5 tháng 3, 2010

Lời cuối

Thật là xúc động khi hôm nay có một bạn add YM của mình và bảo, em thích thơ của chị, em đã chép nắn nót bài thơ này trong sổ khi em còn học phổ thông. Em lên mạng tìm thông tin thì ra YM của chị. Thế là bạn í gửi lại cho mình bài thơ này :) (mình viết từ hồi SV năm II đấy, già không? )

Xin một lần anh ngoái lại đằng sau
Hoa sữa Nguyễn Du trắng nồng góc phố
Những đêm vắng ta ngập trong mưa lá
Những chuyện vui, những chuyện buồn, vu vơ...

Thế mà em lại chưa từng viết thơ
Để kỷ niệm rong rêu thành hoài cổ
Một sớm mai nhìn kỷ niệm rơi vỡ
Vết cứa trong em xa xót quá rồi

Nhưng cũng chỉ xin anh một điều thôi
Đừng lặp lại em với người con gái khác
Những câu nói, những con đường, bước lạc...
Để em còn thanh thản trên lối xưa.

Thế mà anh lại quên ký ức mưa
Tháng ba trở trăn trên mái đầu tóc rối
Những hạt mưa trắng nhoà rơi vội
Mắt em thành ngấn nước, trước người dưng...

Cỏ may ơi, may được nỗi nhớ không ?
Những đêm vắng và em - anh - hoa sữa
Hoa sữa ngập sâu trong từng hơi thở
Chỉ một lần anh dám nắm tay em

Em bây giờ chỉ một mình và đêm
Chẳng còn anh
Cũng không còn hoa sữa
Em cắn môi, nghe tim mình vụn vỡ
Lá xà cừ, nhức nhối
Rụng
Đơn côi!

2 tháng 3, 2010

Yêu

Yêu thì yêu đến tận cùng
Đau thì đau đến tận cùng nỗi đau
Cuộc đời ngắn-nỗi buồn sâu...
Kỉ niệm rồi cũng nhuốm màu thời gian

Yêu thì yêu đến nát tan
Đau thì đau đến ứa tràn trái tim...
Em nồng nàn..
Em lặng im...
Em đa đoan lắm
Để mình cô đơn....



1 tháng 3, 2010

Vụn.

1. Có một chuyện hôm nay chẳng vụn tí nào. Nói như chị Titi thì là "được ăn trưa với những người nổi tiếng" - Mình vẫn luôn ngưỡng mộ ..4 người còn lại trong bữa ăn trưa nay. Thật đấy. Với anh, là một tình cảm nể trọng, quý mến mà mình đã có từ hồi mới gặp anh lần đầu tiên cách đây chục năm rồi ấy.

Với chị là một tình cảm trân quý và biết ơn vì chị luôn hiểu, động viên và giúp đỡ mẹ con em trong những ngày tháng khó khăn nhất. Đôi khi em vụng về, chẳng nói thành lời những tình cảm của mình nhưng trong sâu thẳm lòng mình, em luôn rất yêu quý chị, chị ạ.

Với em, là sự cảm phục trong cuộc sống, tình cảm, văn phong... Đọc blog của em lâu lắm lắm, rồi một ngày mới dám gửi message xin add em từ hồi còn ở 360, rồi vẫn theo dõi em đều đều, vẫn ngầm mong em có một hp dịu ngọt. Và hạnh phúc mà em đang có thật sự là sự ghen tị của rất nhiều người, em biết không? Nhìn em bên chồng con hạnh phúc, chị cũng nghe trái tim mình ấm nồng. Nên em ạ, những thị phi của đời sẽ chẳng có ý nghĩa gì với nụ cười của 2 người đàn ông luôn rạng rỡ bên em, em nhé.

2. Ăn trưa xong thì mọi người chia tay nhau để đi làm. Còn 2 mẹ con mình thì ..rảnh việc nên đi cafe ngồi thiền. Ra Lollybook của em Hằng ở 29 Tô Hiến Thành, vì các chị nhà này toàn làm ở đó. keke. Mình ngồi đọc báo, tạp chí, còn em Cua thì tha hồ chạy nhảy, cười nói và nô đùa với chị Huyền và chị Chi. Nói là ngồi đọc, nhưng cuối cùng hình như chỉ toàn xem ảnh là chính, đọc mãi không vào. Bàn bên có 2 em bé, em trai đánh đàn ghita và hát cho em gái nghe. Mình nhìn thấy một niềm vui lấp lánh trong mắt cô bé. Lại bất chợt thèm trở lại tuổi đôi mươi hồi xưa, bạn Hải cũng say sưa hát cho mình nghe như thế đấy. Nhưng mà hồi đó 2 đứa chỉ là bạn thôi. Nghe em trai hát "Tôi yêu xem một cuốn truyện hay..." lại thấy lòng mình nao nao...

3. Cuối ngày, nghe một người bảo "Em cứ trốn anh đi, em ở bất cứ đâu anh cũng sẽ tìm ra em..." thật sự là trái tim mềm lại. Nhưng giống như trưa nay anh nói, giờ mình sợ cái cảm giác cắm đầu chạy mà mìn nổ ngay sau lưng rồi :((