26 tháng 6, 2010

Trước thềm..

Chỉ còn vài chục phút nữa sẽ sang một ngày mới, một tuổi mới bắt đầu....Bỗng dưng lòng nôn nao đến lạ. Mỗi năm, lại thấy mình chông chênh khi nghĩ về những ngày tháng cũ. Bao năm rồi nhỉ? Mình không còn feeling gì về một ngày SN nữa. Nếu nói những SN ấn tượng nhất, thì có lẽ là SN năm mình tốt nghiệp ĐH, khi đó có ba mẹ, có bạn bè thân, có các học trò mà mình đi thực tập...Cảm thấy một niềm vui rất trọn vẹn. Và một SN khi mình đã về trường làm giảng viên, khi đó đang dạy các em K36. Các em đã tổ chức cho mình một SN thật vui và ấm áp, với 28 ngọn nến được thắp khắp phòng.

Một SN nữa, bạn Hải tổ chức cho mình ở Hà Nội, hồi đó cũng chỉ có các bạn rất vui. Rất nhiều hoa và những tình cảm ấm áp của bạn bè.

Vậy thôi, những SN sau này, chỉ làm mình có cảm giác chông chênh, buồn vì mình thêm một tuổi thì ít mà mỗi năm qua đi vẫn thấy mình chơi vơi đâu đó, vẫn thấy mình chẳng có gì hơn năm cũ...

Và bây giờ, 34 tuổi tròn, tài sản lớn nhất là 2 nàng công chúa. Một trái tim có quá nhiều vết thương. Nhưng vẫn còn trong mình niềm tin về tương lai cho các con, vẫn còn nghị lực, còn nhiệt huyết với cuộc sống, công việc. Và mình thấy như thế là đủ, đâu đó trong cuộc đời này, vẫn còn có người yêu thương và lo lắng, quan tâm cho mình....

Thật ra năm nay, lúc này...mình ước được ngồi trước biển. Co ro nghe tiếng sóng. Y như hôm mình ngồi một mình trước biển Nha Trang...



1 nhận xét:

BeBo nói...

Sinh Nhựt như mơ!