất bao dung!

(Sân bay Nội Bài 5/6/2012)

Tạm biệt Sài Gòn

Tạm biệt nhé Sài gòn yêu dấu
Nỗi buồn em cất kỹ đi rồi
Em sẽ trở lại một ngày thật tươi vui
Và trái tim lại nồng nàn tha thiết

Tạm biệt nhé những cơn mưa mải miết
Để nước mắt em chẳng thấy mình buồn
Để bầu trời như tươi đẹp hơn
Em tươi mới trong nắng vàng rực rỡ

Tạm biệt nhé - những con đường lá vỡ
Phố người đông hối hả đi-về
Em gửi lại Sài gòn những ngày dài lê thê
Thôi còn tin những lời tha thiết

Tạm biệt Sài gòn- em lại đi mải miết
Phía trời kia xanh thẳm mắt buồn
Em kịp giấu nỗi buồn sau đáy mắt
Sài gòn ơi, còn lại những vấn vương

Sẽ có ai chờ em phía cuối đường..

(Sân bay Tân Sơn Nhất - 5/6/2012)

Nuối tiếc

Nếu biết trước anh thích chơi trò tình yêu
Em đã giữ trái tim mình không lạc nhịp
Dẫu có muộn, em vẫn nhận ra kịp
Và vung tay ném nỗi nhớ lên Trời

Nếu biết được, với anh- em chỉ là trò chơi
Em đã chẳng vật vã mình như thế
Chẳng giận hờn, nhớ thương, xa xót...
Em nuối tiếc em, nuối tiếc một phần đời

Nếu biết được, nếu biết trước...
Mà thôi
Anh chẳng đủ để em bận tâm nữa
Nhưng anh hỡi, đừng đốt thêm ngọn lửa
Trong trái tim những cô gái chân thành...

Cuộc đời này đã quá đỗi mong manh...

(Đêm 4/6/2012)

4 tháng 6, 2012

Không ngủ ở Sài gòn

 Khi không ngủ được ở thành phố đông người này thì ta làm gì nhỉ? Đếm hết cừu của cả hàng xóm mà vẫn chưa ngủ được thì ta làm...thơ nhảm thôi =)))


1. Ru em


Ngủ ngoan con mắt của đêm
Tay ru nỗi nhớ vô thường đấy thôi
Ngủ ngoan đi nhé bờ môi
Thôi đừng nuối tiếc những lời gió bay

Ngủ ngoan nào giấc mơ này

Tình thôi tha thiết, chẳng say đắm lòng
Ngủ ngoan đi!
Những hư không
Ngón tay thôi kết tơ hồng nhé em

Ngủ ngoan đi tóc xanh mềm
Người ta nào có hẹn thề chi đâu?
Biết rằng núi cạn sông sâu
Em ru em
những ngày sau...
Để rồi...

Ừ thôi, 
Thì cũng đã thôi
Em về yêu nốt nửa đời của em! 

2.  Lỡ hẹn

Anh lỡ hẹn với em rồi đấy
Chiều mưa giăng ướt mắt em thôi
Phố vẫn thênh thang, mải miết đông người
Em chạnh buồn nhưng em không khóc

Anh lỡ hẹn với em rồi đấy nhóc

Đừng hoài mong vơ vẩn những yêu thương
Đêm say ngủ, ngẩn ngơ những con đường
Cho yêu dấu cuốn theo lá biếc

Anh lỡ hẹn rồi, em thôi nuối tiếc

Một khoảng trời đã tha thiết nhớ mong
Anh lỡ hẹn rồi, anh có áy náy không?
Em thôi tự hỏi, thôi chờ, thôi nhớ...

Anh lỗi hẹn rồi, em cũng thôi ngóng đợi

Chút tình riêng như đã xa vời
Em chậm bước không ngoái về chốn cũ
Tự nhủ lòng mình, như chợp mắt mà thôi..

Viết ở Sài Gòn (2)


Sài Gòn chụp từ tầng 12- instagram


Thành phố hơn 8 triệu người


Anh ở đâu trong nỗi nhớ của em?


Anh ở đâu khi thành phố vào đêm


Em một mình quắt quay nỗi nhớ?



Em một mình, nghẹn từng hơi thở


Thành phố đông đến nhức nhối mắt nhìn


Chẳng có anh, phố cũng cay mắt buồn


Em lơ ngơ giữa đường- nỗi nhớ lại đi hoang...

25 tháng 5, 2012

Viết ở SG

Sài Gòn ơi, em buồn quá
Những cơn mưa hối hả theo mùa
Những phố phường đông người vội vã
Sài gòn quá bận để nhớ em...

Sài gòn ơi, sài gòn chẳng có đêm
Phố vẫn sáng, người người cười nói
Em lơ ngơ giữa Sài gòn vội
Chẳng có phút nào Sài gòn là của em...

24 tháng 5, 2012

Ru anh (1)

Ngủ đi anh hỡi
Tóc bạc thêm rồi
Em thương tóc rối
Em thương mắt sâu

Nỗi nhớ ở đâu?

Chẳng về bên ấy
Nỗi nhớ trốn chạy
Để em tủi hờn

Ngủ ngoan môi hôn
Đêm nồng nàn nhớ
Ở đây hơi thở
Vương vấn anh hoài

Thế gian trần ai
Bao nhiêu lo lắng
Có em vẫn lặng
Bên anh mỗi ngày

Chẳng phải cơn say
Hôm sau bừng tỉnh
Tình em như biển
Sóng vỗ miệt mài

Ngủ ngon nhé ai
Thôi đừng nhăn trán
Tay em ấm nóng
Ngủ ngon...ngủ ngon....

21 tháng 5, 2012

Niềm vui bất tận của mẹ

Bống khoe, thứ 6 con được đi dự ĐH Cháu ngoan Bác Hồ, mẹ ạ. Ở lớp chỉ chọn ra có 3 bạn trong số 42 bạn thôi. Mẹ ghé xuống hôn con thật kêu bảo “cảm ơn con. Mẹ chúc mừng con” – mà nghe trong lòng mẹ một niềm vui khó tả. Gọi điện cho cô giáo chủ nhiệm của con, lại nghe cô khen con rất nhiều, cô tự hào lắm về lớp trưởng gương mẫu và chu đáo của cô, cô bảo mẹ “Chị chúc mừng em có một cô con gái ngoan. Em nuôi và dạy con tốt thật” – Mẹ nói thật là mẹ cũng hơi…hãnh diện một tí.
Nhìn Bống bây giờ ra dáng thiếu nữ rồi, mà mẹ cứ như mới hôm qua, cái ngày mẹ biết con hình thành trong bụng mẹ. Không phải là mẹ đi, cái cảm giác đó còn nguyên vẹn, mẹ đang bay, bay lên trong niềm hạnh phúc vô cùng.  Nhờ có con mà ba mẹ đã làm hòa sau một trận cãi vã, nhờ có con mà mẹ vượt qua cả đau đớn của vết mổ sẹo lồi chưa kịp khô vết khâu, nhờ có con mà mẹ vượt qua rất nhiều khó khăn và vất vả khi đó, vượt qua cả bệnh tật khi bác sĩ phát hiện mẹ bị hở van tim 2 lá và khuyên mẹ nên bỏ con…
Thế là, suốt quá trình mang thai, mẹ rất chăm chỉ đọc sách, tìm hiểu về chăm sóc và nuôi dạy con. Bống là con đầu lòng, nên được mẹ chăm nhiều hơn, và mẹ cũng vụng về hơn. Mẹ ghét bắp cải, nhưng vì thấy trong bắp cải có nhiều folate mà mẹ cắm cúi ngồi ăn cả đĩa bắp cải luộc. Mẹ uống sữa ngày 2 cốc để bổ sung DHA cho con và dưỡng chất nữa. Ai cũng nói mẹ là nuôi con trong bụng dễ hơn nuôi ngoài, nên mẹ chăm sóc sức khỏe rất cẩn thận. Mẹ muốn con được khỏe mạnh ngay từ trong trứng nước…
Rồi Bống chào thế giới tươi hồng vào một ngày đầu thu, sau cơn đau 26 tiếng của mẹ và rất nhiều nước mắt của mẹ. 6 tháng đầu, Bống hoàn toàn bú mẹ, con nhất định không chịu bú ai và cũng không uống sữa ngoài, cho dù mẹ phải nằm viện vì bị mổ khi con mới 5 tháng tuổi. Nhưng mẹ luôn ý thức rằng, sau 6 tháng, nguồn sữa mẹ không còn đủ dưỡng chất cho con, nên mẹ nhất định “rèn” con uống sữa ngoài. Bống không chịu uống sữa lúc thức, nên ngày nào mẹ cũng phải canh lúc con đang lơ mơ ngủ thì cho bình sữa vào miệng, chứ để con ngủ say thì con cũng nhất định không chịu bú.Mỗi ngày, bao giờ mẹ cũng phải canh để con uống được 3 bình sữa, mỗi bình 240ml. Bởi vì mẹ tin rằng dưỡng chất trong sữa rất tốt cho sự phát triển thể lực và trí tuệ của con.
 Lựa chọn sữa cho con, mẹ cũng đắn đo và xem xét rất cẩn thận. Ngoài chất lượng, giá cả thì thành phần sữa cũng khiến mẹ để ý nhiều nhất là hàm lượng DHA và folate. Bởi con sẽ có một trái tim khỏe, một trí não thong minh và đôi mắt sáng.
Bởi thế, Bống phát triển rất tốt về thể lực và cả nhận thức. 5 tháng rưỡi con đã biết bò, 6 tháng con biết ngồi, 8 tháng vịn tường đi và đúng 9 tháng thì con bước những bước chập chững đầu đời. Ngạc nhiên hơn là khả năng ngôn ngữ, 9 tháng, con đã biết gọi ông, từ ông là từ rất khó cho bất kì đứa trẻ nào, thì con gọi rất sõi. 11 tháng con có thể chỉ tất cả mọi con vật trong cuốn sách từ điển Anh-Việt bằng hình khi được hỏi. 13 tháng con đã nói được 3 từ và 16 tháng thì con nói rất sõi. 18 tháng con có thể nói một câu rất dài, mẹ nhớ, câu dài đầu tiên của con là “Ba Kều đang làm gì đấy?” khi con theo ba vào bếp.
Không những thế, sức đề kháng và sức khỏe của con rất tốt. Vào những ngày thời tiết chuyển mùa, con vẫn ốm, vẫn sốt dịch…nhưng vì có sức khỏe tốt mà mẹ hay đùa rằng, bệnh đối với con giống như khách đến chơi nhà, không ảnh hưởng tới gia chủ. Con vẫn ăn đủ bữa, vẫn ngủ đủ giấc và vẫn chơi khi dứt cơn sốt. Tuy nhiên, việc ốm, sốt của con là rất hiếm khi.
Ngay cả bây giờ, khi con đã lớn và Mẹ có thêm em Cua, mẹ có thêm nhiều kinh nghiệm hơn khi chăm sóc em, mẹ vẫn giữ thói quen mỗi ngày 2 ly sữa cho mỗi chị em. Và vì thế em Cua cũng khỏe mạnh hơn, em gần như rất ít ốm đau. Hai bạn của mẹ trộm vía là không kén sữa, các con có thể uống bất kì loại nào mẹ mua. Và bây giờ thì mẹ đang lựa chọn Enfa DHA power + đều chứa đúng và đủ hàm lượng DHA & ARA để giúp các con phát triển trí não toàn diện, phát triển thể lực nữa chứ. Và mẹ tin rằng, mẹ sẽ có 2 “chân dài” trong tương lai khi mà chị Bống mới 7 tuổi rưỡi đã cao 1m40 và em Cua hơn 4 tuổi đã cao 1m15 rồi nhé.
Nhìn các con của mẹ lớn ngoan, khỏe mạnh, xinh đẹp, mẹ có thêm rất nhiều nghị lực để nuôi dạy các con thật tốt.

Con cứ mãi hồn nhiên nhé

14 tháng 5, 2012

Anh đến bên em

Lại một bài thơ được viết dựa trên lời lược dịch của một bản tình ca Nga "Anh đến bên em" Очень душевная песня о любви 2012 (медляк)

Anh một mình cô đơn trong bóng đêm 
Những bức thư của em như chạy ùa về từng kỉ niệm
 Cửa sổ mở tung, anh hít từng hơi lạnh 
 Em đã xa rồi, anh vẫn chẳng nguôi quên… 

 Anh để cho mình trôi ý nghĩ về em 
 Ở đâu đó em vẫn còn thao thức 
 Em khẽ chạm lên má con, khi con đang ngon giấc 
 Con gái chúng mình – ánh sáng của tình yêu 

Những vì sao thiếp đi trên mắt em yêu
 Anh bừng tỉnh sau bao nhiêu lầm lỗi 
 Em yêu nhé, anh ngàn lần xin em tha tội 
 Để nước mắt em rơi, thao thức những đêm dài… 

Anh vội vã về khi chưa kịp sớm mai 
 Ngắt bó hồng nhung của mùa xuân đến sớm 
Anh khẽ đặt những bông hoa nơi em đang ngủ
 Anh đã về rồi, sau những bão giông... 

Anh về đây, ôm em mãi trong lòng
 Nghe thổn thức tiếng tình yêu nức nở
 Năm tháng đi qua rồi, nhưng anh không nguôi nhớ
 Em ở đây, ánh sáng của đời anh… 


(Cảm ơn anh Vũ Anh lược dịch cho em ^^)

13 tháng 5, 2012

Lời cuối cho anh

Em sẽ nói lời cuối thôi anh nhé
Vĩnh biệt anh, thôi chẳng phải yêu em
Bởi không ai buộc được trái tim mình
Phải nhớ nhung một người nào đó

Em mất trí rồi, khi cứ tin lời gió
Tin yêu thương rồi sẽ quay về
Anh đã yêu, và con tim đã chết
Trước khi em xuất hiện trong đời


Anh đã yêu, và cũng đã chơi vơi…
Nhưng với em điều đó là vô nghĩa…
Trái tim anh chẳng dành cho em một cánh cửa
Em quay lưng,nghe nước mắt mặn môi…

Vậy thì em sẽ nói lời cuối thôi
Dù trái tim vẫn còn nhức nhối
Nhưng em buông tay rồi, em sợ mình mệt mỏi
Sợ yêu thương trong em sẽ hóa tủi buồn

Em chẳng còn thấy trái tim reo vang
Chẳng cảm được mùi món ăn mỗi bữa
Không nghe được thanh âm trên phố
Em cô đơn, lạc bước giữa đời

Nên em sẽ nói một lời cuối thôi
Vĩnh biệt anh, tình yêu rất vội
Em sẽ coi như mình mất trí
Lời cuối cho anh, lời cuối cho mình…


(Bài thơ này viết dựa trên lời dịch của bản tình ca Nga Жестокий романс - А напоследок я скажу)

23 tháng 4, 2012

Điều mẹ không nên nói...

Khi bạn đang rất bận rộn, thậm chí phải làm 2-3 việc một lúc: vừa nấu ăn vừa phải chạy ra chạy vào phòng làm việc để giải quyết công việc mà lại nghe con lèo nhèo bên cạnh, lúc thì đòi đồ ăn nhẹ, lúc thì la hét, làm đổ vỡ đồ, hỏi hàng nghìn câu hỏi tại sao..thì rất dễ bạn sẽ bị “tẩu hỏa nhập ma” và nổi nóng.

Tuy nhiên, khi bạn không thể kiểm soát được cơn nóng giận của mình thì bạn sẽ rất dễ gây tổn thương cho bọn trẻ vì những lời nói trong lúc nóng giận đó, đặc biệt là khi chúng còn nhỏ, ở lứa tuổi dưới 5 thì sự sợ hãi và hoảng hốt của chúng sẽ mạnh mẽ hơn. Vì vậy, tốt nhất là bạn hãy cố gắng kiểm soát mình và hít thở sâu để lấy lại bình tĩnh, nói thật nhẹ nhàng với bọn trẻ, chúng sẽ dễ dàng tiếp thu và nghe lời bạn hơn.

Đây là những lời bạn không nên nói với bọn trẻ khi đang nóng giận.

1. “Con ra chỗ khác chơi, để mẹ yên”
Nếu bạn không thể tìm ra một thời gian thích hợp để nghỉ ngơi thì họa chăng bạn là một vị thánh và bạn đã làm việc quên bản thân mình, bạn đã quên lợi ích của việc phải nghỉ ngơi, thư giãn và nạp lại năng lượng cho mình. Vì thế, bạn thường xuyên nói với con “Mẹ bận lắm” “Đừng làm phiền mẹ” “Để mẹ yên đi nào” sẽ khiến bọn trẻ con nghĩ rằng chúng không có ý nghĩa gì trong cuộc sống của bạn, và nếu điều này thường xuyên xảy ra từ khi chúng còn nhỏ thì hệ quả sẽ rất tai hại khi chúng lớn lên. Chúng sẽ thu mình lại và không còn muốn chia sẻ với bạn nữa.
Bởi vậy, khi bạn đang quá bận rộn mà bị con làm phiền, thì bạn hãy nói với con thật nhẹ nhàng “Mẹ có việc phải hoàn thành gấp,con hãy giữ yên tĩnh cho mẹ một lúc nhé. Rồi mẹ sẽ chơi với con” – sau đó thì nhất định bạn phải dành cho bé vài phút.
Thực tế là: với đứa trẻ mới chập chững biết đi thì chúng không có khả năng tự chơi cả giờ đồng hồ và chúng sẽ làm phiền bạn là điều tất nhiên.

2. Không nên gán cho con những “tội” và “biệt hiệu”
Kiểu như “Con thật là nghịch ngợm” “con thật là nhút nhát” “Con việc gì phải làm như thế với bạn ấy?”…hoặc khi nói chuyện với khách trước mặt con, bạn lại nói “Nó là đứa con rất nhút nhát của tôi đấy” “Nó nghịch lắm” –những câu nói tưởng bông đùa, vui vẻ đó có thể lâu dần sẽ khiến bọn trẻ nghĩ rằng chính chúng là như vậy thật. Và những nhận xét tiêu cực của cha mẹ sẽ khiến bọn trẻ con trở nên thiếu tự tin trong cuộc sống. Những lời tồi tệ này sẽ là vết cắt rất sâu trong lòng bọn trẻ, thậm chí đến tận khi trưởng thành, có người vẫn bị ám ảnh lời cha mẹ hồi nhỏ rằng “con thật ngu ngốc/ con thật lười biếng/ con thật không có hi vọng gì cả”

3. Không nên bảo con “Đừng khóc”
Hay bạn thường bảo con “Đừng buồn” “Đừng có trẻ con thế” “ Nào nào, chẳng có lý do gì để sợ cả” – nhưng với bọn trẻ thì việc khóc là cách duy nhất chúng xả căng thẳng, làm vơi đi nỗi buồn mà không phải một đứa trẻ mới biết đi có thể nói ra được bằng lời những cảm xúc của mình. Chúng thật sự buồn. Chúng thật sự sợ hãi. Cha mẹ nghĩ rằng đó là cách tự nhiên mà họ muốn bảo vệ con mình khỏi những trạng thái như thế” nhưng nếu không thể làm cho đứa trẻ cảm thấy tốt hơn hay làm thay đổi cảm xúc của chúng thì tốt nhất hãy để chúng thể hiện cảm xúc buồn hoặc sợ hãi, chỉ cần bạn vỗ về chúng lúc đó và dạy con cách thể hiện bản thân, cảm xúc của mình bằng lời nói, thì dần dần đứa trẻ sẽ biết nói với cha mẹ những suy nghĩ,tình cảm của mình thay vì ngồi khóc.

4. Đừng nên so sánh con với đứa trẻ khác.
“ Con nhìn bạn A, bạn B…đi, nó học giỏi hơn con nhiều đấy” hay “Sao con không giống như chị/em con nhỉ?”….Bạn tưởng rằng sự so sánh đó giống như đặt một tấm gương sáng cho con mình soi vào nhưng sự so sánh luôn luôn phản tác dụng. Con bạn là chính nó, không phải là một đứa trẻ A, B nào cả.
Người lớn thường có xu hướng so sánh nhưng mỗi đứa trẻ có cách cư xử, cá tính hoàn toàn khác nhau, ngay cả khi cùng một cha mẹ sinh ra. Và sự so sánh thường xuyên của cha mẹ vô tình tạo cho con áp lực, khiến chúng trở nên tự ti và thu mình lại. Thậm chí có đứa trẻ còn phản ứng tiêu cực, phẫn nộ và cương quyết làm ngược lại những gì bạn muốn.
Thay vào đó, cha mẹ nên khuyến khích, động viên con kiểu như “Con hãy tự tin lên nào, mẹ tin là con làm được” hoặc “Cảm ơn con đã nói với mẹ điều này, nhưng mẹ nghĩ có thể con nên thay đổi…” một lời động viên, khích lệ khéo léo sẽ tạo sự tự tin cho đứa trẻ.

5. Không nên chế nhạo trẻ
Cũng giống như so sánh, sự chế nhạo, giễu cợt dù là bông đùa của cha mẹ có thể là một vết khắc vào trái tim con và làm khoảng cách giữa cha mẹ - con cái dài ra. Học hỏi là một quá trình có thử nghiệm và có sai sót. Đứa trẻ cần hiểu rõ sự sai sót của mình và sửa chữa, tránh né cho những lần sau. Ngay cả khi chúng lặp lại sai lầm cũ, thì cha mẹ cũng không nên chế giễu con, bởi sẽ làm chúng nghi ngờ vào chính bản thân mình và thiếu tự tin. Bạn nên khuyến khích con bằng cách “Mẹ biết con có thể làm tốt hơn nếu như con thử làm theo cách này”

6. Không đe dọa con.
Bạn thường dọa con “Ngừng ngay việc đó lại,nếu không con sẽ bị ăn đòn đấy” – thật sự thì sự đe dọa luôn luôn mang lại sự thất vọng hơn là hiệu quả. Kiểu như “con phải làm cái này, không được làm cái kia” “Nếu con còn lặp lại, mẹ sẽ đánh con đấy” – và lời đe dọa sớm muộn cũng sẽ thực hiện,và càng ngày sẽ càng mất đi tính “hiệu lực” của nó. Những lời đe dọa hoặc đòn roi sẽ chỉ thay đổi hành vi của đứa trẻ lúc đó,nhưng dần dần chúng sẽ bị chai sạn và trở nên lỳ lợm. Vì vậy, thay vì sự đe dọa hay roi vọt, bạn hãy tạo cho con một kỉ luật ngay từ nhỏ.  Nói chuyện, hướng chúng sang một hành vi khác khi chúng đang ở cơn bướng, lỳ sẽ giúp bọn trẻ thoát ra tình huống đó và sẽ cảm thấy tích cực hơn là sự đe dọa và đánh đòn.

7. Mang bố ra làm ông Kẹ
Con nghịch, mẹ dọa “Chờ đấy rồi bố về xử lý” – kiểu nuôi dạy con rất quen thuộc này trong mỗi gia đình. Bỗng chốc hình ảnh người cha trở nên méo mó và đáng sợ, chúng dần dần xa lánh cha và tự bạn sẽ làm mình giảm “quyền lực” với con. Lâu dần bọn trẻ sẽ cảm thấy mẹ không có tiếng nói và vị trí nào trong gia đình cả. Bọn chúng sẽ tự nhủ “Tại sao mình phải nghe lời mẹ trong khi cuối cùng mẹ sẽ chẳng làm gì mình cả”.  Thay vì dọa con như vậy, bạn hãy nghiêm khắc với con và chỉ ra lỗi sai của chúng.

8. “Con có nhanh lên không?”
Khi bạn đang vội vì cuộc hẹn tới giờ, làm việc quá sức và thiếu ngủ thì bạn rất dễ nổi cáu khi đứa trẻ của mình không tìm thấy giày hoặc quên bất cứ thứ gì, hoặc chúng giở chứng và ỳ ra. Và mặc cho bạn càng rên rỉ, hét lên hay thở dài thì con bạn vẫn không nhanh hơn được, ngược lại chúng càng cảm thấy tội lỗi và luống cuống . Hình ảnh cả nhà cuống quýt buổi sáng và cuối cùng là bố mẹ to tiếng quát tháo con cái, khuôn mặt giận dữ…bọn trẻ con khóc lóc nước mắt ngắn dài sẽ gây tác động xấu tới con. Thay vì rướn mắt lên hay to tiếng với con, bạn hãy chuẩn bị trước những thứ cần cho cả nhà vào sáng hôm sau từ tối hôm trước, và đề nghị sự giúp đỡ của bạn đời trước khi cả nhà cùng ra khỏi nhà.

9. “Con thật tuyệt”
Liệu có gì sai khi bạn khen ngợi con? Không, chẳng có gì sai cả nhưng vấn đề là nếu bạn sử dụng lời khen ngợi dễ dãi và mơ hồ, bạn thường xuyên khen “Con thật tuyệt” “Con giỏi quá” với cả những việc nhỏ nhặt nhất thì chúng sẽ mất đi sự nỗ lực và trở nên tự mãn, kiêu ngạo. Bạn nên chỉ khen ngợi con khi chúng đạt được thành quả đòi hỏi sự nỗ lực thật sự, khen ngợi hành vi của chúng chứ không phải khen ngợi chúng. Điều này sẽ kích thích sự tự giác và nỗ lực của bọn trẻ rất nhiều.

Thùy Giang - Mẹ Yêu Bé 15/4/2012

4 tháng 4, 2012

1/4/2012


Anh ở nơi nào có nghĩa gì đâu
Ý nghĩ về anh mạnh bằng ngàn năm ánh sáng
Em yêu anh không còn nhớ ra mình nữa 
Ngay cả tiếng cười cũng vỡ vào anh 

(copy)

2 tháng 4, 2012

Touch - Chạm khẽ

Tôi qua, trong lúc mệt quá vì thi cử, mình chợt nảy ra “tối kiến” là hôm nay thi xong sẽ đi xem phim xả stress. Nhân dịp có bạn “chăm sóc” vụ này nên mình nhận lời ngay và lên mạng search phim mới của Megastar. Thú thật là lâu lâu mình rất thích đi xem phim ngoài rạp, hồi xưa suốt ngày xem ở 84 Lý Thường Kiệt, rạp Fansland. Có lần còn vào đó xem Casablanca một mình nữa cơ J, người bạn tận tình phục vụ sở thích xem phim này của mình là Nhung thì Nhung cũng vừa đi lấy chồng rồi.
Touch mới “ra rạp” ngày 30/3 và có vẻ ăn khách vì hôm nay rạp cũng đông kín suất chiếu 7h tối


Phim kể về một cô bé Tâm sang Mỹ làm nghề nail, từ nhỏ đã rất quấn mẹ, thích ôm mẹ, đặc biệt là ôm chân mẹ nhưng bố lại rất khó tính và nghiêm khắc. Sự nghiêm khắc khiến cho bà mẹ cũng sợ chồng và không dám bênh vực con. Lâu dần Tâm sống khép mình và không có mối quan hệ khác giới nào cả. Bố Tâm muốn con trở thành bác sĩ, luật sư hay giáo sư thì cuối cùng Tâm học nghề làm nail, vì kí ức mẹ cô cắt móng tay, sơn sửa móng tay cho cô và nói “Con à, ở cái xã hội này gặp nhau là người ta bắt tay nhau, nên con phải giữ đôi tay mình cho sạch đẹp” – rồi mẹ cô mất trong một tai nạn xe hơi do chính bố cô cầm lái, còn bố cô thì bị gãy xương và phải ngồi xe lăn. Từ đó ông càng cay nghiệt hơn, đặc biệt với chính bản thân ông vì cảm giác phải sống dựa vào con gái mình
Tâm xin vào một tiệm làm nail và rất được lòng khách hàng vì cô hiền, ít nói và làm móng rất đẹp. Một ngày có một chàng trai râu quai nón (ôi giồi ôi, tôi chết vì râu quai nón đẹp) bước vào và rụt rè nhờ cô đánh sạch đôi tay cho anh – Brenda là một thợ máy, đôi tay anh luôn luôn lem màu dầu máy và đó là nguyên nhân vợ anh “viện cớ” để xa dần anh. Brenda rất yêu vợ và tìm mọi cách cứu vãn cuộc hôn nhân này. Đôi tay anh sau khi được Tâm chăm sóc, kì cọ thì trở nên trắng sạch tuyệt vời (phải thừa nhận rằng, Brenda có đôi tay rất đẹp – mình cũng chết vì zai có đôi tay đẹp ^^) – Nhưng tay anh trắng sạch rồi mà vợ anh vẫn lảng tránh anh, suốt 10 tháng trời họ không hề có sex với nhau. Brenda lại tìm tới Tâm, anh thích cô và tin tưởng cô. Tâm bỗng dưng trở thành người tư vấn tình cảm cho Brenda, cô giúp anh ‘chinh phục” lại vợ mình, bằng sự quan tâm hàng ngày, bằng những bất ngờ dành cho vợ. Anh sung sướng và hào hứng khoe với Tâm những chuyển biến tốt đẹp của vợ.
Một ngày, Brenda đến nhà Tâm và cô đã gội đầu cho anh, tắm cho anh (công việc mà cô vẫn thường làm cho cha mình) – trái tim Brenda bỗng chốc rung lên nhè nhẹ vì hành động dịu dàng đó của Tâm, nhưng anh cố xua đi và về yêu vợ nồng nàn hơn. Đều đặn, hàng ngày Brenda tìm tới Tâm để được cô chăm sóc như một đứa trẻ như vậy. Cho tới ngày Tâm đề nghị Brenda tắm cho mình thì hai người thật sự đã rung động vì nhau, nhưng dường như có một vách ngăn vô hình khiến họ luôn dừng lại. Tâm biết rõ Brenda rất yêu vợ và cô không muốn anh “phản bội” vợ mình. Brenda cũng bị ám ảnh bởi Tâm và phải đấu tranh tâm lý rất nhiều để không quay lại tìm Tâm ở tiệm nail nữa…
Tâm nhớ anh, nhớ Brenda và tìm cớ tới xưởng sửa chữa ô tô của anh, nhưng tới đó, nhìn thấy anh rồi Tâm lại bỏ đi, mặc cho Brenda ngẩn ngơ nhìn theo. Tâm nhân lời hẹn hò với Kỳ - một “trí thức” Việt kiều. Như là một cách để cô quên Brenda đi…Kết phim vẫn là Brenda đang còn đấu tranh với chính bản thân mình và nỗi nhớ dành cho Tâm, ngày Brenda đến tìm Tâm cũng chính là ngày cô xin nghỉ phép để đi du lịch cùng Kỳ và cha mình…

Tóm tắt phim là như thế, phim khuyến cáo cấm trẻ em dưới 16t vì có một số cảnh nhạy cảm – nhưng thật lòng mà nói, những cảnh quay đó rất nghệ thuật, rất tình mà lại không hề thô tục chút nào. Diễn viên xinh, âm thanh được, hình ảnh đẹp…Nói chung là một phim hay. Mình chỉ không thích cái kết của phim, nó có vẻ như giáo điều, mô phạm và đúng khuôn phép….
Bởi vì, mặc dù Brenda yêu vợ - một luật sư giỏi nức tiếng nhưng 2 vợ chồng anh dường như không có tiếng nói chung, suốt 8 năm lấy nhau, vợ mải chạy theo sự nghiệp và không sinh con. ở Brenda và vợ là một khoảng cách quá xa, một số sâu ngăn cách rất lớn…
Tâm yêu Brenda, nhưng cô không vượt qua được chính mình để giữ Brenda, hoặc là vì chính cô nghe anh tâm sự về tình yêu của mình với vợ mà không thể chạy theo hay níu giữ Brenda…
Nhưng mình vẫn muốn kết phim, là Brenda và Tâm tìm lại được nhau, bởi dường như chính họ sinh ra mới là để dành cho nhau. Cô ở bên Kỳ, nhưng cái cách cô nằm co mình cũng thật cô đơn và tội nghiệp- chắc chắn rồi giữa cô và Kỳ cũng sẽ lại có một khoảng cách. Mà đặc biệt hơn, là trong trái tim của cô và Brenda từ đó sẽ là một khoảng trống mà chẳng phải vợ Brenda hay chồng của Tâm có thể lấp đầy nổi. Vậy thì tại sao họ không dũng cảm để đến với nhau? Để sống thật sự hạnh phúc với tình yêu của mình? Như thế nó “đời” hơn. Bởi vì sẽ rất tội nghiệp cho vợ của Brenda hay chồng của Tâm khi họ không bao giờ chạm được vào trái tim nhau, dù họ yêu nhau. Nhưng cảm xúc, bản năng của con người hoàn toàn khác với sự rung động từ trái tim. Mà mấu chốt của sự "xa cách" giữa Brenda và vợ, chính là "tiếng nói chung" của hai người trong cuộc sống hàng ngày, lý do để vợ anh lảng tránh anh không phải vì đôi tay anh đầy dầu mỡ, mà bởi vì họ không thể chia sẻ được với nhau cái gì ngoài sex (bởi sau khi rung cảm vì Tâm, Brenda trở nên cuồng nhiệt hơn với vợ, anh như thể dùng vợ để trút cảm xúc của mình để rồi vợ anh nhận ra lý do vì sao ngày xưa nàng yêu anh "anh đã khiến em nhớ lai vì sao hồi xưa em yêu anh"). 

Nhưng Brenda không nhận ra sự khác biệt đó, anh cũng không dám vượt qua chính mình để sống với cảm xúc của mình, không dám gặp Tâm cho dù anh ngẩn ngơ và thẫn thờ đến mức không ăn nổi. Tâm yêu anh và chờ đợi anh mỏi mòn, sự chờ đợi trong vô vọng vào mỗi buổi chiều muộn, và rồi cô đã tìm đến người đàn ông yêu cô. Tình yêu là vậy đó, như một trò cút bắt, người này luôn luôn mải miết chạy theo người kia, còn người kia lại mải miết chạy theo người kia khác...Đến khi bừng tỉnh ngoái đầu lại thì đã muộn rồi. 

Kết phim đúng kiểu không yêu được người mình yêu thì thôi yêu người yêu mình.Như hôm qua chị bạn nói với mình rằng đàn ông khi đã thật sự yêu thì họ sẽ không bao giờ từ bỏ người yêu mình. Có lẽ với Brenda, Tâm mới chỉ là chút xúc cảm của anh mà thôi. Mình cũng được chị "cảnh cáo" rằng " Hãy sống thực tế hơn tí, hãy nắm lấy những gì đang tầm tay, còn những cái lửng lơ như bong bóng xà phòng thì cứ để cho nó bay cao hơn và vỡ tung đi"

Thật ra phụ nữ rất mềm yếu và dễ mủi lòng, họ cần sự yêu thương, chia sẻ và vỗ về, họ cần được quan tâm và thấu hiểu từng ngày, ngay cả khi đã làm vợ.Vợ của Brenda cũng vậy, cô dần lấy lại được cảm xúc từ những bông hoa chồng gửi tặng, từ một hộp quà bất ngờ và những yêu thương nồng nàn.  Nhưng rất nhiều đàn ông thường "chủ quan" nghĩ rằng, cô ấy yêu mình nhiều như thế, sẽ không bao giờ bỏ mình được. Mà không hề biết rằng, trái tim phụ nữ rất mong manh....

Nhưng mình vẫn muốn tất cả những trái tim yêu trên thế gian này sẽ tìm về với nhau...Bởi tình yêu đích thực chắc chắn là chỉ có 1, đó chính là người mà ta cảm thấy yêu như từ trong tiềm thức, yêu đơn giản là vì yêu và cảm giác gắn bó, thân thuộc sẽ không có với bất kì cái "tương tự" tình yêu nào...

Touch me by your heart and by your soul

27 tháng 3, 2012

Ru con

Mẹ nằm lặng nghe con thở
Tiếng của màn đêm...khẽ rồi
Ở đây bốn bề tĩnh lặng
Ngoài kia thăm thẳm trời cao.

Ngoài kia là ngàn vì sao.
Tìm giấc mơ con nương náu
Ru con suốt thời thơ ấu
Mẹ thương con mắt của đêm

Mẹ thương làn da con mềm
Ngọt thơm từ dòng sữa mẹ
Mẹ thương tiếng con thở khẽ 
Thương bàn tay bé xinh xinh

Mẹ giấu nước mắt trong đêm
Thương đôi môi con hé nụ
Cười thật nhiều con yêu nhé
Tình có sắc sắc không không...

Con là vầng trăng sáng trong
Dịu dàng mát xanh tóc mẹ
Con là mặt trời rực lửa
Nắng bừng đời mẹ chiều đông...

(Thùy Giang - 15/3/2012)

22 tháng 3, 2012

Chia tay


Em lại trở về những ngày tháng không anh

Ngược đường chiều đông ngạt ngào gió thổi.
Em vụng về xếp giấc mơ nông nổi
Của những ngày có anh - tưởng có cả bầu trời

Em trở về ngày tháng cũ chơi vơi
Thương kỉ niệm gặm nhấm hoài nỗi nhớ
Em yêu anh nghẹn từng hơi thở
Nước mắt mặn môi rồi - em lại khóc
Ngày xưa.....

Em thương mình, thương những chiều mưa
Không có anh, lạnh co ro trong gió
Không có anh, trái tim thôi để ngỏ
Em chầm chậm quay người
Chầm chậm khép cửa
Em.....

Không có anh - em một mình với đêm
Ngày cũng dài như trăm ngàn ngày khác
Ngày đông ấm qua rồi
Em một mình bước lạc
Anh buông tay rồi
Em hoảng hốt
Ngác ngơ...

(22/3/2012)

18 tháng 3, 2012

Vì phụ nữ luôn muốn...đẹp

  • Chăm sóc da.
Da không chỉ là dấu hiệu của sắc đẹp mà còn là dấu hiệu của sức khỏe tốt. Một người có dáng đẹp nhưng làn da thô ráp, sần sùi và bị mụn thì sẽ ít được chú ý hơn nhiều. Khi chúng ta càng lớn tuổi thì độ đàn hồi của da càng kém đi và trở nên sệ dần xuống. Làn da gặp vấn đề là do bị thiếu sự lưu thông máu, một nguyên nhân khác là do tiếp xúc với ánh nắng mặt trời, do tiệc tùng uống quá nhiều rượu và thức khuya. Nếu bạn muốn có một làn da khỏe khoắn thì trước hết phải tránh những rủi ro của cuộc sống hiện đại.

Các thực phẩm cho da đẹp.

Bạn hãy nghĩ về bữa ăn cuối cùng của mình, nó có thật sự tốt cho làn da đẹp không? Thực phẩm là nhiên liệu cho cơ thể của chúng ta. Vì vậy ăn uống cân bằng sẽ cho chúng ta sức khỏe tốt nhất. Và một chế độ ăn uống lành mạnh, cân bằng sẽ mang lại phần thưởng tuyệt vời cho bạn, đó là một làn da đẹp.
+ Thực hiện một chế độ ăn uống cân bằng. Đúng, bạn đã từng nghe về điều này trước đây nhưng một chế độ ăn kiêng cân bằng là cần thiết cho làn da đẹp. Bạn không cần phải ăn rau sống và những đồ ăn dở nhưng cũng không cần phải ăn quá nhiều đồ vitamin và giàu dinh dưỡng.
+ Để phòng chống nếp nhăn, bạn cần thêm cà rốt vào chế độ ăn uống. Nếu bạn không thích chúng thì có thể ép nước hoặc trộn cùng salad rau củ. Rau bina tươi cũng rất tốt cho làn da. Hai món thực phẩm rẻ tiền và dễ kiếm này thật sự là “thần chú”cho những nếp nhăn trên da của bạn đấy nhé.
+ Ăn sô-cô-la hoặc dầu mỡ, khoai tây chiên gây ra mụn trứng cá. Đây chỉ là một “huyền thoại” bởi thật sự thì những thực phẩm này không gây mụn. Tuy nhiên, để thoát khỏi mụn trứng cá mà bạn đang có thì cần một chế độ ăn giàu chất chống oxy hóa. Không cần phải đấu tranh với cơn thèm sô cô la và khoai tây chiên nếu bạn không bị “quá tải” cân nặng nhưng hãy tin rằng chúng không phải là nguyên nhân gây ra mụn trứng cá đâu nhé.
+ Ăn bông cải xanh broccoli, cà rốt và sữa có thể giúp bảo vệ làn da của bạn. Làn da đẹp hơn và bạn cũng ít có nguy cơ mắc các bệnh ngoài da. Chúng còn giúp bảo vệ bạn khỏi tia UV và giúp ngăn ngừa một số bệnh ung thư. Tất nhiên là chúng cũng tốt cho cơ thể, sức khỏe của bạn rồi.
+ Một số thực phẩm khác rất tốt cho cơ thể cũng như làn da của bạn bao gồm: cá, khoai lang, rau bina, bí, hạt dẻ, hạnh nhân và các loại thực phẩm khác giàu vitamin A.
Để có làn da đẹp, hãy bắt đầu với các loại thực phẩm mà chúng tôi gợi ý, bạn có thể tìm thấy một loạt các công thức nấu ăn tuyệt vời để giúp ngon miệng và cũng có lợi cho làn da của bạn. Chỉ cần dành một chút thời gian là bạn có thể tự tin hơn rất nhiều với da và dáng của mình rồi.

Một số mẹo chăm sóc sắc đẹp bằng thực phẩm tự nhiên:

  • Chanh:
Để có hàm răng sáng bóng lấp lánh, hãy trộn 1 muỗng café nước chanh tươi với một muỗng café bicarbonate của sô đa và nửa thìa café muối. Sử dụng như kem đánh răng 1 tuần/ lần.
Để làm sáng da và loại bỏ các tế bào chết, da sần sùi thô ráp ở khuỷu tay và đầu gối, hãy cắt chanh thành 2 nửa và chà vào chỗ ráp trong vòng 15 phút.

  • Sữa tươi
Dùng một miếng bông thấm sữa tươi và nhấp nhẹ nhàng lên khuôn mặt bạn. Sữa tươi sẽ cung cấp protein cho da và đồng thời loại bỏ bụi bẩn hoàn toàn trên da bạn.
Để một ly sữa tươi vào tủ lạnh rồi dùng để làm mát da mặt khi bị dị ứng,viêm tấy…
Làm nóng một bát sữa tươi và đổ vào ngâm chân chừng nửa giờ, sau đó dùng bàn chải để loai bỏ da chết phần gót chân, làm thường xuyên sẽ cho bạn một gót chân trắng hồng, mịn màng.
  • Mật ong.

Pha loãng một muỗng canh mật ong với một thìa café nước sau đó làm nóng trong lò vi sóng trong 10 giây. Để nguội và bôi lên môi trong 10 phút, bạn sẽ có đôi môi mịn màng, không khô nẻ.
Để làm khô những vết mụn, hãy dùng bông thấm mật ong và bôi vào từng vết mụn.

  • Trà.
Ngâm một gói trà Earl Grey vào nước sôi sau đó nhúng vào vòi nước và đắp lên mắt để qua đêm bạn sẽ giảm quầng thâm mắt, đôi mắt trong trẻo và sáng hơn.
Tương tự, dùng trà hoa cúc để xông mặt trong 5 phút, bạn sẽ có làn da mịn màng
Nước trà hoa cúc cho vào khay để trong ngăn đá, sau đó lăn đều lên mặt, sẽ làm se khít lỗ chân lông. Bạn cũng có thể làm mát da bằng nước trà xanh.

(Thùy Giang - dịch)

16 tháng 3, 2012

Hoãn..."chuyện ấy" vì con

Tại sao bạn có thể phải nói KHÔNG với sex trong quá trình mang thai?

Trong hầu hết các trường hợp thì bạn CÓ thể sex trong quá trình mang thai. Nếu bạn không có biến chứng gì và quan hệ tình dục không là nguy cơ cho bạn hoặc em bé của bạn. Em bé được bảo bọc bởi một lớp đệm là nước ối trong lòng tử cung và một lớp cơ. Ngoài ra, chất nhầy ở cổ tử cung sẽ giúp bảo vệ bé chống lại nhiễm trùng. Tuy nhiên lớp này không phải là bất khả xâm phạm, vì vậy nếu bạn hoặc chồng bạn có quan hệ tình dục với người khác thì bạn cần phải sử dụng bao cao su để tự bảo vệ mình và bảo vệ em bé của bạn khỏi các bệnh nhiễm trùng lây qua đường tình dục.
Tuy nhiên, trong một số trường hợp nhất định, bạn có thể thay đổi tư thế hoặc phải tránh quan hệ tình dục trong một khoảng thời gian nhất định hoặc trong suốt thai kì. Đó là khi bạn có những hiện tượng sau:
-          Rau bám mặt trước (hay còn gọi là rau tiền đạo)
-          Đã có tiền sử sinh non, hoặc dọa sinh non trong thai kì này
-          Âm đạo chảy máu và tiết dịch bất thường mà chưa tìm ra nguyên nhân.
-          Bụng đau quặn.
-          Suy cổ tử cung
-          Cổ tử cung giãn nở bất thường.
-          Có hiện tượng rò ối
-          Có hiện tượng herpes sinh dục ở bạn hoặc ở chồng (hay bạn tình). Ngay cả khi họ đã có tiền sử bị herpes và không có các vết loét hay triệu chứng.
-          Không giao hợp bằng miệng nếu có hiện tượng herpes (mụn rộp)
-          Các bệnh lây truyền qua đường tình dục khác (trừ khi bạn và đối tác đã được điều trị dứt điểm và không còn ảnh hưởng gì)
Trong một số trường hợp nhất định, bác sĩ sẽ có những lời khuyên cụ thể. Ví dụ nếu bạn đã từng bị sinh non trước đó thì bạn có thể được khuyên ngừng sinh hoạt tình dục ở tam cá nguyệt thứ 2 và tam cá nguyệt thứ 3 (một chu kì thai được tính bằng 3 tam cá nguyệt, mỗi tam cá nguyệt tương ứng với 3 tháng mang thai), để đảm bảo bạn có thể giữ em bé đủ 37 tuần.
Cho dù bạn gặp bất kì triệu chứng nào, đừng ngại ngần chia sẻ và xin lời khuyên của bác sĩ chuyên khoa. Bác sĩ sẽ là người tư vấn cho bạn tốt nhất, đặc biệt là sự cực khoái trong giao hợp cũng có thể gây ảnh hưởng tới em bé vì gây ra những cơn co thắt tử cung nhẹ, tránh kích thích núm vú  trong trường hợp này)
Không được quan hệ tình dục trong thời kì mang thai có thể khiến bạn mất tự tin với chồng, nhưng bạn hãy khám phá những cách biểu lộ tình yêu khác để vẫn làm thỏa mãn tình yêu của mình dành cho chồng như ôm ấp, hôn, massage cho nhau và cùng chia sẻ cảm xúc với nhau.
  • Tại sao bạn phải kiêng vận động và tập thể dục trong thời kì mang thai.
Đôi khi tập thể dục trong thời kì mang thai hay vận động mạnh đều bị nghiêm cấm để bảo vệ sức khỏe cho mẹ và em bé. Hãy xin tư vấn của bác sĩ để biết được bạn có nên tập thể dục hay không, hay cần phải thay đổi chế độ tập luyện khác.
Bạn nên tìm đến bác sĩ tư vấn khi có một trong số những triệu chứng sau:
-          Bạn bị bệnh tim hoặc phổi.
-          Suy cổ tử cung
-          Mang đa thai
-          Có nguy cơ sinh non
-          Chảy máu trong tam cá nguyệt thứ 2 và thứ 3
-          Rau tiền đạo sau 26 tuần
-          Đã có tiền sử sinh non
-          Vỡ màng ối hoặc rò rỉ nước ối.
-          Tiền sản giật (mang thai gây ra cao huyết áp)
-          Huyết áp cao mãn tính
-          Thiếu máu nặng.
Trong một số trường hợp, bác sĩ sẽ tư vấn trực tiếp cho bạn nên có chế độ tập luyện thế nào cho phù hợp, bởi tập luyện trong thời gian mang thai sẽ rất tốt cho sức khỏe của bạn và em bé. Bạn vẫn có thể tập thể dục nhưng nên hạn chế, chỉ cần tập các bài tăng cường cánh tay và cho lung của mình.
Tuy nhiên,  nếu bạn có một trong số những triệu chứng sau thì phải ngừng tập thể dục ngay lập tức:
-          Chảy máu âm đạo
-          Chóng mặt, cảm giác nôn nao
-          Khó thở
-          Đau đầu
-          Đau ngực
-          Yếu cơ
-          Bắp chân đau hoặc sung (hoặc có hiện tượng tụ máu)
-          Đau lưng và đau vùng xương chậu.
-          Có các cơn co thắt
-          Em bé giảm chuyển động (nên tìm hiểu cách theo dõi sự chuyển động của em bé nhưng bạn nên nhớ là em bé thường yên tĩnh nhất khi bạn đang hoạt động nhiều nhất)
-          Có dịch chảy ra từ âm đạo bất thường
-          Nhịp tim nhanh, đánh trống ngực.
  • Sự nhiễm trùng có thể ảnh hưởng tới thai nhi
Chẳng có gì thú vị khi bạn bị bệnh, đặc biệt là trong thời kì mang thai. Điều này gây ra sự lo lắng cho bạn về sức khỏe của cả 2 mẹ con. Có thể rất may mắn là bạn có khả năng miễn dịch với một số bệnh truyền nhiễm. Nhưng bạn cũng nên biết rằng sốt rubella (hay còn gọi là sởi Đức) là một dạng nhiễm trùng nguy hiểm nhất cho sự phát triển của em bé của bạn. Bởi thế bạn nên đi tiêm phòng sốt rubella tối thiểu 3 tháng trước khi mang thai.
Bạn cũng không cần phải quá lo lắng bởi trong thực tế thì hầu hết các em bé không bị ảnh hưởng gì nếu người mẹ mắc một trong những bệnh nhiễm trùng trong thời gian mang thai. Tuy nhiên, một số dạng nhiễm trùng có thể truyền sang con qua đường nhau thai hoặc trong quá trình sinh. Và nếu điều này xảy ra thì hậu quả có thể rất nghiêm trọng cho em bé. Hơn nữa, một số nhiễm trùng có thể làm cho bạn bị bệnh nặng hơn nếu bạn nhiễm phải trong khi bạn mang thai hoặc có thể dẫn tới sinh non.
Mặc dù bạn không thể tránh được tất cả các nguồn lây nhiễm bệnh trong thời gian mang thai nhưng bạn có thể thực hiện các bước nhất định để làm giảm nguy cơ lây nhiễm hoặc giảm nguy cơ cho bạn và em bé của bạn.
Việc chăm sóc sức khỏe trước khi sinh là vô cùng quan trọng. Ví dụ việc xét nghiệm máu có thể cho bạn biết liệu bạn có đang bị nhiễm trùng bệnh gì không, chẳng hạn như thủy đậu và rubella.  Ngoài ra bạn có thể thực hiện các xét nghiệm nước tiểu và máu để biết mình có bị nhiễm trùng các bệnh như nhiễm trùng đường tiết niệu, viêm gan B và HIV. Nếu bạn được phát hiện nhiễm bệnh sớm thì sự chăm sóc và điều trị kịp thời sẽ giảm các biến chứng cho bạn và cho em bé của mình.
Để giảm nguy cơ lây nhiễm bệnh, bạn nên dùng các biện pháp cơ bản như rửa tay thường xuyên, không dùng chung ly cốc hoặc đồ dùng, thận trọng với chó mèo, sử dụng găng tay khi làm vườn và tránh tiếp xúc với người bệnh.
Thực hành an toàn tình dục sẽ giúp bạn ngăn ngừa các bệnh nhiễm trùng lây truyền qua đường tình dục. Đến thăm nha sĩ thường xuyên sẽ giúp bạn tránh các bệnh về lợi. Bạn có thể tránh ngộ độc thực phẩm bằng cách không ăn đồ tươi sống, rửa sạch trái cây.
Đây là các bệnh truyền nhiễm trong thời kì mang thai có thể ảnh hưởng tới em bé của bạn:
-          Nhiễm khuẩn âm đạo
-          Bệnh thủy đậu
-          Chlamydia
-          Cytomegalovirus
-          Cúm
-          Lậu
-          Viêm gan siêu vi B
-          Herpes
-          HIV
-          Listeriosis
-          Rubella (sởi Đức)
-          Nhiễm khuẩn lây qua đường tình dục
-          Bệnh giang mai
-          Toxoplasmois
-          Bệnh do Trichomonas
-          Nhiễm trùng đường tiết niệu
Cho dù bạn mắc bất kì triệu chứng nào, hãy nhanh chóng gặp bác sĩ để được tư vấn và điều trị kịp thời để đảm bảo an toàn sức khỏe cho bạn và em bé của bạn nhé.

(MẸ YÊU BÉ 15/3/2012)

8 thói xấu khi tiêu tiền

Bạn luôn rơi vào tình trạng kẹt tiền? Có thể bạn nghĩ rằng đó là do chi phí cuộc sống tăng cao, kinh tế khó khăn hơn mà bạn lại không thể kiếm thêm được nhiều hơn. Nhưng chúng ta hãy nhìn thẳng vào thực tế nhé. Có thể cũng là do chi phí đắt đỏ thật, nhưng đôi khi các vấn đề tài chính của bạn lại bắt nguồn từ thói quen xấu trong tiêu tiền của bạn đấy. Nếu học được cách từ bỏ những thói quen này thì bạn có thể chi tiêu ít hơn và tiết kiệm được nhiều hơn.


Thói xấu 1: Tiêu tiền bạt mạng.
Tiêu tiền không có kế hoạch, không lên trước ngân sách là một thói quen xấu vô cùng tệ hại.Nó chính là nền tảng cho tất cả các thói quen xấu khác và mang tới nhiều hậu quả tệ hại khác. Cũng giống như khi bạn đang lái xe mà bị bịt mắt hay bạn bị lạc trong rừng mà không biết tìm đường ra vậy. Bởi thế, nếu bạn muốn kiểm soát tài chính của mình thì việc lên ngân sách là một việc làm rất thông minh và cần thiết.
Bạn hãy bỏ thói quen xấu này bằng cách ngồi xuống, tự lên một kế hoạch chi tiêu càng chi tiết càng tốt. Các khoản cố định phải tiêu hàng tháng như tiền nhà, tiền điện, nước, điện thoại, internet, tiền học cho con, tiền chợ hàng ngày, tiền gas, gạo….Và các khoản không cố định như tiền hiếu hỉ, đau ốm…Nếu sau khi lên kế hoạch mà thấy tiền mình phải tiêu nhiều hơn tiền kiếm được thì cũng đừng quá hoảng hốt, bạn chỉ cần điều chỉnh một chút thì rồi sẽ cân bằng ngay thôi…

Thói xấu 2: Tự biến mình thành con nợ.

Thẻ ATM hay thẻ tín dụng đang ngày càng trở nên hữu ích và phổ biến đối với phần lớn người dân thành thị. Đây là một ưu điểm giúp chúng ta giữ tiền an toàn hơn, không phải mang quá nhiều tiền khi di chuyển, đề phòng mất cắp…Nhưng nó có một mặt hạn chế rất lớn là khiến bạn mất đi sự kiểm soát chi tiêu. Khi bạn quẹt thẻ thanh toán, bạn không “cảm nhận” được số tiền bạn phải bỏ ra và bạn dễ “bốc đồng” với những món đồ hấp dẫn trong siêu thị, shop thời trang…
Hãy thay đổi thói quen này bằng cách tiêu tiền mặt, nếu cơ quan trả lương cho bạn vào thẻ ATM, hãy rút một số tiền nhỏ, đủ dùng trong 1 tuần, và để tiền ở nhà, khi ra ngoài, bạn chỉ nên mang theo một chút tiền phòng thân và nếu có mang thẻ ATM thì cố đừng nghĩ tới nó khi chưa quá cần thiết và gấp gáp. Có thể những ngày đầu bạn cảm thấy bí bức và ngày trôi qua rất căng thẳng với cảm giác không có tiền trong người nhưng rồi bạn sẽ khám phá ra rằng bạn chi tiêu ít hơn và không còn bị phụ thuộc vào đồng tiền nữa.

Thói xấu 3: Quẹt....nát cả thẻ

Điểm mạnh của thẻ tín dụng là cho phép bạn thấu chi, bạn có việc khẩn cấp có thể rút quá số tiền hiện có và coi như là bạn đang nợ ngân hàng. Bạn cần phải hoàn trả khoản nợ cho ngân hàng trước khi bị tính lãi suất rất cao. Nhưng điểm mạnh này cũng sẽ là điểm yếu cho tình hình tài chính của bạn nếu bạn không biết kiểm soát chính mình và thói quen tiêu tiền của mình.
Hãy kiểm soát chiếc thẻ tín dụng của mình thật cẩn thận. Trước khi phải tiêu tiền trong thẻ tín dụng, hãy dừng lại vài giây để cân nhắc xem mình có thật sự cần món đó lắm không? Và nếu bạn đã thấu chi một số tiền lớn trong thẻ mà vẫn chưa có khả năng trả ngay trong tháng, thì hãy mạnh dạn lấy kéo cắt chiếc thẻ đó ra (nhưng không đóng tài khoản nhé), bạn sẽ không còn nghĩ tới chiếc thẻ (sau này bạn vẫn có thể làm lại thẻ khác khi bạn đã trả hết nợ cho chiếc thẻ cũ).

Thói xấu 4: Chỉ tiết kiệm vào cuối tháng.
Nếu bạn nghĩ rằng mình sẽ thoải mái hơn khi trả hết tất cả các hóa đơn và chi tiêu suốt cả tháng rồi cuối tháng nếu còn tiền mới bỏ vào tiết kiệm thì nên nghĩ lại. Đây thật ra là một thói quen rất xấu và nguy cơ bạn không có tiền tiết kiệm là rất cao, bởi vì khi bạn còn có tiền thì bạn luôn tìm ra thứ cần phải tiêu.
Hãy từ bỏ thói quen này bằng cách coi mình là chủ nợ quan trọng nhất của mình. Bạn cần phải trả tiền cho mình đầu tiên. Nghĩa là, hàng tháng, bạn cần định mức một khoản tiết kiệm và gửi ngay chúng vào ngân hàng hoặc làm một chiếc thẻ ATM riêng để giữ số tiền đó. Những khoản tiết kiệm này, dù nhỏ, cũng là một khoản đáng kể khi bạn cần đến, đặc biệt trong tình huống ốm đau đột xuất hoặc có việc đột xuất không dự tính trước.

Thói xấu 5: “Thăm” ATM quá nhiều.
Bạn thường xuyên ghé vào ATM rút tiền, vào bất kì lúc nào, bất kì giờ nào và bạn gần như không nhớ được mình đã rút tiền từ ATM bao nhiêu lần trong tháng. Điều này vô cùng nguy hiểm, bởi chính bạn không thể nhớ được mình đã tiêu tiền vào khoản gì, cuối cùng, số tiền cuối tháng bị thâm hụt giống như bạn bị “đánh cắp” vậy.
Hãy từ bỏ thói quen này bằng việc mỗi tuần chỉ rút tiền từ ATM một lần, và số tiền đó được chia vào từng phong bì ghi rõ tiền chi tiêu vào việc gì…Hãy chỉ tiêu tiền từ những chiếc phong bì đã được lên kế hoạch sẵn, không cho phép mình tiêu nhiều hơn.

Thói xấu 6: Không bận tâm tới báo cáo tín dụng.
Nếu bạn dùng thẻ tín dụng, đặc biệt là tín dụng quốc tế thì hãy lưu ý thông tin này: một số báo cáo tín dụng gửi về cho bạn thường lỗi. Và bạn, như hầu hết nhiều người, thường bỏ qua việc kiểm tra xem có gì sai sót không. Hãy từ bỏ thói quen này bằng việc ghi lại những khoản chi bằng thẻ tín dụng vào một cuốn sổ và kiểm tra lại khi có báo cáo của ngân hàng gửi về.

Thói xấu 7: Không trả tiền đúng thời hạn.

Bạn thường hay trì hoãn các khoản nợ với tâm lý vẫn chưa tới hạn phải trả, và số tiền thay vì trả nợ sẽ có lúc bạn tặc lưỡi tiêu vào khoản khác. Và số nợ sẽ bị tính lãi suất, thậm chí là lãi suất cao nếu không được trả đúng hạn. Hãy từ bỏ thói quen này bằng việc trả nợ ngay khi có thể, dù chưa tới hạn. Điều đó giúp bạn thanh toán được nợ nần mà số tiền trả lãi cũng giảm đi.

Thói xấu 8: Tốn quá nhiều tiền cho giặt khô là hơi.
Bạn có rất nhiều đồ len, dạ, lụa và hàng tháng bạn tốn khá nhiều tiền để giặt khô, là hơi chúng? Tuy nhiên bạn có thể tiết kiệm số tiền này bằng cách giặt chúng với những chất tẩy rửa nhẹ như sữa tắm, dầu gội và giặt bằng nước lạnh. Điều đó có nghĩa là, thay vì phải trả tiền, bạn có thể tìm ra những cách ít tốn kém hơn cho chính cuộc sống hàng ngày của mình.

(MẸ YÊU BÉ: 15/3/2012)

Em về

Em về..
Tha thiết thương anh
Để nghe câu hát
Chòng chành...
Nhớ nhau...

Em về
Nén lại nỗi đau
Ngày sau còn nhớ
Ngày sau kiếm tìm?

Em về...
Thôi cứ lặng im
Mình duyên phận mỏng
Biết hờn trách ai

Em về
Hứng giọt nắng mai
Em tô mắt biếc
Em tô má hường

Em về
Câu hát nhớ thương
Giữ trong ngực ấm
Còn vương nỗi buồn..

Tầm xuân nở muộn

Buổi sáng, Xuân có thói quen ra biển từ sớm, rất sớm. Khi chỉ có một mình chị đối mặt với biển, thầm thì kể chuyện xa xưa…cái thời chị yêu anh vụng dại, mối tình nông nổi đã đi qua. Cái thời chị tập tễnh viết cho anh bài thơ đầu tiên, khi chị đứng trước biển như bây giờ:

Đã bao giờ đứng trước biển mùa đông?
Anh cảm nhận sự cô đơn của cát
Sóng vô tâm, còn nắng thì quá nhạt,
Dã tràng xe đến bao giờ mới lấp được biển sâu…?

Nhiều năm đi qua. Thời gian đã đi qua, kỉ niệm đã đi qua. Và tuổi trẻ nông nổi của chị cũng đã đi qua. Nhưng mỗi sáng, khi đứng trước biển, chị lại thầm thì đọc cho biển nghe bài thơ ấy. Đó là thời khắc duy nhất trong ngày chị được sống thật với mình, với thế giới riêng của mình. Nhà chị, năm mạng người chen nhau vào căn hộ 18m2, tít trên tầng 5. Chị làm gì cũng bị người này nhòm, người kia ngó. Đôi khi thèm được khóc mà chị cũng phải nén mình lại. Chị sợ cái ngấm nguýt của đứa em dâu, cái nhìn trĩu nặng lo âu của mẹ và cái thở dài sườn sượt của cha. 28 tuổi, chị vẫn sống lặng lẽ, không chơi bời, không sinh nhật. Chị lầm lũi đi về tránh cái nhìn ái ngại của mẹ. Những cái nhìn thoáng một tia khó hiểu. Cũng phải thôi, chị xinh và có duyên,có công ăn việc làm ổn định – giáo viên giỏi của trường điểm- vậy mà….Nhưng không ai hiểu được chị. Mối tình đầu đi qua đã để lại vết khắc khá sâu trong trái tim chị mà chưa có ai đủ sức lấp đầy. Chị vẫn lên lớp, giảng cho học sinh về sự thiêng liêng của tình yêu. Về niềm tin trong cuộc sống mà chính chị lại thảng thốt giật mình như người bị đánh cắp niềm tin…
Ngày ấy, vừa bước qua tuổi 20, là sinh viên năm thứ 2 nhưng Xuân còn hồn nhiên và vô tư lắm. Chị được “tôn” là hoa khôi với nụ cười rạng rỡ. Chưa một lần trái tim lạc nhịp trước bao người con trai tình nguyện trồng cây si trước cửa nhà chị. Nhưng lần đầu tiên gặp anh trên bãi biển  buổi sáng sớm năm ấy khi chị đi dạo một mình và anh cũng thế - người đàn ông cao to, ánh mắt cương nghị và chị thảng mình vào đôi mắt ấy. Đôi mắt nâu thăm thẳm, nâu như chưa từng nâu như thế bao giờ. Chị mở to đôi mắt đen láy nhìn anh rất lâu. Như bị anh cuốn vào đôi mắt ấy. Và rồi chị yêu anh với tất cả niềm tin, sự khờ dại của mối tình đầu. Chị tin yêu anh tuyệt đối, người đàn ông có đôi mắt nâu kì lạ ấy. Để rồi gần như quỵ ngã khi phát hiện ra bị lừa dối. Anh biện bạch rằng anh đã nhầm lẫn sự say mê và tình yêu với chị. Anh nói nhiều nhưng dường như chị không nghe thấy gì cả. Chị ngồi im bất động, mắt ráo hoảnh và trái tim như đã đóng băng không cảm xúc. Chị hờ hững và lạnh nhạt nhìn thẳng vào mắt anh, anh lúng túng cúi mặt. Rất lâu, anh đứng lên, đặt tay lên vai chị, nói rất nhỏ “Đừng tin vào cái gì quá nhiều, em ạ” – Chị muốn hét vào mặt anh, nhưng rồi lại lạnh lùng nhìn anh bước đi. Phía trước có một người con gái đang chờ anh với nụ cười rạng rỡ, nụ cười mà chị đã từng có cho anh. Chị nuốt nước mắt vào tim tự thương thân mình mềm yếu, ngu ngơ….
Chị trở thành một con người khác hẳn sau lần đó. Chị ít cười, ít nói, mắt không còn long lanh niềm vô tư như xưa. Đôi lúc, chị cũng cố gắng trước mọi người nhưng nụ cười chỉ được một nửa. Lâu dần, chị có thói quen cười lui mép trái, che đi cái răng khểnh của mình. Có thói quen nhìn đàn ông nheo nheo mắt. Có người bảo chị kiêu, có kẻ nói chị lập dị. Chị thản nhiên và vẫn giữ cho mình thói quen đứng trước biển lúc sáng sớm. Thói quen cắm hoa tầm xuân cùng hoa tigon và thạch thảo. Chị gọi bình hoa của mình là “dĩ vãng”. Đôi lần, chị cũng gặp anh trên phố, sau xe anh lại là một cô gái khác. Chị bình thản nhìn anh. Nhưng chị cũng kịp đọc trong mắt anh một tia bối rối. Khi anh đã đi qua, chị tự dưng mỉm cười một mình.
Một buổi sáng, khi đi ra biển. Chị giật mình bởi “thế giới riêng” của mình đã bị người khác xâm phạm. Chị cau mày lại gần, đó là một anh họa sĩ. Anh ta say sưa vẽ, không hề biết chị đã đứng sau lưng tự bao giờ. Không phải là cảnh bình minh như anh đang ngồi trước biển mà là cảnh hoàng hôn. Chị ngạc nhiên quá đỗi. Chưa có ai ngồi trước bình minh lại vẽ hoàng hôn cả. Mặt trời đỏ ối màu máu như đang cố sức níu kéo thời khắc của ngày. Mặt biển bình yên, ở đó có một người con gái đứng đơn độc, dáng thanh thản. Nhưng ánh mặt trời….Trời ơi, ánh mắt cô ấy chứa bao điều muốn nói, bao điều đã bị kìm nén. Chị giật mình khi nhận ra người con gái đó giống mình. Chị chới với trong mớ cảm xúc hỗn độn. Cái cảm xúc mà từ lâu lắm rồi chị không có và chị ngỡ nó đã chết. Anh quay lại, khẽ nheo mắt nhìn chị, mái tóc xoăn rối bù: “chào cô giáo nhóc” – chị ngạc nhiên rướn mày “Khi 28 tuổi, người ta không còn là nhóc nữa đâu” – Anh cười, nửa chế giễu, nửa khiêu khích. Im lặng. Chị bặm môi, tính bướng bình trỗi dậy: “Này, sao anh lại im lặng?” – Anh lúc lắc mấy sợi tóc lơ phơ trước trán: “Thôi nào nhóc, đừng cáu. 28 tuổi, nếu không là nhóc thì người ta không dễ cáu thế đâu” – Chị quay người, nước mắt chực trào. Anh đứng dậy, tiến về phía chị: “ Xin lỗi cô giáo, tôi chỉ đùa cô chút thôi. Đừng làm ngắt quãng thói quen của mình, dần dần sẽ lười và thành tật xấu đấy” – Chị ngước nhìn anh, chợt cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé. Rất tự nhiên, chị co người ngồi xem anh vẽ, tay mải ngoạch những vòng tròn vô định. Chị rùng mình khi nghĩ về số phận.
 Anh trở thành bạn của chị như một lẽ dĩ nhiên. Chị bắt đầu thấp thỏm nếu mỗi sáng anh ra biển muộn. Chị có thể ngồi bên anh rất ngoan hiền và hỏi trăm câu hỏi tại sao. Điều mà trước đây chị chưa bao giờ dám hỏi người ấy. Bởi đơn giản một điều, người ấy cho rằng chị coi anh là học trò với những câu hỏi “tại sao” và “phải không?”. Còn anh, rất nhẹ nhàng giảng giải cho chị từng ly từng tí. Chị thoắt không còn là chị với tuổi 28 già giặn nữa. Và trong bài giảng của chị giờ đây có thêm nhiều ý tưởng về hội họa. Chị thường cho học sinh nếu đem bài văn hay bài thơ ấy vẽ tranh thì sẽ vẽ như thế nào, gam màu gì? Học trò chị háo hức khi nghe chị nói chuyện hội họa. Chúng nghịch ngợm nhưng rất nhạy cảm. Và chị đã lấy lại niềm vui, nụ cười rạng rỡ trước học trò. Chị cũng có thể thao thao với anh hàng giờ về học trò của mình. Những lúc đó, chị thảng thốt khi gặp cái nhìn của anh là lạ. Chị thoáng rùng mình, cố nén lại tình cảm của mình. Chị sợ bất hạnh. Chị sợ, sợ rất nhiều điều mà không định hình nổi là những điều gì. Nhưng linh cảm đã mách bảo chị như thế.
Chơi với anh, chị tìm lại được thói quen uống cà phê mà từ lâu lắm rồi chị đã bỏ. Bao giờ chị cũng gọi cho mình một ly đen đặc sánh. Anh nheo mắt nhìn chị qua ly café chòng chành. Định nói điều gì, lại thôi. Chị hỏi anh, khi nhớ lại bức vẽ đầu tiên chị thấy khi gặp anh trên biển: “Sao ngồi trước bình minh anh lại vẽ hoàng hôn?” – Anh hơi cười, “Em biết rồi còn hỏi?”. Đúng, chị cảm nhận phần nào tâm huyết của anh, phần nào hiểu được anh. Anh không ồn ào, không nói nhiều như người ấy. Giữa anh và chị chỉ có những buổi sáng trên biển, trên cát. Sóng và những gam màu. Chỉ có những buổi chiều muộn lặng lẽ ngồi bên nhau trong quán café có giàn hoa tầm xuân. Chị biết, anh hiểu chị, anh hiểu cả suy nghĩ của chị nhưng ở anh vẫn có điều gì đó khiến anh phải trăn trở. Anh luôn khổ sở bên những gam màu điên loạn. Chị giật mình khi nhìn anh vò tung những sợi tóc loăn quăn. Một điều gì đó khiến anh day dứt, không thể thể hiện nổi. “Anh bất lực” – Anh buông thõng câu đó với chị, mắt vô hồn, không nhìn chị, không nhìn vào đâu cả. Chị hiểu, anh có điều gì đang trĩu nặng trong tim. Vai anh trĩu xuống. Chị ao ước giá như có thể chia sẻ với anh. Mà không thể…hoặc không dám. Một điều gì đó níu kéo chị…
Chị vẫn giữ thói quen cắm hoa tầm xuân. Anh bảo chị “Chơi hoa tầm xuân là bất hạnh đó, nhóc ạ” Anh vẫn giữ thói quen gọi chị là nhóc, chị ngước mắt nhìn anh “Em quen rồi” – Anh vội quay mặt đi. Và nói với chị rất nhỏ “Xuân ơi, anh có lỗi với em”. Chị rùng mình, hoảng hốt nhìn thật sâu vào anh “Lẽ ra anh không nói, nhưng anh không có quyền giấu em. Anh…có vợ rồi” – anh nói, rất nhanh mà chị tưởng như từng lời gõ xuống như từng tiếng búa chát chúa trong tim. Chị cảm thấy mình như tan ra, tan ra mãi mãi. Dường như chị đang rơi xuống, rơi xuống mãi mà chưa thấy mình chạm vào đâu cả…”Có thể là em không tin, nhưng anh cần có em, có em thật sự trong cuộc sống, Xuân ạ” – Chị bình tĩnh lại, hỏi anh, giọng không một chút cảm xúc “Nhưng còn vợ anh?” “ Anh biết, em sẽ không tin. Nhưng anh không yêu cô ấy. Và cô ấy cũng không yêu anh” “Nhưng, tại sao chứ? Tại sao mọi người lại làm khổ nhau?” Chị bật hét lên. Hình ảnh mẹ và bố chị hiện ra. Hai bóng người lầm lũi sống bên nhau từng ấy năm mà không hề có tình yêu. Chị và em trai chị đã không có một tuổi thơ trọn vẹn với tình yêu của cha và mẹ. Đã có lúc chị thầm mong bố mẹ ly dị, như thế có lẽ chị thanh thản hơn. Bố và mẹ chị cũng thanh thản hơn. Nhưng rồi, trách nhiệm và bổn phận không tách nổi họ. Hoặc giả như họ vờ cố vin vào cái “tình thương con” để che giấu đi sự tổn thương và sĩ diện của bản thân mình. Cũng như anh giờ đây  “Cái bất hạnh lớn nhất của anh là sinh ra từ một người mẹ nổi tiếng và người cha có tài. Và anh không thể cãi lời mẹ. Anh không thể đánh đổi danh dự gia đình mình” Chị lặng người, hiểu tại sao anh lại ở đây, rất xa gia đình mà chưa một lần nhận được dòng nhắn tin nào của vợ. Chị hiểu cái bất ổn trong con người anh mà chị đã từng linh cảm thấy. Chị hiểu vì sao anh mãi trăn trở bên giá vẽ. Chị lặng lẽ nhìn anh- người đàn ông vừa như gần gũi, vừa như xa lạ với chị. Có lúc, chị cảm giác anh ở trong tầm tay mà chị cố với mãi không tới được. Anh rồi cũng như bố mẹ chị. Bổn phận và trách nhiệm sẽ kéo anh quay lại. Chị khẽ nói với anh, giọng thảng rơi theo gió “Nhưng để làm gì hả anh?” “Anh cũng không biết nữa..Anh biết mình vô lý, anh biết là đã làm em khổ nhưng anh không cưỡng nổi mình. Anh chỉ biết là anh rất cần em, rất cần” . Chị chuồi mình ra khỏi vòng tay anh “Nhưng anh không thể đánh đổi danh dự gia đình mình cơ mà?” . Anh lúc lắc đầu, bật kêu tên chị, tiếng kêu tuyệt vọng và hoảng hốt như người vừa đánh rơi một vật vô cùng quý giá, vô cùng thiêng liêng…
Chiều ấy, lần đầu tiên họ đi bên nhau trên bãi biển chứ không phải ngồi trong quán café như thường ngày. Chiều sắp tàn, những vệt nắng nhỏ nhoi, yếu đuối cố chạy đuổi theo sóng. Chị chợt ước mình là những con sóng được tan ra trên biển. Anh đi bên chị, lặng im, vai trĩu xuống. Bàn tay anh bóp chặt vai chị như sợ chị sẽ tan ra, sẽ biến mất. Họ cứ đi như thế mãi, ai cũng mong thời gian trôi thật chậm, dường như họ cũng linh cảm một điều gì đó. Hai con người nhỏ nhoi trước biển cả, họ cố gắng dựa vào nhau nhưng sóng lại làm họ chia đôi. Anh thấy mình hèn yếu, bất lực. Chị thấy mình bé nhỏ và vô cảm. Nước mắt không còn cho chị khóc nữa…
Sáng hôm sau, ra biển, chị không thấy anh. Chỉ thấy trên giá vẽ là hình ảnh của chị. Là ánh mắt da diết của anh. Là hoàng hôn đã xuống hẳn. Và chị giật mình khi gặp một bông hoa tầm xuân anh cài ở đó, giàn hoa tầm xuân nhà chị đã tàn từ lâu. Chị biết, rồi anh sẽ ra đi mà không khỏi bị sốc “Chào nhóc, tặng em một bông hoa tầm xuân nở muộn. Anh chỉ nói đùa em thôi, chứ chơi hoa tầm xuân là cả một nghệ thuật. Anh tin rồi em sẽ tìm được hạnh phúc. Hãy quên anh, bởi anh không xứng đáng với em. Anh sẽ đi xa, thật xa..Biển sẽ lại đón anh, nhưng anh tin dù ở đâu anh vẫn có em bên cạnh. Còn cô ấy, anh hiểu, cô ấy cũng rất khổ. Rồi cô ấy sẽ hiểu anh. Chào nhóc một lần nữa-nhóc con của anh…” Chị òa khóc như trẻ nhỏ, chị thả tất cả xuống biển. Chị tin biển sẽ mang nó đến với anh. Vô hồn, chị lặng nhìn những con sóng xô bức vẽ anh và chị về hai phía. Chị lắng nghe từng vết cứa trong trái tim mình…
Đôi khi trên phố, chị vẫn giật mình khi gặp dáng ai quen quen. Chị cố đuổi theo nhưng lại hụt hẫng khi gặp một gương mặt lạ, nhạt nhòa. Chị vẫn giật mình khi nghe ai đó gọi “nhóc ơi”. Chị nhớ một câu thơ của ai đó, và thầm thì đọc cho riêng anh nghe:

Để sau này lỡ tôi chẳng còn gì để cho nữa cả..
Tôi sẽ tặng em những cái giật mình….

Diệp Sương
1997