23 tháng 2, 2008

Là chị....

Là chị....



Là chị nghĩa là:

- Là khi một ngày đẹp trời nào đó, khi con sà vào lòng, mẹ xoa xoa cái bụng hơi lùm lùm rồi nói "Mẹ đang có em bé,nên mẹ không thể bế con được nữa rồi". Và con ngoan ngoãn nghe lời, lại rất hào hứng khi biết mình sắp có em bé. Rồi con cũng nhét áo vào bụng và bảo "Bống cũng có em bé rồi, mẹ Giang đừng có trèo lên người Bống đấy" (Mẹ thương con lắm,một đứa trẻ hơn 2 tuổi còn đang thèm khát vòng tay ôm của mẹ thì phải "nhường" cho em bé rồi)

- Là khi mẹ mệt mỏi vì nghén, và bơ phờ sau một trận ói, mẹ bấu víu vào con như một điểm tựa rằng "Bống ơi, mẹ mệt quá" thì con đang ngắm nghía trước gương chợt quay lại bảo mẹ "Mẹ mệt à? Thế lên giường nghỉ đi, tí nữa Bống đấm lưng cho"

- Là khi mẹ chở con và cái bụng bầu đi chợ, loắng ngoắng thế nào mẹ con mình ngã ùm xuống đất. Mẹ đau điếng, nhưng lo cho em bé trong bụng nhiều hơn thì con đã kịp ôm mẹ và hỏi "Mẹ có đau không mẹ? Em bé có đau không mẹ?" (Con đã biết bảo vệ em bé rồi đấy)

- Là khi mẹ hỏi con có yêu em bé không? Con dõng dạc trả lời "Mai kia (con luôn có từ mai kia dù chuyện chỉ xảy ra trong vài phút nữa )Bống bế em bé, Bống cho em bé uống sữa"

- Là khi mẹ chuyển dạ, mẹ nói với con rằng chúng ta chuẩn bị đi đón em Cua rồi, con rất dũng cảm vào viện với mẹ (dù mọi khi chỉ cần nhìn thấy bóng áo bác sĩ là con đã khóc ầm lên rồi đòi về) - Bởi con muốn mình đón em bé cùng với mẹ hay con muốn động viên tinh thần mẹ nhỉ? Chỉ biết rằng, trong cơn đau đẻ quằn quại trên bàn, mẹ đã nghĩ tới vòng tay ôm xiết của con, nhớ ánh mắt láu lỉnh của con và lời con dặn dò "Mẹ Giang đẻ em Cua cho Bống nhé"

- Là khi em khóc, con chạy cuống quýt tới xuýt xoa "Ôi, chị đây, chị đây. Chị có đi đâu đâu mà?"

- Là khi con đã lên giường, nhưng thấy mẹ thay tã bỉm cho em, con cũng nhỏm dậy "Để Bống vất bỉm cho em đã"

- Là khi em khóc, con chạy cuống lên gọi mẹ "Mẹ Giang bế em đi, em khóc rồi kìa"

- Là khi em ốm, con cũng loay hoay bên em, nói chuyện với em " Ôi, không ai chơi với em à? Ừ, em mau khỏi ốm nhé. Rồi chị cho em đi Vincom chơi nhé" (Chị mê Vincom nên chị cũng gán cho em sở thích Vincom luôn )

- Là khi chị đi học về, câu đầu tiên bao giờ chị cũng nói "EM Cua đã chào chị chưa?" (Chắc cả ngày đi lớp, chị nhớ em lắm đấy).

- Là khi chị về quê ăn Tết lên, chị luôn luôn bỏ vào người em kẹo, tiền lì xì và bảo "Chị lì xì cho em nhé"

- Là khi chị ăn kẹo cao su, chị cũng nhét vào miệng em "Chị cho Cua kẹo này, Cua ăn đi" (chị rất nghiện kẹo cao su nên có lẽ với chị món đó là "đặc sản", là món quý dành cho người chị yêu thương nhất- nhưng chị làm cho mẹ hết hồn)

- Là khi ba vắng nhà,chỉ có 3 mẹ con ở nhà. Chị đã biết cầm vòi nước cho mẹ rửa cho em. Rồi khi mẹ chạy vào định bỏ bỉm vào sọt rác...thì mẹ vô cùng ngạc nhiên khi con đã dọn dẹp nhà tắm rất gọn gàng, bỉm đã được bỏ vào sọt rác, còn nước rửa vệ sinh đã được bỏ lên giá để rồi.

- Là khi....

- Là khi ...

- Là khi thấy con nằm ôm em trong giấc ngủ, mẹ đã ứa nước mắt. Mẹ nhận ra rằng 2 nàng công chúa của mẹ là tài sản vô giá mà mẹ có được.

Mẹ không thể kể hết những "kỉ niệm" của 2 chị em trong hơn 2 tháng gặp nhau vừa rồi. Em mới ở bên chị hơn 2 tháng thôi nhưng mẹ thấy tình cảm của con thật gắn bó với em. Và mẹ rất yên tâm vì con sẽ là một người chị thương yêu em mình như mẹ đã từng thương yêu cậu Nam, cậu Hải.

Và, có lẽ với mẹ, con là người chị tuyệt vời nhất đấy.

21 tháng 2, 2008

Xót lòng

Xót lòng



Thế là mẹ đã đi giảng lại rồi. Hai hôm nay lên lớp cả ngày, mỗi ngày 8 tiết. Người mệt phờ phạc. Mệt còn bởi vì đêm thức khuya với Cua. Cái mũi của em bị ngạt, nằm xuống là em không thở nổi nên em toàn bắt bế. Mẹ bế rồi ba bế. Sáng mẹ lên lớp là người cứ lờ vờ vậy...



Sáng nay, tranh thủ cho hs nghỉ giải lao, mẹ chạy ào về cùng ba đưa em đi tiêm phòng định kì. Hic. Màn cân nặng trước tiên. Mẹ tưởng mình hoa mắt, nhìn nhầm...Khi cái kim đồng hồ cân nặng chỉ có 6kg thôi. huhu...20/1 em được 5.5kg. 1/2 em được 6,1kg mà tới hôm nay 20/2 em lại còn 6kg là sao?
Rồi khám, bác sĩ kêu em đang bị cúm, hắt hơi và sổ mũi nhiều thế thì không nên tiêm phòng, sợ sức đề kháng kém sẽ phản ứng thuốc....Mẹ buồn khủng khiếp. Người cứ thẫn thờ, lẩn thẩn...Thương em ứa nước mắt. Mẹ chẳng biết làm thế nào để em khỏe lại nữa với cái thời tiết lạnh kinh người này. Mợ Lan thì bảo hay cho em vào SG tránh rét đi. Nhưng mà mẹ lại đi làm lại rồi, đi sao được nữa? huhu


Ba Kều cũng thương em và lo cho em lắm. Có lẽ sang tuần lại cho em đi khám thôi. Mỗi lần hút mũi cho em, nước mũi keo đặc quánh lại, xanh lè..mẹ xót lòng lắm, em biết không?


Đúng là nuôi con mới biết lòng cha mẹ. Từ ngày mẹ có Bống, có Cua...mẹ vui buồn theo từng bữa ăn, giấc ngủ, cân nặng của các con...Chỉ cần các con có problem là mẹ đứng ngồi không yên, tinh thần down khủng khiếp và cũng chẳng thiết tha ăn uống gì nữa. Hic


Mong trời mau ấm lại. Mong em Cua sẽ khoẻ hơn, tháng sau em lên cho mẹ vài cân để mẹ vui lòng em nhé. Mẹ thương em lắm lắm.