26 tháng 6, 2010

Trước thềm..

Chỉ còn vài chục phút nữa sẽ sang một ngày mới, một tuổi mới bắt đầu....Bỗng dưng lòng nôn nao đến lạ. Mỗi năm, lại thấy mình chông chênh khi nghĩ về những ngày tháng cũ. Bao năm rồi nhỉ? Mình không còn feeling gì về một ngày SN nữa. Nếu nói những SN ấn tượng nhất, thì có lẽ là SN năm mình tốt nghiệp ĐH, khi đó có ba mẹ, có bạn bè thân, có các học trò mà mình đi thực tập...Cảm thấy một niềm vui rất trọn vẹn. Và một SN khi mình đã về trường làm giảng viên, khi đó đang dạy các em K36. Các em đã tổ chức cho mình một SN thật vui và ấm áp, với 28 ngọn nến được thắp khắp phòng.

Một SN nữa, bạn Hải tổ chức cho mình ở Hà Nội, hồi đó cũng chỉ có các bạn rất vui. Rất nhiều hoa và những tình cảm ấm áp của bạn bè.

Vậy thôi, những SN sau này, chỉ làm mình có cảm giác chông chênh, buồn vì mình thêm một tuổi thì ít mà mỗi năm qua đi vẫn thấy mình chơi vơi đâu đó, vẫn thấy mình chẳng có gì hơn năm cũ...

Và bây giờ, 34 tuổi tròn, tài sản lớn nhất là 2 nàng công chúa. Một trái tim có quá nhiều vết thương. Nhưng vẫn còn trong mình niềm tin về tương lai cho các con, vẫn còn nghị lực, còn nhiệt huyết với cuộc sống, công việc. Và mình thấy như thế là đủ, đâu đó trong cuộc đời này, vẫn còn có người yêu thương và lo lắng, quan tâm cho mình....

Thật ra năm nay, lúc này...mình ước được ngồi trước biển. Co ro nghe tiếng sóng. Y như hôm mình ngồi một mình trước biển Nha Trang...



25 tháng 6, 2010

Tóc mới :-)






Em giấu nỗi buồn trong tóc
Một chiều bỗng thấy...nặng lòng...
Thì thôi em đành gửi lại
Chút tình theo gió hư không...

Sinh nhật sếp

Cái ảnh này bộ môn chụp hồi 20/11 năm 2008. Giờ em Oanh và em Huệ đã sang chỗ khác rồi. Mà vẫn cứ như vẫn là người "nhà mình" :)


Bao giờ mình béo được dư này? hic, thời xa vắng nay còn đâu?



Thiếu Viên đen là đủ bộ tứ đẹp zai trong xóm nhà lá của mình, là những "hậu vệ" vững chắc cho mình đấy. Yêu các chàng trai lắm cơ :-P


Hôm nay SN sếp, sang tuổi 50, nhưng nhìn anh thì chẳng ai nghĩ anh đã 50 tuổi. Người nhỏ nhắn nên trẻ lâu. Trong bộ môn bây giờ, anh có thâm niên lâu nhất, rồi tới mình. Vì hồi mình về, chỉ có anh, chú T, Lan. Giờ chú T đã chuyển sang bộ phận khác. Lan đã sang Học viện. Anh lên sếp cũng mấy năm rồi. Nhưng mình vẫn quen coi anh như một người anh hơn. Vẫn ..cãi sếp nhem nhẻm. Bình đẳng và dân chủ. Nhưng công nhận trong trường này thì bộ môn mình là vui nhất. Suốt ngày tụ tập ăn ăn uống uống, hát hò, chơi bời. Cái gì cũng tham gia nhiều nhất và nhiệt tình nhất.

SN sếp nhưng sếp lại đi ăn cơm mời. Nên mình mua 2 con ngan về nấu bún ngan cho cả xóm. Đứa nào cũng ăn no căng phè ra. hí hí. Mải ăn quên cả chụp ảnh. Ăn xong, thì rồng rắn nhau sang nhà sếp chúc mừng SN. Đi cả TP Bắc Ninh mới tìm được một bó hoa hồng nhung rất đỏ, rất đẹp. Sang thì sếp đã đi ngủ rồi. he..he. Mình, Trung và Viên mặc đồ dài đàng hoàng nên ku Quang cứ hậm hực là mọi người mặc đồ dài mà mình em mặc đồ ngắn, ;)

Sang nhà sếp lại uống bia xuông và xem bóng đá. Trời ơi là thương các chàng Ý đẹp zai của mình. World Cup này mình chưa xem trận nào, vì sợ kg dứt ra được, kg làm được việc gì. Hôm nay mới xem hiệp cuối của trận Ý và Slovakia, mà thương các anh Ý quá trời. hứt!

Chủ nhật, đã lên kế hoạch ra Đồ Sơn mừng thọ mình rồi, tự mua quà cho mình, rồi giờ lại tự thực hiện kế hoạch đốt nến ngoài bãi biển (dù chẳng có AI nắm tay mình), nhưng cuối cùng thì kế hoạch cũng XỊT luôn rồi. Vì hôm nay vừa nhận được lịch giảng cho các học sinh ưu tú được học lại. Nếu không các em í không được ra trường, he..he..Mà nóng nực thế này, bị lên lớp mới đau lòng người ơi!!!!!!!!!!!

Em Minh gọi điện bảo, SN chị thì chị phải đi chơi chứ, bảo người khác giảng cho. Để em thuê xe rồi lái cả nhà ra Đồ Sơn. huhu, cũng muốn đi lắm chứ, nhưng mà biết làm sao được? Bộ môn cũng định đi chơi nhưng rồi vướng người nọ người kia nên cũng đành hoãn lại. Chắc sang tháng 8 mới đi được.

Thôi thì tự nhủ, mình có thêm một khoản để mua vé tàu đi SG chơi, hí hí.

22 tháng 6, 2010

Xả hơi...!

(Tình yêu của em. Em đã từng ước có ngày được đi xuyên Việt với chàng trai kiêu hãnh này. Nhưng có lẽ đó mãi mãi chỉ là giấc mơ...)

Thở phào một cái, khi bước chân ra khỏi phòng Đào tạo sau khi nộp hết 600 bài thi. hic. 3 ngày liền 3 chị em cắm mặt vào đống bài. Thần kinh căng thẳng và vô cùng mệt mỏi. Đến chiều nay thì chính thức bị "tẩu hỏa nhập ma", viết cái tờ kê điểm, số phách đang viết 499 thì viết tiếp 450, cứ thế đến hết trang mới phát hiện ra, mà lại còn nhầm tới...3 tờ liền. Vừa mệt, vừa cười rũ rượi. Sếp nhìn thấy mình "tẩu hỏa" như thế chắc là...hãi lắm. he..he...

Cả tháng trước và tháng này, toàn là những việc linh tinh mà mệt. Mà lại không bỏ được. Mà chẳng thấy mình làm được việc gì mới chán chứ. Nhưng mà có những niềm vui, khiến mình cảm thấy được lift up nhiều lắm. Cái niềm vui này, sẽ tiết lộ sau nhé. Đúng là trời không cho ai hết cái gì, cũng chẳng lấy hết của ai cái gì. Dường như ông Trời đang dần bù đắp lại cho mình, tình cảm thân thương của mọi người xung quanh. Mình thật sự thấy hạnh phúc và xúc động, khi nhận ra rằng, các em trong Bộ môn rất ủng hộ và yêu quý mình. Bỗng dưng cảm thấy rằng, cho dù có phải đi một mình trên con đường dài phía trước, mình vẫn có các em nắm tay thật chặt.

Hôm trước có người hỏi mình, sắp sinh nhật rồi, em thích gì? Ừ nhỉ? sắp sang tuổi 35 (ôi sợ quá, huhu, già rồi), mình có bao nhiêu là mong ước, bao nhiêu là "sở thích" - cái sở thích đang ăn mòn não mình mấy ngày nay là một em CANON EOS, huhu, nhưng tự biết khả năng có hạn, không dám mơ cao hơn, nên thật ra, mình đã ước rằng, sinh nhật này được ngồi ở biển đêm, bên ánh nến dịu dàng, nghe sóng biển ầm ào và một bàn tay nắm chặt...Nhưng cuối cùng, có khi cái ước mong ngồi bên bãi biển kia lại cao cấp, xa xỉ hơn em CANON EOS nhiều nhiều...:((


Bây giờ thì đi làm việc cho đại gia của lòng em đã. Đại gia sẽ thịt em mất nếu em không hoàn thành công việc cho đại gia theo đúng deadlines. :-P. Đấy, thế mà cũng có được xả hơi đâu? Để em giải quyết với đại gia của em xong, em sẽ đưa wishlist để các tình yêu tặng quà mừng thọ cho em không bị trùng nhé :-P