5 tháng 3, 2010

Lời cuối

Thật là xúc động khi hôm nay có một bạn add YM của mình và bảo, em thích thơ của chị, em đã chép nắn nót bài thơ này trong sổ khi em còn học phổ thông. Em lên mạng tìm thông tin thì ra YM của chị. Thế là bạn í gửi lại cho mình bài thơ này :) (mình viết từ hồi SV năm II đấy, già không? )

Xin một lần anh ngoái lại đằng sau
Hoa sữa Nguyễn Du trắng nồng góc phố
Những đêm vắng ta ngập trong mưa lá
Những chuyện vui, những chuyện buồn, vu vơ...

Thế mà em lại chưa từng viết thơ
Để kỷ niệm rong rêu thành hoài cổ
Một sớm mai nhìn kỷ niệm rơi vỡ
Vết cứa trong em xa xót quá rồi

Nhưng cũng chỉ xin anh một điều thôi
Đừng lặp lại em với người con gái khác
Những câu nói, những con đường, bước lạc...
Để em còn thanh thản trên lối xưa.

Thế mà anh lại quên ký ức mưa
Tháng ba trở trăn trên mái đầu tóc rối
Những hạt mưa trắng nhoà rơi vội
Mắt em thành ngấn nước, trước người dưng...

Cỏ may ơi, may được nỗi nhớ không ?
Những đêm vắng và em - anh - hoa sữa
Hoa sữa ngập sâu trong từng hơi thở
Chỉ một lần anh dám nắm tay em

Em bây giờ chỉ một mình và đêm
Chẳng còn anh
Cũng không còn hoa sữa
Em cắn môi, nghe tim mình vụn vỡ
Lá xà cừ, nhức nhối
Rụng
Đơn côi!

4 nhận xét:

Unknown nói...

Bài này hay quá. Rất chân tình, nhiều cảm xúc lắm.

Mẹ Cua và Bống nói...

Anh Phú khen làm em xúc động quá ạ. Bài này em viết hồi mới SV năm II, khi đó còn chưa biết..yêu cơ ạ :)

HwangNguyen nói...

"Những đêm vắng và em - anh - hoa sữa"
Mình cũng từng như thế này, Bạn làm mình nhớ Hà Nội thời sinh viên quá.
Có anh Phú (Nhà thơ) nhận xét rồi, mình không nhận xét nữa. Cám ơn Mẹ Cua và Bống về bài thơ này nhé!

Mẹ Cua và Bống nói...

Cảm ơn HwoangNguyen, Hà nội cũng là nơi gắn bó với mình rất nhiều kỉ niệm thời sinh viên.Và kỉ niệm thì lúc nào cũng rất đẹp, đúng không?