29 tháng 3, 2011

Bi- Sợ gì?

Thấy dân tình xôn xao ồn ào về bộ phim "Bi-đừng sợ"- Mình vốn thừa hưởng tính tò mò của dân An nam nên cũng lọ mọ xem. Mà không có thời gian (và tiền bạc, híhí) ra rạp, nên nhờ có bố Tôm Tép mà mình có link xem bản uncut (vì nghe nói ra rạp là đã bị cắt đi nhiều cảnh nhạy cảm rồi). Có bạn nào cũng tò mò như mình thì download ở link này nhá.

Mình xem tới 30p rồi mà thật sự vẫn chưa hiểu phim nói gì, xem đến hết phim (dài 1h30') thì thấy...tiếc cái công ngồi đăng kí thành viên và download cái link kia suốt cả đêm. Hay cảm thụ điện ảnh của mình có vấn đề nhỉ? Hay não mình phẳng rồi nên chẳng cảm nhận được ý đồ của đạo diễn nhỉ?

Bỏ qua diễn xuất của các diễn viên, mình thừa nhận là các diễn viên đều đóng rất đạt vai của họ. Điều mình muốn nói là kết cấu phim, là mạch phim...Khi xem, cảm giác của mình là nặng nề, là rời rạc, là cảm giác ăn cơm nguội giữa trời mùa đông lạnh giá. Một bé Bi chạy đơn độc trong khu làm nước đá, cảnh quay đẹp nhưng làm mình thấy...lo (hic, đúng là phản ứng bản năng của một mái già). Rồi cái nặng nề và căng thẳng của một bữa cơm "bỗng nhiên" có mặt ông bố chồng. Cô con dâu sợ đến...mất vía (đùa chứ vào mình thì mình đứng lên luôn, thà không ăn còn hơn là chưa ăn đã bị nghẹn như vậy). Cũng chẳng hiểu ông già ấy làm gì mà khiến cả nhà sợ ông đến thế. Mà theo lời bà vú già thì ông vắng nhà liên miên cơ mà?

Thêm một cái mà khiến mình cứ....ngọ nguậy, là cách mà đạo diễn "nhìn" phụ nữ trong phim này. Giữa thời đại này, giữa thành phố Hà nội mà lại có những người phụ nữ cam phận và hèn mọn đến vậy thôi sao? Một cô giáo xinh đẹp (nhưng ế), không có bạn bè, không đồng nghiệp, không quan hệ xã hội, thèm khát tình yêu và "ngẩn ngơ" trước một cậu sinh viên gặp tình cờ trên xe bus...Mình đồ rằng ở Hà nội chẳng có cô giáo nào như thế cả. Cô giáo Hn bây giờ cũng biết đi giày boots, mặc mini-jup và buổi chiều ngồi cafe ngắm phố phường khi rảnh rỗi....Cô giáo HN bây giờ xinh đẹp như thế thì sẽ có hàng tá các chàng bám theo và chiều chuộng ấy chứ? Thế mà cô ấy, chẳng có một người đàn ông nào bên mình, để đến khi được giới thiệu cho một chàng chủ thầu xây dựng thì đi theo chàng ta cun cút, cái cảnh cô ấy tay xách guốc, đi loạng choạng qua những tảng đá để đuổi kịp anh chàng kia khiến mình thật sự...nóng mũi. Cái cách anh ta đón cô ấy, đối xử với cô ấy thật bề trên, kẻ cả, và....rất coi thường. Và trong lần đi chơi đầu tiên đó, hai người đã make love với nhau giữa thanh thiên bạch nhật, ở cái đám đá tảng lổn nhổn mà anh ta vừa bị đứt chân đó...
Và cái cảnh cô ấy cầm umbrella chạy theo đám thanh niên đá bóng ngoài bãi Sông Hồng giữa trời mưa tầm tã chỉ để "ngắm" cậu chàng thanh niên đẹp trai kia, mà cái cô ấy, trú vào đám bụi bờ nhìn thấy cậu ấy đi "tè" mà quên cả bật dù lên che mưa để đến nỗi về cảm lạnh thì đúng là mình...bái phục cô ấy luôn, hic

Rồi hình ảnh một cô vợ xinh đẹp, thật sự xinh đẹp, dịu dàng, đằm thắm....thèm khát chồng tới mức thọc tay vào quần chồng và lao vào chồng trong khi ông chồng nằm thẳng đơ như khúc gỗ (đùa chứ, vào mình thì mình...hất luôn xuống đất í, hihi), và cái cảnh cô ấy phục vụ, tắm rửa cho bố chồng, thay quần cho bố chồng (với một khuôn mặt rất...biểu cảm của ông bố), cảnh cô ấy và bố chồng ôm chặt lấy nhau...(có ai đó nhận xét cảnh đó nhân văn) mà mình thì chẳng thấy nhân văn chỗ nào, hic. Mình không nghĩ một người phụ nữ như cô ấy lại "kém" như vậy....

Và ông chồng, nhìn mặt lúc nào cũng bóng nhẫy vì bia, vì mồ hôi...mình đã khiếp rồi. Mặt lúc nào cũng như đâm lê, chẳng nói chẳng rằng, ra quán nhậu cũng lầm lầm lì lì...Rồi cũng (như bao người đàn ông khác), cặp kè với một em và (có lẽ vì thế) mà chán cô vợ xinh đẹp đang héo hon ở nhà...Mình mà có ông chồng như thế, mình cũng thà sống một mình cho đời nó tươi (chả tội gì phải héo, he..he)

Phim còn NÓNG bởi các cảnh NÓNG, nhưng nói thật là khi xem các cảnh nóng đó mình thấy nó thô tục đến làm mình ...sợ hãi, hic.

Và khi xem tới cảnh cuối cùng của phim, mình cũng chẳng hiểu bé Bi không được sợ điều gì? Chả có gì bé Bi nhìn thấy khiến em ấy phải sợ cả. Ngay cả ông nội, người khiến mẹ em sợ rúm ró thì em vẫn chơi đùa với ông được, còn "dạy" ông cách chơi xếp hình được cơ mà?

Mà có khi vì trình độ cảm thụ điện ảnh của mình kém quá, nên chẳng hiểu được tính nghệ thuật của đạo diễn nhỉ? Thôi cứ nghe bà Hương nói í, ủng hộ phim Việt bằng cách ...không xem phim Việt. Xem xong lại thấy ...tiếc thời gian ngồi download và xem phim :(