10 tháng 3, 2007

Bói số

Lại học được cái này bên bà thông gia, mà bà thông gia học được từ KingSS, mà KingSS học được từ...Ôi ôi, mọi người tự tìm tới "nguồn gốc" nhé, mà thôi chả cần tìm nguồn gốc, cứ bói miễn phí đi đã nào. Đây là quẻ bói của mình đây, hơi buồn một tẹo, mới được điểm TBK thôi. hic..

BẢNG KẾT QUẢ
Bản quyền của http://phongthuy.vietaa.com

- Dãy số cần xem: 0982270676
- Năm sinh thân chủ: 1976
- Năm sinh âm lịch: Bính Thìn



Biện giải:
Con người là tổng hoà các mối quan hệ, trong đó chịu sự ảnh hưởng chi phối của thiên nhiên và xã hội. Người xưa coi con người là một vũ trụ thu nhỏ, là 1 trong 3 yếu tố tam Tài là Thiên - Địa - Nhân. Con người đóng vai trò trung tâm của vũ trụ, trời và đất.
Do vậy xét những con số tốt xấu phải theo các khía cạnh Âm Dương, Ngũ Hành, Thiên Thời, Quái khí và cả Quan niệm dân gian nữa.

1. Âm dương:
- Có 7 số mang vận âm, chiếm 70%
- Có 3 số mang vận dương, chiếm 30%
Số lượng số mang vận âm dương khá cân bằng, dãy số đạt được hoà hợp âm dương, rất tốt.
- Số điểm: 1.5/2

2. Ngũ hành:
- Ngũ hành của thân chủ: Thổ (Sa Trung Thổ - Đất pha cát)
- Ngũ hành của dãy số: Kim
Ngũ hành của dãy số không sinh không khắc với ngũ hành của thân chủ, chấp nhận được.
- Số điểm: 1.5/2.5

3. Thiên thời:
Chúng ta đang ở thời kỳ từ năm 2004 - 2023 do sao Bát bạch quản, số 8 là vượng khí
Trong dãy số cần biện giải có số 8, dãy số được về Thiên thời
- Số điểm: 0.5/0.5

4. Quái khí:
- Dãy số biện giải ứng với quẻ Phong Trạch Trung Phu (中孚 zhōng fú)
- Chuỗi kết hợp bởi ngoại quái là Tốn và nội quái là Đoài
- Ký hiệu quẻ ||::||
- Ý nghĩa: Tín dã. Trung thật. Tín thật, không ngờ vực, có uy tín cho người tin tưởng, tín ngưỡng, ở trong.
- Quẻ dịch này mang điềm cát, dãy số rất tốt cho người sử dụng
- Số điểm: 3/3

5. Quan niệm:
- Tổng số nút của dãy số: 7 - Số nước bình thường
- Số điểm: 0.25/2

Kết luận: Tổng điểm là 6.75/10
Bạn đang sở hữu một số tương đối đẹp, nhưng sẽ tốt hơn nếu bạn thử một số khác !


P/s: thôi, chả thử số khác đâu, yêu số này lắm roài. he..he..

9 tháng 3, 2007

Như đã dấu yêu

Mỗi lần đi hát, lại không thể bỏ qua bài này. Mình bị nhiễm từ Mai từ ngày xa xưa thì phải....



Như Đã Dấu Yêu
Sáng tác: Đức Huy - Thể hiện: Ngọc Anh


Sáng tác: Đức Huy

Trong đôi mắt anh em là tất cả
Là nguồn vui, là hạnh phúc em dấu yêu
Nhưng anh ước gì
Mình gặp nhau lúc em chưa ràng buộc
Và anh chưa thuộc về ai

Anh sẽ cố quên khung trời hoa mộng
Ngày hè bên em tình mình đến rất nhanh
Anh sẽ cố quên
Lần đầu mình đến bên nhau
Rộn ràng như đã dấu yêu từ thuở nào

Em đến với anh với tất cả tâm hồn
Anh đến với em với tất cả trái tim
Ta đến với nhau muộn màng cho đớn đau
Một lần cho mãi nhớ thương dài lâu

Trong đôi mắt anh em là tất cả
Là niềm vui, là mộng ước trong thoáng giây
Anh sẽ cố quên rằng mình đã đến trong nhau
Nồng nàn như đã dấu yêu từ thuở nào.

8 tháng 3, 2007

8.3- Cho mình

8.3- Cho mình



Ngày phụ nữ, ừ thì ai cũng biết điều đó. Ừ thì ai cũng đang háo hức kia. Phụ nữ thì háo hức được tặng hoa, tặng quà, được chăm sóc, được thương yêu...còn đàn ông thì náo nức đi mua hoa, chọn quà, í ới hỏi bạn bè xem tặng cho "nàng" cái gì...Còn 8/3 của mình?





Hồi bé tí, ở quê, nhà nghèo..bố mẹ lo ăn từng bữa. Chả nhớ 8/3 là gì nữa. Hình như cũng chả có khái niệm gì. Lên Đại học, nhớ mãi 8/3 đầu tiên. Cậu bạn thân hồi cấp II sang tặng hoa trong lúc cả phòng đi chơi, còn mình thì trùm chăn ngủ. Ngủ ngon tới mức cậu bạn đứng chồn chân gọi cửa mà không nghe thấy gì. Tối bọn bạn về, thấy có 1 bông hồng và mảnh giấy cài ở cửa. hic..thế mà rồi cũng chả thấy "rung rinh" gì. Lớp ĐH có 7 tên đàn ông con trai (trên tổng số 8 đồng chí toàn khoá 28 năm í). Ngày 8/3 cũng "tặng hoa hội đồng" cho chị em trong lớp, nhớ có năm tụi nó kéo về nhà mình thuê xì xụp nấu bún sườn với nhau. Chị em lớp 28H thì cứ ấm ức, ghen tị với 28C vì bạn Việt (nam giới duy nhất trong lớp) lại cực kỳ galant, tặng chị em một bữa trưa hoành tráng và 1 bông hồng cho mỗi người đỏ thắm. Thế mà chẳng hiểu sao, năm nào mình cũng rất nhiều hoa, hoa của bạn bè, của những fan "hâm mộ" (hãnh diện tí)- chẳng có hoa "đặc biệt" - đặc biệt nghĩa là mình thích, nghĩa là mình chờ mong bông hoa í...Lại ở cùng Mai- chị hồi đó đã là giáo viên, nên những ngày 8/3- 20/11 thì nhà 2 chị em thật sự là "ngập" hoa. Và chỉ nhớ nhất, cậu bạn thân chí cốt, ruột rà của mình- năm nào cũng vào ngày đó, xách một túi quả sang cười cầu tài "Tớ định mua hoa cho bạn, nhưng đi ngang đường nó đã ra quả rồi" - và "chôm" đi vài bó hoa thật đẹp của 2 chị em để "tiết kiệm chi phí". Rồi yêu, rồi lấy chồng. Lạ thật cơ, lúc yêu chẳng vào ngày 8/3 gì cả. Lấy chồng thì chồng cũng không có khái niệm mua hoa tặng vợ. À, có- có một năm đưa vợ đi mua hoa- nhưng hoa đắt quá, vợ thì sót tiền nên không cho mua. Thế là chồng bảo "Thôi, anh đưa em đi ngắm cả thành phố, hoa nào cũng là dành cho em, chứ mua thì em chỉ được 1 bông thôi"- ừ, thế là mình cũng "mất cảm giác" chờ đợi hoa vào ngày này. Nhưng "số" mình luôn nhận được hoa, vì giờ làm cô giáo mà. he..he..



Năm nay, thật nhiều tin nhắn chúc mừng- trên điện thoại- trên blog- offline messages. Mình thấy thật vui, mỗi tin nhắn như một lời thân thương của bạn bè, của người thân vậy. Sáng tới lớp, học trò đang nô nức tổ chức 8/3 cho các bạn nữ. Kéo cô vào chung vui, tặng hoa và quà cho cô làm cô xúc động lắm. Hic..mình lạ thật đấy, mỗi lần được tặng hoa, tặng quà là cứ lúng ba lúng búng. Nhưng trong lòng vui lắm đấy. Sáng nay cao hứng còn hát tặng cả lớp trong cái giọng khàn khàn vịt đực của mình (vì đang đau họng) nữa chứ. Thấy các em hồn nhiên, trong sáng lại nhớ thời sinh viên của mình...


Chiều thì lên ngồi meeting cùng toàn thể chị em trong trường. Bất ngờ nhất là nghe Giám đốc hát. Chú làm mọi người rất phấn khích, vỗ tay rào rào.





Và- một điều đặc biệt năm nay- một cú điện thoại nho nhỏ, khiến mình vui cả ngày, trong lúc down thế này, thì đó là một liều thuốc bổ. Ôi, hoá ra niềm vui với mình cũng vẫn nhỏ bé, bình dị thế thôi mà.



And the last one: CẢM ƠN TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐÃ CHÚC MỪNG MẸ CON POTA TRONG NGÀY HÔM NAY. XÚC ĐỘNG LẮM Ạ, CẢM ĐỘNG LẮM Ạ.

Mùa Thu Lá Bay
Sáng tác: Chưa rõ - Thể hiện: Đàm Vĩnh Hưng

P/s: Thích bài hát này, mà search trên nhacso lại chỉ có thằng cha Đàm hát, Mà sao mình ghét thằng cha này thế không biết.


Một ngày sống bên em sẽ muôn đời
Dẫu cho mưa rơi đá mòn tháng năm
Lạy trời được yêu mãi nhau người ơi
Đừng mang trái ngang chia lìa lứa đôi

Thế gian ơi sao nhiều cay đắng
Tình vẫn đắm say, người cũng xa ta rồi
Ngồi ôm vết thương lòng đớn đau
Nghe tình rên xiết trong tim sầu

Mùa thu lá bay em đã đi rồi
Vỡ tan ôi bao giấc mông lứa đôi
Giờ đành lìa xa thế nhân sầu đau
Hẹn anh kiếp sau ta nhìn thấy nhau

6 tháng 3, 2007

Entry for March 06, 2007

Cùng đường rồi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

4 tháng 3, 2007

Chỉ tại cái điện thoại?

Thày!

EM gọi thầy là THÀY, vì thày đang dạy em, "một chữ cũng là thày, nửa chữ cũng là thày" chứ đúng ra thì em là đồng nghiệp của thày thôi. Chúng ta cùng một hệ thống Học viện. Chỉ khác là thày ở trụ sở chính, còn em ở Phân viện thôi. Chỉ khác là thày đã là trưởng khoa, còn em chỉ là giảng viên quèn. Chỉ khác là thày đã nhiều tuổi hơn em rồi...Chỉ khác giờ em hứng thú học thêm, rồi lẽo đẽo đi học văn bằng II để "Giáo viên Ngân hàng cũng biết tí ti về ngân hàng cho đỡ xấu hổ" để bây giờ em ngồi làm học trò của thày. Nhưng hôm nay thày làm cho em thất vọng, thầy làm cho em thấy mình đúng là "con kú". Những ấn tượng tốt đẹp về thày từ trước tới giờ bỗng dưng tan biến, vì trước đây em chỉ "ngắm" thày từ xa mà thôi.

Thày!

Em cũng là cô giáo, vì thế em hiểu tâm trạng thầy cô đứng trên bục giảng thế nào? Em cũng hiểu mấy hôm nay thầy bực với lớp em vì "bọn chúng" đi học lèo tèo, đến lớp muộn, ra vào tự do...Em hiểu thầy đã ức chế vì hôm nào tới lớp cũng phải đứng ngoài cửa lớp chờ cả nửa tiếng mới thấy lác đác học trò tới (trong khi em đã gục mặt trên bàn ngủ thêm một giấc nữa)...Em hiểu thầy khó chịu thế nào vì chúng ngồi trong lớp lại lơ đễnh, chẳng nghe mình nói cái gì...Mà thú thật là có lúc em căng tai, chăm chú nghe thầy nói- cũng không hiểu thầy nói gì. !!! Vầng, em hiểu, sẽ là bực bội lắm nếu đang giảng bài mà chuông điện thoại di động lại reo lên réo rắt. Vì thế, em chưa bao giờ (cả khi em đi học và đi giảng) em lại để chuông điện thoại. Nhưng...vầng, trong cuộc sống vẫn tồn tại chữ nhưng nghĩa là cũng có lúc em đãng trí. Em nói lại là em đãng trí, chứ em hoàn toàn không cố ý. Nhất là thời gian này tâm trạng của em không được tốt. Em cứ lơ mơ như người trên mây...Thế là sáng qua, khi đang say sưa nghe thầy nói, em bỗng giật nảy người vì cái điện thoại của em nó rú lên. Em luống cuống, vội vàng tắt ngay. (hình như lúc ấy thầy có lườm em thì phải- làm em nhột hết cả người rồi).

Vầng, thầy ạ, cái điện thoại của em đang bị khoá 1 chiều. Nên sáng nay, trong lúc chờ thầy vào lớp giảng bài, em đã mượn điện thoại của em H bàn trước để nhắn cái tin cho thằng em trai. Trước khi nhắn tin, em đã cẩn thận hỏi nó cài đặt chế độ yên lặng ở chỗ nào. Và em đã làm đúng thao tác rồi. Thế mà không hiểu sao cũng đúng lúc thầy đang nói say sưa, thì cái điện thoại trong ngăn bàn em lại rú lên (vì em chưa kịp trả lại H). Em cuống lên, rối rít tắt nó đi mà phải 3 giây sau em mới thực hiện được điều đó (vì đó không phải điện thoại của em nên em không quen dùng). Và…thày bắt đầu bài tổng sỉ vả em, mặc em đã đứng lên trình bày và xin lỗi thày, rằng do em sơ ý. Rằng em hoàn toàn không muốn làm thầy cụt hứng và ức chế khi đang giảng bài. Nhưng dường như em càng xin lỗi, thày càng hăng hái “xả” sì trét sang em hơn. Thày! Em đã ứa nước mắt ngay lúc ấy, em không nghĩ thày có thể nói em nặng lời như vậy. Em không nghĩ thầy có thể làm tổn thương long tự trọng của em như vậy. Thày! Em làm học trò tới nay gần 18 năm, chưa khi nào em làm thày cô phật long tới mức mắng mỏ em trước lớp. Em cũng chưa bao giờ bị thày cô nào ác cảm. EM nối nghiệp cô giáo, chính là nhờ cô chủ nhiệm 3 năm cấp 3 của em ngày xưa. Cô là một cô giáo tuyệt vời và rất tâm lý mà em biết, mặc dù cô rất nghiêm khắc. Nhưng chưa khi nào cô mắng chửi học sinh tới mất mặt như vậy. Cô là tấm gương cho em đấy thầy ạ. Vì thế cũng chưa khi nào em nặng lời với học trò cả. Vầng, em cũng đã dạy những lớp tại chức, có rất nhiều học trò già trẻ, lớn bé. Em cũng gặp rất nhiều tình huống như hôm nay thầy “chạm” phải. Nhưng chưa bao giờ em nổi nóng tới mức như thế cả.

Thầy, thật sự hôm nay thầy đã làm em rất upset. Em đã nói với thầy rằng em đi học để lấy kiến thức, chứ không phải chỉ để lấy cái bằng thôi đâu thầy ạ. Vì thế, thầy cũng đừng quá nặng lời. Không phải chỉ là với em hôm nay, mà chắc chắn thầy sẽ có nhiều học trò khác nữa. Em mong không ai cảm thấy “nhục” như em hôm nay nữa…

Vầng, dù sao thì nói gì thì nói, lỗi cũng là do em rồi. Hay là do cái điện thoại? Không, em không quen đổ lỗi cho người khác. Vầng, thì đúng là lỗi của em.

Thầy đã mắng em 15phút trước lớp, chắc thầy quá bức xúc. Hình như em cũng đang bức xúc quá thì phải, em nói nhiều hơn thầy rồi!!!


P/s: mà thày cũng không cần phải nói rằng "Tôi là trưởng khoa nhưng chưa bao giờ sử dụng điện thoại trong lớp,ngay cả Giám đốc gọi tôi cũng cho tay vào túi quần bấm phím tắt" Vì rõ ràng sáng qua, khi thày đang giảng bài, điện thoại của thày cũng rú lên và thày điềm nhiên mở điện thoại ra "ngắm nghía" một lúc rồi mới tắt đi. Vầng, em nghĩ là trí nhớ của em không tồi lắm.