27 tháng 6, 2009

Cái tuổi nó đuổi xuân đi...

Đấy, giờ thì sợ nghe thấy từ SN lắm, vì thế là lại già thêm một tuổi nữa rồi. Nhưng, ..vẫn mong chờ những quà, những vui. he...he...Nên tớ khuyến cáo là tớ sẽ gia hạn nhận quà đến cuối năm nhá. Các bạn không phải băn khoăn hay áy náy là hôm nay kg có mặt trong SN tớ được nhá. Tớ nhận quà bằng mọi hình thức mà...

Lời chúc đầu tiên là của em Vân, chúc hụt vì nhầm ngày, he..he..Rồi vừa qua 12h đêm thì ba của Cua và Bống nhắn tin. Thế là tự dưng thấy cần phải viết gì đó cho cái ngày đặc biệt nhất trong năm này của mình. Kg biết năm nay có mưa nữa không? Chứ nghe mẹ kể và mình biết, thì chưa năm nào vào cái ngày này mà trời không mưa cả. Chẳng lẽ trời cứ bắt mình khóc mãi sao?

Thật ra,mình chẳng có khái niệm gì về SNnữa, không còn thấy mong chờ, hồi hộp như cái thuở đôi mươi nữa. Giờ thì càng ngày càng thấy tuổi già sầm sập tới. Rồi cơ thể mệt mỏi, rã rời. Những lúc mệt mỏi lại muốn được ai đó ôm thật chặt, nhưng nhất định không phải là zai mà mình ghét nhé. :-P. Hôm trước mình bảo với bạn Cận, giờ ngoài 2 thằng em trai tớ và bạn ra, tớ chẳng thấy zai nào có ý nghĩa gì cả. Thật may, là mình còn có 2 thằng em trai và bạn Cận yêu quý.

Thôi, đi ngủ chút nhỉ? Không thì loay hoay một tí là đến sáng, rồi lại băm bổ với bao nhiêu việc đang chờ đợi kia kìa. Nào chấm thi, rồi còn ra chỗ đấu thầu đất đai thế nào nữa chứ?

Sao mình không vất bỏ hết đi để đầu nó nhẹ nhõm nhỉ? Nhưng vất đi thì làm gì có ai "đỡ" cho mình đâu chứ? :((

26 tháng 6, 2009

Home sweet home

về nhà rồi, thế là đã về nhà sau 5 ngày tập huấn. Thấy lòng nhẹ bỗng đi.Sung sướng thế cơ chứ. Mình mắc cái tội ham vui, ham chơi...nhưng đi đâu rồi cũng không bằng nhà mình. Nên cứ về tới nhà là cảm thấy được relax tuyệt đối. Lại được ôm hôn nàng Cua thắm thiết. Lại được ngồi ở cái góc con con với cái laptop "què"của mình, hihi...Thật là sung sướng. Thật là mãn nguyện...

Sáng nay đưa chị Nguyệt đoàn Phú Yên đi Big C, mục đích là để mua đậu phụ tươi. Mình thích nấu canh cà chua,trứng,đậu phụ tươi. Nhưng ra đó, thì lại hoa cả mắt vì quần quần áo áo. Nhưng kg phải mua cho mình. Mình mua được cho bạn Cận 2 cái áo pull và 2 cái quần soọc. Với lại cu Gấu nhà bạn đôi dép nhìn rất chi là "soành điệu" cơ, he..he..EM Vân của bạn gọi điện cười hớn hở bảo "Chúc mừng SN chị nhá" làm mình ngã nhào xuống đất. ÔI trời ơi, mai mới SN chị mà. he..he..thế là 2 chị em lại buôn bán với nhau đủ thứ chuyện. Mình kg hiểu sao mình có thể yêu quý em Vân và cu Gấu như thế. Có lẽ vì mình rất yêu quý Cận, rất mong Cận sẽ hạnh phúc, sẽ có một gia đình nhỏ đầy ắp tiếng cười. Chúng mình đã chơi với nhau 14 năm rồi đấy, Cận ạ. Thời gian trôi nhanh nhỉ? Thấm thoắt rồi con chúng ta sẽ vào ĐH, sẽ lấy vợ, lấy chồng. Mình vẫn trêu Vân với Cận là sau này đứa nào yêu cu Gấu rồi khổ, vì có 2 bà mẹ chồng soi xét, he..he..Còn cu nào muốn làm rể cũng khốn khổ vì qua vòng "sát hạch" của bố Cận. :))

Hôm nay về vội quá, mình chưa kịp gọi điện chào em Lý. Mới tiếp xúc với em rất ít thôi nhưng mình rất quý em í, em í rất hiền, rất thân thiện và rất giỏi. Thế hệ trẻ là giỏi thế đấy. Mình giờ chỉ giỏi tã bỉm thôi, chán chết đi được. :((

Ngày tệ

Hôm nay là một ngày thật là tệ, vô cùng tệ trong cuộc đời mình. Sáng ngủ dậy thấy đau bụng, người mệt nhoài. Biết là không ổn rồi. Mệt chưa từng thấy luôn. Và trong đầu rỗng tuếch. Không hề có ý tưởng gì về bài giảng hết. Đúng kiểu làm cho xong. Lên nói mà kg nói thành lời, phải dùng micro đấy chứ. Thật sự mình cũng thấy kg quá tệ, nhưng những định kiến và kì thị thì thật kinh khủng. Làm mình thấy thất vọng và chán vô cùng. Những con người lẽ ra mình rất yêu quý và tôn trọng thì lại rất phiến diện. rất may mình còn có chị Hà, chị luôn là một người chị mà mình vô cùng yêu quý. Chị động viên và an ủi mình rất nhiều. thì cứ coi như cuộc sống là như thế đi, kg có sự công bằng...Nhưng sao vẫn thấy rất buồn.
Trưa ăn xong lại băm bổ về BN có việc. Xong rồi lại băm bổ leo lên xe bus sang. Mệt tới nỗi nằm nhoài người trên giường kg muốn làm gì. Than thở với bạn Cận, bạn í tình nguyện đến đưa mình đi ăn. Mình thật sự vui và cảm động trước tình cảm của Cận. Với mình, Cận luôn luôn là một bestfriend mà mình vô cùng yêu quý và tự hào. Với Cận, mình chưa từng có khoảng cách của tình bạn nam-nữ. Dường như Cận giống một người bạn gái rất thân thiết của mình vậy. Cái tình cảm đó, mình không hề có với một người khác nữa. Mình yêu bạn, và yêu gia đình nhỏ của bạn. Tình yêu của những người bạn thân luôn luôn dành cho nhau. Mình nói với Cận, tớ luôn tự hào về tình bạn của bọn mình, tớ luôn cảm ơn bạn vì bạn luôn ở bên tớ. Thế rồi lại nói tới chuyện sau này Bống, Gấu, Cua lớn lên, mấy chị em, anh em cùng đi học, rồi các con gái sẽ về để bố Cận quản lý. Vui thật đấy.

Cận uống bia liên hoan rồi, nhưng vì bạn nên vẫn đưa mình đi ăn thật ngon. Nhưng thương bạn nên mình chỉ chọn cơm bụi văn phòng thui, he..he..10h kém thì ban chở mình về vì bạn....buồn ngủ rùi. :)
Cảm ơn bạn Cận yêu dấu, trong một ngày đầy u ám này, bạn đã giúp tớ vượt qua nỗi buồn rất nhẹ nhàng.

25 tháng 6, 2009

Đi xa

Đi tập huấn mới có 3 ngày thôi, mà sao mình thấy lâu thế nhỉ? Tinh thần thì rất tệ, căng thẳng kinh khủng. Vì áp lực công việc,học hành, chuẩn bị bài giảng, đề cương...Rồi còn lo nghĩ vụ đấu giá đất đai nữa chứ. Tối qua vừa nhớ con, vừa lo vụ đất nên phải xin về. Sáng nay ra đó chen nhau bẹp cả ruột mới xem được số thứ tự của mình. Trời ơi. Người đâu mà đông khủng khiếp. Nhưng mình rất ức chế với kiểu làm việc của thành phố. Thu của người ta những 200k-500k một bộ hồ sơ mà cái lịch đấu giá cũng kg thèm photo gửi về nhà cho mọi người.Để mọi người ra đó đứng chen chúc giữa cái nắng chang chang mùa hè. Sợ quá đi mất. Chắc là mình cũng chẳng nên cơm gạo gì rồi. Mua 2 bộ hồ sơ, thì 1 bộ mình kg xem bản đồ, chỉ xem tập chỉ dẫn và chọn lô.Hôm nay ra mới biết lô đó đã bị để lại vì chưa giải phóng được mặt bằng. Đúng là chuối cả nải luôn. Hic, thế là mất toi 500k mua hồ sơ rùi. huhu...

Sáng mai sẽ phải giảng trước khoa đây.Mà bây giờ chẳng biết là sẽ nói cái gì nữa. hic..
Chỉ thấy vui vì trưa nay đi ăn với bạn Cận yêu rất vui. Bạn í luôn là bạn yêu của mình, luôn luôn là người biết lắng nghe và chia sẻ với mình. Mình yêu bạn Cận lắm lắm í, bạn í cứ như là bạn gái đích thực của mình, he..he..Mình cũng yêu em Vân vợ bạn và cu Gấu con trai bạn nữa. Và mình tin rằng luôn luôn chúng mình sẽ là best-friend của nhau. Luôn luôn đấy.

21 tháng 6, 2009

Vui vui

Tự dưng mấy hôm nay cứ thấy vui vui, phởn phởn...Có lúc thì lại thấy buồn buồn. Mình đúng là hâm hấp trên cám nấu dở rồi. he..he..
Tối nay đi tiếp đoàn Phú Yên ra tập huấn cùng. Lần đầu tiên uống nhiều rượu thế mà kg say. bình thường mình chỉ uống nửa chén hạt mít là đã lơ tơ mơ rồi. Thế mà hôm nay uống đến vài cái nửa chén vẫn thấy tỉnh như thường.
Ăn xong mời cả đoàn đi hát hò. Trời, lòng đầy tâm trạng kiểu gì mà hát "như đã dấu yêu" được tận 100điểm. Làm mọi người cổ vũ quá trời. Xấu hổ quá trời. :))
uh, nhưng mà mình thích bài này kinh khủng.Thích từ hồi còn SV, nhớ lần đầu tiên biết tới là nghe chị Mai hát. Hồi đó ứng vào chị, giờ ứng vào mình, :(
Mai coi thi cả ngày đấy. Mà giờ vẫn chưa buồn ngủ.




Trong đôi mắt em anh là tất cả
Là nguồn vui, là hạnh phúc anh dấu yêu
Nhưng em ước gì
Mình gặp nhau lúc anh chưa ràng buộc
Và em chưa thuộc về ai.

Em sẽ cố quên khung trời hoa mộng
Ngày hè bên anh tình mình đến rất nhanh
Em sẽ cố quên
Lần đầu mình đến bên nhau
Rộn ràng như đã dấu yêu từ thuở nào.

Em đến với anh với tất cả tâm hồn
Anh đến với em với tất cả trái tim
Ta đến với nhau muộn màng cho đớn đau
Một lần cho mãi nhớ thương dài lâu.

Trong đôi mắt em anh là tất cả
Là niềm vui, là mộng ước trong thoáng giây
Em sẽ cố quên rằng mình đã đến trong nhau
Nồng nàn như đã dấu yêu từ thuở nào.

Trong đôi mắt em anh là tất cả
Là niềm vui, là mộng ước trong thoáng giây
Em sẽ cố quên lần đầu mình đến trong nhau
Nồng nàn như đã dấu yêu từ thuở nào.

Em sẽ cố quên lần đầu mình đến trong nhau
Nồng nàn như đã dấu yêu từ thuở nào.