16 tháng 3, 2007

Trắc nghiệm nữ tính

Hic...lại copy được cái này bên nhà bà thông gia. Lại hối hả làm. Trùi ui, mình vậy mà cũng được tới 80% nữ tính cơ à? Nhiều phết, he..he..


Your Brain is 80% Female, 20% Male
Your brain leans female
You think with your heart, not your head
Sweet and considerate, you are a giver
But you're tough enough not to let anyone take advantage of you!

15 tháng 3, 2007

Kỷ niệm

Kỷ niệm



Cái hình này là lúc chú rể đã bị "chuốc" say rồi, mặt đỏ tưng bừng rồi.


Ngày mai là tròn 3 năm lần đầu tiên tớ về nhà mẹ Bình (là mẹ đẻ ra chồng tớ í. ) để ngủ thân mật với...con trai bà. Nói thế, là vì bọn tớ có nhiều ngày "cưới" quá nên chả biết chọn ngày nào, đành lấy ngày đầu tiên về thắp hương lên bàn thờ gia tiên để làm kỉ niệm.


Năm nay, nhân dịp emNga về chơi, vợ chồng tớ mời cộng đồng blogger thân thiết tới dự bữa lẩu gà thân mật, nhưng cuối cùng đều bị cancel hết cả. Tớ buồn quá, đang ngồi ngắm con gà chọi 3kg mà khóc rưng rức đây. Thôi, post cái công thức nấu lẩu gà lên đây cho mọi người ...ngắm vậy.

Thành phần:


- 1 chú gà chọi, he..he..gà chọi làm lẩu là ngon nhất mà.

- 2 củ xu hào.

- 0,5gram nấm hương.

- rau ngải cứu

- rau muống.

- Rau cải thảo

...các loại rau mọi người thích ăn.

- Nấm rơm tươi.

- Đậu phụ

- Gừng, sả, tỏi, gia vị, nước mắm, rau răm,hành, thì là....

Cách nấu: - Cái này phải hỏi ông xã tớ nhé. he..he..Nếu ai muốn thưởng thức "tài nghệ" của chàng rể cách đây đúng 3 năm thì alô nhé. Giờ tớ đi nếm thử đây.


P/S: Nhưng mà vẫn ấm ức với chị tócdài, bà thông gia Mecghi, chị Titi, bố Pi, chú Botiensu emNga lắm nhé.

14 tháng 3, 2007

Giàu - Nghèo!!!

Chát với anh, bảo tháng này hoá đơn điện thoại của mình "vươn lên" tới hơn 400 ngàn. "Vì sao?" "Vì em bị lừa vụ ủng hộ người nghèo nên mới thế" (Mình cực kỳ ngớ ngẩn) "Em cũng nghèo cơ mà" - lúc này mình đã hơi bực bực, "Khiếp! Anh ki thế" "Không phải ki bo đâu, nhưng thấy em tiêu hoang anh cũng tiếc" "Với em, giúp người nghèo không bao giờ là hoang cả. Giúp người nghèo là có phúc đấy anh ạ" ....còn nói nhiều lắm, nhưng mình bực lên rồi nên không thèm nói thêm gì nữa. Có thể mỗi người một quan niệm, một cách sống. Nhưng mình là vậy, vì thế ba mẹ và các dì luôn nói mình không "giàu" được, vì mình không biết "giữ" cho riêng mình. Mình ghét cách sống ích kỷ, chỉ biết bo bo cho bản thân. Mình khó khăn thật, nghèo thật, nhưng khi nhìn những người khốn khổ ngoài đường, trên tivi, báo đài...là mình lại không cầm lòng được. Với các em mình cũng vậy, ai cũng nói mình lo in ít thôi, để kệ chúng nó. nhưng kệ làm sao được chứ? Cái lo toan nó cứ nhảy chồm chồm trong người....


Thôi, luôn tự nhủ rằng, phúc đức tại mẫu. Sống để đức cho con, để phúc cho con, và lòng mình cũng nhẹ nhõm, thanh thản. Mà, mình có biết giúp người khác, thì mới có nhiều người khác giúp mình chứ? Nếu mình sống bo bo, ky cóp thì cũng chẳng bao giờ nhờ vả ai được gì. Mà cuộc sống còn đầy những khó khăn, vất vả..Còn đầy những lúc cần chia sẻ và giúp đỡ nhau. Thời gian vừa qua, không có bạn bè, không có đồng nghiệp bên mình thì làm sao mình "trụ" được chứ? Và mình cũng luôn tin rằng, những người bạn đã chia sẻ, đã giúp đỡ mình cũng luôn có phúc, có lộc trong đời...Sống tốt không bao giờ là thừa, Bi béo nhỉ? anh Hưng nhỉ? Mecghi nhỉ? chị Titi nhỉ?....

(ôi, may là ANH không phải là chồng mình! khẹc..khẹc..)

13 tháng 3, 2007

Học trò

7h sáng vào lớp, 7h40 học sinh mới lọ mọ vào lớp, vừa xin cô vừa cắm mặt đi thẳng xuống cuối lớp. Cô còn ớ ra chưa kịp định thần đã thấy học trò đi tới cuối lớp. Giật mình hỏi:

- Sao giờ em mới vào lớp? Biết mấy giờ rồi không?

- Dạ, em ngủ quên ạ.

- Đêm qua mấy giờ ngủ?

- Dạ em thức khuya ạ. ..

Các bạn nhao nhao: Em thức khuya học bài cô ạ.

- Ừ, lý do nghe duyên nhỉ?

(Thôi, ít nhất là nó vẫn tới lớp là được rồi, cô tự an ủi mình vậy)

11 tháng 3, 2007

Mưa phùn

Tháng 3
Mưa phùn bay bay trên phố
Trắng loá những hạt nhớ nhung...
Tóc em phủ đầy mưa nhỏ...

Anh!
Đang ở đâu đó?
Trên những con phố dài...
Có hạt mưa nào rớt trên tóc anh không?
có hạt mưa nào ngấm vào nỗi nhớ?
Nỗi nhớ thèm ủ ấm tay em?

Em...
Chợt như muốn vỡ oà,
Trái tim lạnh những hạt li ti nhỏ...
Bàn tay lạnh những ngày xa xưa cũ...
Giờ ở đâu
Đâu đó...