12 tháng 2, 2009

Nhớ

Dẫu chúng mình không còn son trẻ nữa
Vẫn yêu nhau như thưở mới đôi mươi
Vẫn nồng nàn, đắm say, da diết...
Không gặp nhau, tưởng như thế kỉ rồi....

Dẫu chúng mình không thể nào gặp mặt
Để nắm tay nhau mỗi phút, mỗi giờ
Em vẫn thấy bàn tay mình nồng ấm
Như lòng anh luôn "cảm" tình em...

Dẫu anh có xa muôn nghìn vạn dặm
Vẫn tưởng như anh ở rất gần
Vẫn tưởng như hơi thở anh nồng ấm
Ghì xiết em trong những phút chờ mong...

11 tháng 2, 2009

Muộn

Em ước gì mình còn son trẻ.

Như thuở đôi mươi không vướng bận gì nhiều.

Em sẽ yêu anh hồn nhiên như nắng…

Không dằn vặt, không suy nghĩ, âu lo…


Em ước gì thời gian ngừng lại mãi…

Như khi bình yên trong vòng tay anh…

Dẫu sự thật vẫn là sự thật

Lời tạ từ, sao khó nói,Người ơi….


Em đã yêu anh sâu nặng mất rồi,

Mà sao vẫn không thể nào từ bỏ

Sự bình yên từ lâu chỉ còn là cái “vỏ”

Để ngủ vùi trong lòng anh ấm êm???