4 tháng 4, 2012

1/4/2012


Anh ở nơi nào có nghĩa gì đâu
Ý nghĩ về anh mạnh bằng ngàn năm ánh sáng
Em yêu anh không còn nhớ ra mình nữa 
Ngay cả tiếng cười cũng vỡ vào anh 

(copy)

2 tháng 4, 2012

Touch - Chạm khẽ

Tôi qua, trong lúc mệt quá vì thi cử, mình chợt nảy ra “tối kiến” là hôm nay thi xong sẽ đi xem phim xả stress. Nhân dịp có bạn “chăm sóc” vụ này nên mình nhận lời ngay và lên mạng search phim mới của Megastar. Thú thật là lâu lâu mình rất thích đi xem phim ngoài rạp, hồi xưa suốt ngày xem ở 84 Lý Thường Kiệt, rạp Fansland. Có lần còn vào đó xem Casablanca một mình nữa cơ J, người bạn tận tình phục vụ sở thích xem phim này của mình là Nhung thì Nhung cũng vừa đi lấy chồng rồi.
Touch mới “ra rạp” ngày 30/3 và có vẻ ăn khách vì hôm nay rạp cũng đông kín suất chiếu 7h tối


Phim kể về một cô bé Tâm sang Mỹ làm nghề nail, từ nhỏ đã rất quấn mẹ, thích ôm mẹ, đặc biệt là ôm chân mẹ nhưng bố lại rất khó tính và nghiêm khắc. Sự nghiêm khắc khiến cho bà mẹ cũng sợ chồng và không dám bênh vực con. Lâu dần Tâm sống khép mình và không có mối quan hệ khác giới nào cả. Bố Tâm muốn con trở thành bác sĩ, luật sư hay giáo sư thì cuối cùng Tâm học nghề làm nail, vì kí ức mẹ cô cắt móng tay, sơn sửa móng tay cho cô và nói “Con à, ở cái xã hội này gặp nhau là người ta bắt tay nhau, nên con phải giữ đôi tay mình cho sạch đẹp” – rồi mẹ cô mất trong một tai nạn xe hơi do chính bố cô cầm lái, còn bố cô thì bị gãy xương và phải ngồi xe lăn. Từ đó ông càng cay nghiệt hơn, đặc biệt với chính bản thân ông vì cảm giác phải sống dựa vào con gái mình
Tâm xin vào một tiệm làm nail và rất được lòng khách hàng vì cô hiền, ít nói và làm móng rất đẹp. Một ngày có một chàng trai râu quai nón (ôi giồi ôi, tôi chết vì râu quai nón đẹp) bước vào và rụt rè nhờ cô đánh sạch đôi tay cho anh – Brenda là một thợ máy, đôi tay anh luôn luôn lem màu dầu máy và đó là nguyên nhân vợ anh “viện cớ” để xa dần anh. Brenda rất yêu vợ và tìm mọi cách cứu vãn cuộc hôn nhân này. Đôi tay anh sau khi được Tâm chăm sóc, kì cọ thì trở nên trắng sạch tuyệt vời (phải thừa nhận rằng, Brenda có đôi tay rất đẹp – mình cũng chết vì zai có đôi tay đẹp ^^) – Nhưng tay anh trắng sạch rồi mà vợ anh vẫn lảng tránh anh, suốt 10 tháng trời họ không hề có sex với nhau. Brenda lại tìm tới Tâm, anh thích cô và tin tưởng cô. Tâm bỗng dưng trở thành người tư vấn tình cảm cho Brenda, cô giúp anh ‘chinh phục” lại vợ mình, bằng sự quan tâm hàng ngày, bằng những bất ngờ dành cho vợ. Anh sung sướng và hào hứng khoe với Tâm những chuyển biến tốt đẹp của vợ.
Một ngày, Brenda đến nhà Tâm và cô đã gội đầu cho anh, tắm cho anh (công việc mà cô vẫn thường làm cho cha mình) – trái tim Brenda bỗng chốc rung lên nhè nhẹ vì hành động dịu dàng đó của Tâm, nhưng anh cố xua đi và về yêu vợ nồng nàn hơn. Đều đặn, hàng ngày Brenda tìm tới Tâm để được cô chăm sóc như một đứa trẻ như vậy. Cho tới ngày Tâm đề nghị Brenda tắm cho mình thì hai người thật sự đã rung động vì nhau, nhưng dường như có một vách ngăn vô hình khiến họ luôn dừng lại. Tâm biết rõ Brenda rất yêu vợ và cô không muốn anh “phản bội” vợ mình. Brenda cũng bị ám ảnh bởi Tâm và phải đấu tranh tâm lý rất nhiều để không quay lại tìm Tâm ở tiệm nail nữa…
Tâm nhớ anh, nhớ Brenda và tìm cớ tới xưởng sửa chữa ô tô của anh, nhưng tới đó, nhìn thấy anh rồi Tâm lại bỏ đi, mặc cho Brenda ngẩn ngơ nhìn theo. Tâm nhân lời hẹn hò với Kỳ - một “trí thức” Việt kiều. Như là một cách để cô quên Brenda đi…Kết phim vẫn là Brenda đang còn đấu tranh với chính bản thân mình và nỗi nhớ dành cho Tâm, ngày Brenda đến tìm Tâm cũng chính là ngày cô xin nghỉ phép để đi du lịch cùng Kỳ và cha mình…

Tóm tắt phim là như thế, phim khuyến cáo cấm trẻ em dưới 16t vì có một số cảnh nhạy cảm – nhưng thật lòng mà nói, những cảnh quay đó rất nghệ thuật, rất tình mà lại không hề thô tục chút nào. Diễn viên xinh, âm thanh được, hình ảnh đẹp…Nói chung là một phim hay. Mình chỉ không thích cái kết của phim, nó có vẻ như giáo điều, mô phạm và đúng khuôn phép….
Bởi vì, mặc dù Brenda yêu vợ - một luật sư giỏi nức tiếng nhưng 2 vợ chồng anh dường như không có tiếng nói chung, suốt 8 năm lấy nhau, vợ mải chạy theo sự nghiệp và không sinh con. ở Brenda và vợ là một khoảng cách quá xa, một số sâu ngăn cách rất lớn…
Tâm yêu Brenda, nhưng cô không vượt qua được chính mình để giữ Brenda, hoặc là vì chính cô nghe anh tâm sự về tình yêu của mình với vợ mà không thể chạy theo hay níu giữ Brenda…
Nhưng mình vẫn muốn kết phim, là Brenda và Tâm tìm lại được nhau, bởi dường như chính họ sinh ra mới là để dành cho nhau. Cô ở bên Kỳ, nhưng cái cách cô nằm co mình cũng thật cô đơn và tội nghiệp- chắc chắn rồi giữa cô và Kỳ cũng sẽ lại có một khoảng cách. Mà đặc biệt hơn, là trong trái tim của cô và Brenda từ đó sẽ là một khoảng trống mà chẳng phải vợ Brenda hay chồng của Tâm có thể lấp đầy nổi. Vậy thì tại sao họ không dũng cảm để đến với nhau? Để sống thật sự hạnh phúc với tình yêu của mình? Như thế nó “đời” hơn. Bởi vì sẽ rất tội nghiệp cho vợ của Brenda hay chồng của Tâm khi họ không bao giờ chạm được vào trái tim nhau, dù họ yêu nhau. Nhưng cảm xúc, bản năng của con người hoàn toàn khác với sự rung động từ trái tim. Mà mấu chốt của sự "xa cách" giữa Brenda và vợ, chính là "tiếng nói chung" của hai người trong cuộc sống hàng ngày, lý do để vợ anh lảng tránh anh không phải vì đôi tay anh đầy dầu mỡ, mà bởi vì họ không thể chia sẻ được với nhau cái gì ngoài sex (bởi sau khi rung cảm vì Tâm, Brenda trở nên cuồng nhiệt hơn với vợ, anh như thể dùng vợ để trút cảm xúc của mình để rồi vợ anh nhận ra lý do vì sao ngày xưa nàng yêu anh "anh đã khiến em nhớ lai vì sao hồi xưa em yêu anh"). 

Nhưng Brenda không nhận ra sự khác biệt đó, anh cũng không dám vượt qua chính mình để sống với cảm xúc của mình, không dám gặp Tâm cho dù anh ngẩn ngơ và thẫn thờ đến mức không ăn nổi. Tâm yêu anh và chờ đợi anh mỏi mòn, sự chờ đợi trong vô vọng vào mỗi buổi chiều muộn, và rồi cô đã tìm đến người đàn ông yêu cô. Tình yêu là vậy đó, như một trò cút bắt, người này luôn luôn mải miết chạy theo người kia, còn người kia lại mải miết chạy theo người kia khác...Đến khi bừng tỉnh ngoái đầu lại thì đã muộn rồi. 

Kết phim đúng kiểu không yêu được người mình yêu thì thôi yêu người yêu mình.Như hôm qua chị bạn nói với mình rằng đàn ông khi đã thật sự yêu thì họ sẽ không bao giờ từ bỏ người yêu mình. Có lẽ với Brenda, Tâm mới chỉ là chút xúc cảm của anh mà thôi. Mình cũng được chị "cảnh cáo" rằng " Hãy sống thực tế hơn tí, hãy nắm lấy những gì đang tầm tay, còn những cái lửng lơ như bong bóng xà phòng thì cứ để cho nó bay cao hơn và vỡ tung đi"

Thật ra phụ nữ rất mềm yếu và dễ mủi lòng, họ cần sự yêu thương, chia sẻ và vỗ về, họ cần được quan tâm và thấu hiểu từng ngày, ngay cả khi đã làm vợ.Vợ của Brenda cũng vậy, cô dần lấy lại được cảm xúc từ những bông hoa chồng gửi tặng, từ một hộp quà bất ngờ và những yêu thương nồng nàn.  Nhưng rất nhiều đàn ông thường "chủ quan" nghĩ rằng, cô ấy yêu mình nhiều như thế, sẽ không bao giờ bỏ mình được. Mà không hề biết rằng, trái tim phụ nữ rất mong manh....

Nhưng mình vẫn muốn tất cả những trái tim yêu trên thế gian này sẽ tìm về với nhau...Bởi tình yêu đích thực chắc chắn là chỉ có 1, đó chính là người mà ta cảm thấy yêu như từ trong tiềm thức, yêu đơn giản là vì yêu và cảm giác gắn bó, thân thuộc sẽ không có với bất kì cái "tương tự" tình yêu nào...

Touch me by your heart and by your soul