22 tháng 12, 2007

21.12, 2007-Chào mừng em Bông nhà dì Bình

Uầy, chị Bống và chị Cua chào mừng em Bông nhà dì Bình nhá. Đêm qua dì chuyển dạ, chiều nay tiếp hết chai nước để kích thích đẻ mà dì vẫn không đẻ được. Bác sĩ quyết định mổ. Làm mẹ con Cua Bống lo ngay ngáy..Cho tới hồi chú Hiền gọi điện thông báo em bé đã chào đời an toàn, khoẻ mạnh mới thở phào. Ôi, thèm bế em bé quá cơ. Nghe bảo có cả má lúm đồng tiền nhá. Chị Bống và chị Cua ghen tị quá đi mất. Mà Bông cũng được 3kg là ok lắm rồi, hồi dì Bình siêu âm 8 tháng mới hơn 2kg một tẹo,mẹ lo quá cơ.

híhí..thế là đóng góp thêm cho bên ngoại nhà mình một nàng công chúa nữa. Rùi ui, thế là có tới 5 đứa cháu toàn là NỮ rồi nhỉ? Sau này các bà tha hồ mà ngồi nhận "lễ vật" của cháu rể nhá . Bà ngoại nhà mình vẫn ước ao Cua có em trai đấy. Mẹ cháu thì sợ lắm, không phải sợ mang thai vất vả, không phải sợ đẻ đau, mà sợ không nuôi được chị em Cua Bống đầy đủ, "đến nơi đến chốn" thôi...

Nhưng cứ nghe một người bạn mang bầu, một em bé chào đời là thấy tinh thần rất phấn khởi, hân hoan...

20 tháng 12, 2007

Tiêm phòng

Tiêm phòng



Mẹ đinh ninh từ lúc mới sinh Cua, rằng ngày 20 là lịch tiêm phòng của phường. Đã nhắc ba để remider trong điện thoại rồi, thế mà sáng nay quên béng đi mất. Đến lúc online, cô Loan vợ bác Khởi hỏi em Cua đã lên được bao nhiêu rồi, mẹ mới ớ người ra, hic..May là vẫn còn kịp tiêm, bị các cô bên phường nhắc nhở là tháng sau nhớ cho cháu đi tiêm sớm nhá.



ôi, em Cua ngoan y như chị Bống í, tiêm cho em 2 mũi: lao và viêm gan B, mà em chỉ é lên phát rồi ngủ khì luôn. Ngủ tới mức 2 mẹ con ôm nhau về phòng bác Yến ngồi 8 chuyện, bác Yến tha hồ vần vò con mà cũng chả thèm í ới gì. hic..cơ mà mẹ thì không vui lắm, vì 19 ngày em Cua mới lên được 700gram thôi, hôm nay cân cả bì là 4,8kg, trừ đi thì còn 4,5kg. hhuhu..Tại em Cua cứ ngủ khìn khìn thôi, chả thèm ăn gì cả. Đêm nào em cũng đánh một giấc từ 1h sáng tới tận 7h sáng cơ mà. Nên mẹ cũng được đà ngủ tít mít. Béo ú lên rồi, bụng vẫn giống hồi mang em 5 tháng rồi. Kêu la ầm ĩ, thì ba Kều bảo "Vẫn chưa to bằng bụng anh, lo gì?" ...Bằng bụng ba Kều để mà Cua có em nữa à?

Mẹ nhớ, chị Bống tháng đầu lên hẳn 2kg đấy. Chị í ăn ừng ực, ngủ khì khì, đi ị thoải mái. Còn em Cua chẳng thèm ị, ngày chỉ có 1-2 lần thôi. Hôm xưa còn chả thèm ị, làm ba mẹ đi vào đi ra, cuối cùng thấy em gồng mình rặn mãi không ra, tội nghiệp quá mới mang em ra "thụt" mật ong vào hậu môn, híhí..thế là 1 phút sau em ị ra một đống bự thù lù luôn í.

Như cô Trang vợ chú Hải kêu "Em đến khổ với ông con, lo cho ông í ăn vào đã mệt, lo cho ông í ị ra còn mệt hơn"

Thì, giờ tuổi củacon là tuổi ăn, ngủ và ị thôi mà lị. Mấy công đoạn đó mà trục trặc là ba mẹ cũng mất ăn, mất ngủ luôn í chứ.


Mong em Cua hết tháng sẽ chịu ăn nhiều hơn. Lên cân tốt hơn nhé.

18 tháng 12, 2007

Khai sinh

Khai sinh



Hôm qua ba và mẹ đi làm khai sinh cho Cua, không dự định trước mà lại trùng hợp ngẫu nhiên là Cua giống chị Bống, sau 16 ngày là được mẹ làm khai sinh.

Ba và mẹ chờ mãi ở cửa làm thủ tục, đông ơi là đông. Đến lúc cán bộ hộ tịch hỏi tới nhà mình thì...quên mất Đăng kí kết hôn của ba và mẹ. Thế là ba phải quay về lấy. Khi quay lại thì gần hết giờ, thế là bị hẹn hôm sau quay lại lấy. Hic..

Tần ngần mãi, cuối cùng ba mẹ vẫn quyết định đặt tên cho Cua là Nguyễn Hải Nhật Minh. Mặc dù tên có vẻ con trai, nhưng ba mẹ luôn mong Cua sẽ luôn là MẶT TRỜI của ba và mẹ. Mặt trăng (chị Bống) và Mặt trời (là Cua) chỉ có DUY NHẤT trên đời, giống như với ba và mẹ, thì Cua và Bống luôn là Tài sản lớn nhất, là những điều quý giá nhất mà ba mẹ có được...

Cua đã 17 ngày rồi, đã nhận biết được giọng ba và mẹ, đã biết ngoái cổ nhìn theo ba khi ba đi vào trong bếp (hình ảnh này khiến mẹ nhớ tới chị Bống hồi nhỏ). Đã biết nhìn chăm chăm vào mẹ khi mẹ nói chuyện với Cua, đã biết e e gọi mẹ, khi mẹ bỏ mặc Cua nằm một mình trong giường còn mẹ ngồi chát, he..he..Ngoan nhất là Cua không biết khóc hờn. Nhưng khi không vừa lòng, Cua cũng khóc rất thảm thương, chỉ nửa phút thôi- và khi nghe thấy giọng mẹ là Cua im bặt luôn.

Ai cũng thích Cua, vì mặt con tròn tròn, bầu bĩnh. Vì các nét trên mặt rất xinh xắn và gọn gàng...Ai cũng nói mẹ sướng vì "có tay" nuôi con. Nhưng mẹ nghĩ, có lẽ cả Cua và Bống đều thương ba mẹ vất vả, với lại cũng vì mẹ LƯỜI nên BỐng và Cua "biết thân biết phận" - tự lập từ nhỏ, biết tự chơi, tự ngủ...Mẹ lười hát ru, mẹ lười bế các con mà. khì..khì..