6 tháng 6, 2012

Buông

Em buông mình rơi như trái bóng
Rơi xuống tận cùng sẽ vỡ hoặc nảy lên

Em buông mình để muốn nguôi quên
Mà trái tim càng thêm nhức nhối

Em buông mình, quay lưng đi vội
Mà nước mắt rơi ướt sũng trời chiều

Em buông mình giấu một tiếng yêu
Trong ngực trái chực nhảy ra gào thét

Em buông mình - tưởng sẽ thôi tha thiết
Mà nỗi nhớ anh ướt đẫm môi mềm

Em buông mình giấu nỗi nhớ vào đêm
Anh gần lắm, giờ bỗng xa xôi lắm...

Em buông mình - giấu tình yêu thăm thẳm
Nén trong tim một tiếng thở dài...

(Sleepless 5/3/2012)

Viết cho em


Cho em chút bình yên buổi sáng
Nắng chan hòa trong mắt em xanh
Cho em chút buổi trưa an lành
Thôi nhung nhớ những điều xưa cũ

Cho em thật bình yên trong giấc ngủ
Không giật mình bởi những giấc mơ hoang

(6/3/2012)
******************************

Em đi qua những chênh vênh
Em đi qua những thác ghềnh ngày xưa
Em đi qua những cơn mưa
Đi qua hết những dối lừa tình nhau

Đi qua cả những nỗi đau
Đi qua hết những nát nhàu con tim
Đi qua sợ hãi màn đêm
Sao chẳng qua được nhớ anh lúc này?
 (7/3/2012)

Ru mình

À ơi em ngủ cho ngoan
Tóc của đêm
Nhớ của ngày
Xa xưa


À ơi trời đổ cơn mưa
Để em mắt ướt
Lưa thưa...
Đợi người


À ơi, em ngủ đi thôi
Người còn xa lắm
Chẳng đợi chờ ai


À ơi cho hết đêm dài
Ngón tay em lạnh
Chờ ai nắm giùm?

(21/3/2012)

Ru mình (1)

Ngủ ngoan tóc mây
Thôi đừng hoài nhớ
Đêm dài lắm đấy
Nỗi nhớ đi đâu?

Ngủ ngoan mắt sâu
Thôi đừng thao thức
Ngoài kia gió hát
Những khúc ca yêu

Ngủ ngoan yêu kiều
Trên đôi môi ấm
Ánh trăng rất chậm
Rớt xuống hiên nhà...

Ngủ ngoan tay ngà
Thôi đừng hờn dỗi
Có ai ngóng đợi?
Những ngón tay côi?

Ngủ ngoan mơ ơi
Thôi đừng...xa vắng
Ngày trầm, đêm lặng
Yêu thương nát nhàu...

Ở đâu? Ở đâu?
Ngủ ngoan tim hỡi
Thôi đừng ngóng đợi
Mai nắng lên rồi!

(đêm 13/5/2012)

Em đã hứa

Em đã hứa là không chờ đợi nữa
Những yêu thương giấu mãi xa vời
Đêm quơ tiếng thở dài chầm chậm
Giọt nước mắt buồn, khe khẽ rơi nghiêng...

Em đã hứa giấu những nỗi buồn riêng
Trong ngăn kéo của kỉ niệm, kí ức
Để thôi hoài vọng, những đêm dài thao thức
Người ở đâu, sao mãi chưa về?

Em hứa rồi, giấu ngày dài lê thê
Bằng những chiều lang thang trên phố
Bằng những đêm nằm nghe đất thở
Em hứa rồi, sẽ chờ những niềm vui...

(stress nên em làm thơ ^^)

18/5/2012

Sẻ chia

Chia cho nhau những niềm vui
Chia cho nhau những nụ cười riêng mang
Chia nhau một chút lỡ làng
Anh ở nơi ấy, em sang nơi này....

Tình như một thoáng mây bay
Chưa thành mưa xuống giữa ngày nắng xanh
Chia cho nhau chút trong lành
Đi đâu mỏi mệt loanh quanh giữa đời....

(16/5/2012)

Nếu em chết?

Nếu như mà ngày mai em chết
Anh có buồn không, dù chỉ phút giây thôi?
Anh có thôi ngạo nghễ nụ cười
Đã làm em nhiều đêm không ngủ

Anh biết không, chẳng bao giờ là đủ
Cho những yêu thương ấm áp, chân thành
Nếu em chết đi rồi, sẽ chẳng thể yêu anh
Chẳng mè nheo, chẳng ghen tuông, giận dỗi...

Nếu mai em chết, chắc cuộc sống này chẳng có gì thay đổi
Sáng vẫn kẹt xe, đông đúc buổi tan tầm
Tình yêu nào cũng đầy những thanh âm
Anh cũng thế, chẳng có gì là khác...

Em vẫn mơ được một lần bước lạc
Trên những con đường xanh mát ở Châu Âu
Chết đi rồi, mơ ước nghĩa gì đâu?
Anh đừng nghĩ rằng em hèn nhát

Cây vẫn xanh giữa đời tươi mát
Lá vẫn rơi và hoa nụ toả hương
Anh vẫn thế- bình yên giữa đời thường
Không có em sẽ là Lan, là Huệ...

Không có em cuộc đời này vẫn thế
Bởi vậy nên em...chẳng chết đâu!


(6/6/2012)

5 tháng 6, 2012

Hà nội đón em

Ảnh chụp từ ô cửa kính máy bay
Hà nội đón em bằng nắng vàng rực rỡ
Bằng môi thơm sen thắm trên đường
Hà nội đón em bằng những yêu thương
Thênh thang bước trên phố hè rợp lá

Hà nội của em chẳng hề xa lạ
Bao năm xa vẫn ấm áp quay về
Mặc em nông nổi cùng những đam mê
Hà nội dịu dàng lặng yên phố cũ

Hà nội của em những đêm say ngủ
Cây đứng nghiêng ôm những nụ hôn nồng
Xào xạc lá, nồng nàn mùi đất
Hà nội đón em về sau những hư không

Hà nội như mối tình đầu tha thiết chờ mong
Chẳng vội vã chẳng ồn ào náo nhiệt
Em ngu ngơ cứ đi đâu mải miết
Chẳng biết một điều, Hà nội rất bao dung!

(Sân bay Nội Bài 5/6/2012)

Tạm biệt Sài Gòn

Tạm biệt nhé Sài gòn yêu dấu
Nỗi buồn em cất kỹ đi rồi
Em sẽ trở lại một ngày thật tươi vui
Và trái tim lại nồng nàn tha thiết

Tạm biệt nhé những cơn mưa mải miết
Để nước mắt em chẳng thấy mình buồn
Để bầu trời như tươi đẹp hơn
Em tươi mới trong nắng vàng rực rỡ

Tạm biệt nhé - những con đường lá vỡ
Phố người đông hối hả đi-về
Em gửi lại Sài gòn những ngày dài lê thê
Thôi còn tin những lời tha thiết

Tạm biệt Sài gòn- em lại đi mải miết
Phía trời kia xanh thẳm mắt buồn
Em kịp giấu nỗi buồn sau đáy mắt
Sài gòn ơi, còn lại những vấn vương

Sẽ có ai chờ em phía cuối đường..

(Sân bay Tân Sơn Nhất - 5/6/2012)

Nuối tiếc

Nếu biết trước anh thích chơi trò tình yêu
Em đã giữ trái tim mình không lạc nhịp
Dẫu có muộn, em vẫn nhận ra kịp
Và vung tay ném nỗi nhớ lên Trời

Nếu biết được, với anh- em chỉ là trò chơi
Em đã chẳng vật vã mình như thế
Chẳng giận hờn, nhớ thương, xa xót...
Em nuối tiếc em, nuối tiếc một phần đời

Nếu biết được, nếu biết trước...
Mà thôi
Anh chẳng đủ để em bận tâm nữa
Nhưng anh hỡi, đừng đốt thêm ngọn lửa
Trong trái tim những cô gái chân thành...

Cuộc đời này đã quá đỗi mong manh...

(Đêm 4/6/2012)

4 tháng 6, 2012

Không ngủ ở Sài gòn

 Khi không ngủ được ở thành phố đông người này thì ta làm gì nhỉ? Đếm hết cừu của cả hàng xóm mà vẫn chưa ngủ được thì ta làm...thơ nhảm thôi =)))


1. Ru em


Ngủ ngoan con mắt của đêm
Tay ru nỗi nhớ vô thường đấy thôi
Ngủ ngoan đi nhé bờ môi
Thôi đừng nuối tiếc những lời gió bay

Ngủ ngoan nào giấc mơ này

Tình thôi tha thiết, chẳng say đắm lòng
Ngủ ngoan đi!
Những hư không
Ngón tay thôi kết tơ hồng nhé em

Ngủ ngoan đi tóc xanh mềm
Người ta nào có hẹn thề chi đâu?
Biết rằng núi cạn sông sâu
Em ru em
những ngày sau...
Để rồi...

Ừ thôi, 
Thì cũng đã thôi
Em về yêu nốt nửa đời của em! 

2.  Lỡ hẹn

Anh lỡ hẹn với em rồi đấy
Chiều mưa giăng ướt mắt em thôi
Phố vẫn thênh thang, mải miết đông người
Em chạnh buồn nhưng em không khóc

Anh lỡ hẹn với em rồi đấy nhóc

Đừng hoài mong vơ vẩn những yêu thương
Đêm say ngủ, ngẩn ngơ những con đường
Cho yêu dấu cuốn theo lá biếc

Anh lỡ hẹn rồi, em thôi nuối tiếc

Một khoảng trời đã tha thiết nhớ mong
Anh lỡ hẹn rồi, anh có áy náy không?
Em thôi tự hỏi, thôi chờ, thôi nhớ...

Anh lỗi hẹn rồi, em cũng thôi ngóng đợi

Chút tình riêng như đã xa vời
Em chậm bước không ngoái về chốn cũ
Tự nhủ lòng mình, như chợp mắt mà thôi..

Viết ở Sài Gòn (2)


Sài Gòn chụp từ tầng 12- instagram


Thành phố hơn 8 triệu người


Anh ở đâu trong nỗi nhớ của em?


Anh ở đâu khi thành phố vào đêm


Em một mình quắt quay nỗi nhớ?



Em một mình, nghẹn từng hơi thở


Thành phố đông đến nhức nhối mắt nhìn


Chẳng có anh, phố cũng cay mắt buồn


Em lơ ngơ giữa đường- nỗi nhớ lại đi hoang...