Thì, mình là đứa phức tạp mà. Muốn được yêu thương, chiều chuộng...Nhưng ai yêu thương mình nhiều, chiều chuộng mình nhiều...thì mình lại "nổi loạn" và "làm giặc" ngay. Ví như anh T í, hôm nay chát với Nhường lại nhắc tới chàng này. he..he..Ai bẩu hồi xưa chiều mình lắm vào, nên mình mới ...ghét. Cơ mà bây giờ lấy chồng, thì lại thích được chồng chiều, thì chồng (chắc rút ra bài học xương máu sâu sắc của các chàng đã từng tán mình) nên không thèm chiều nữa, thế là cũng điên lên.
Bảo với Nhường, không phải cứ yêu nhau, lấy nhau thì mới sống với nhau hạnh phúc. Phụ nữ bọn mình dễ thay đổi lắm. Ừ, dễ thay đổi và an phận nữa.
Đàn ông có vậy không nhỉ? Có ai như chàng T đó? Khổ sở với mình suốt hơn 2 năm trời. Mùng 8 Tết vẫn đến chỗ mình rủ đi chơi mà mình không đi, ngồi "thiền" ở nhà mình suốt buổi chiều. Thế mà vài hôm sau đã gọi điện khóc lóc "EM ơi, anh PHẢI lấy vợ" ha..ha...hài hước dã man.

Giờ thì chàng cũng 2 con, vài năm chẳng thèm hỏi tới nhau, keke...
Đàn ông cũng thay đổi còn gì?
Chồng mình, cũng tâm sự trước đây yêu một nàng. Trước ngày cưới, dọn đồ về ở chung, mình còn bắt gặp một đống ảnh của nàng kia. Không nói gì, nhưng thấy chồng mình đem bỏ...Rồi, sau lại bảo, anh cứ tưởng em sẽ nói với anh là để em giữ giúp anh. Ô hay, mình trả lời, ảnh đó của anh chứ có phải của em đâu? EM cũng chẳng cao thượng tới mức giữ ảnh của người con gái khác...ô hô
Giờ, chẳng biết chồng mình có lúc nào nhớ tới người xưa không nhỉ?
Phức tạp thật!