28 tháng 11, 2009

Viết cho Cua






Cua yêu thương ngọt ngào nhất trên đời của mẹ!

Chỉ còn 2 ngày nữa thôi, là Cua của mẹ đã là một cô nàng 2 tuổi tròn. Mẹ đếm từng ngày kể từ khi biết có Cua thành hình, rồi đếm từng ngày để đón Cua, đếm từng ngày qua những năm tháng con lớn lên...Ngày biết tin có con, mẹ cũng đã lo lắng, hoang mang bởi bao nhiêu khó khăn chồng chất. Và rồi sức khỏe của mẹ quá yếu nên Cua đã từng dọa mẹ bỏ đi. Nhưng cho dù khó khăn vất vả tới đâu, mẹ cũng vẫn có thể chịu đựng được và vượt qua được. Còn khi nghe tin Cua không khỏe mạnh, Cua muốn bỏ mẹ ra đi thì mẹ khóc thật sự, mẹ hoảng sợ thật sự...Và mẹ, bằng mọi ý chí, tình cảm và tình yêu thương của mình, mẹ muốn giữ Cua, dù lúc đó mẹ không biết Cua là con trai hay con gái...

Rồi những tháng ngày mẹ nằm bất động, mẹ bị tiêm sưng mông cũng qua đi, khi Cua lớn dần lên và vô cùng quậy phá trong bụng mẹ. Thì rồi mẹ lại đối mặt với những khó khăn khác. Khó khăn về kinh tế, về sức khỏe. Mẹ bị hở van tim, mẹ bị viêm phổi, mẹ bị thiếu hồng cầu...Mỗi tháng đi khám bác sĩ là mỗi ngày mẹ uống cả vốc thuốc vào người. Và suốt 5 tháng cuối trước khi sinh, đêm nào mẹ cũng bị nôn ói tới mật xanh mật vàng. Vậy mà, mẹ thật sự cảm ơn con, vì con vẫn kiên cường và rất khỏe mạnh. Kể cả một lần mẹ suýt chết đuối, Cua vẫn rất yêu thương mẹ. Mẹ thật sự cảm ơn con vô cùng

Ngày mẹ chuyển dạ, là ngày nhà mình chuyển từ khu nhà cũ lên khu KTX, mẹ ôm cái bụng lặc lè không làm được gì cả. Chị Bống lại ốm, thế là mẹ vẫn phải đi chợ, vẫn phải chăm chị Bống. Mẹ thấy dấu hiệu sinh nhưng chưa thấy đau bụng nên vẫn gan không chịu đi bệnh viện. Cho tới ngày 30/11/2007 thì mẹ thấy rất mệt, chị Bống vẫn ốm, bà ngoại thì cùng với ba xoay ra để dọn dẹp và sắp xếp nhà cửa. Mẹ kg thấy Cua cựa quậy nên rất lo, mẹ đi chợ về nấu cháo cho chị Bống xong thì đi siêu âm, thấy Cua vẫn khỏe nên mẹ yên tâm hơn. Về tới nhà mẹ thấy ra máu báo. Và thế là cả nhà cuống lên để gọi taxi đưa mẹ vào viện. Mẹ chưa bao giờ đau như lần sinh Cua, mẹ cảm thấy cả thế giới này sắp sập xuống người mẹ...Nhưng, lại phải cảm ơn con một lần nữa, bởi vì chỉ cần 3 hơi của mẹ thôi là con đã "chào thế giới tươi đẹp" rồi. Hình ảnh đầu tiên khi mẹ nhìn thấy con, là một cục bông hồng hồng và mũm mĩm, cái mặt xinh ơi là xinh. Mẹ tan hết mọi buồn phiền, mệt mỏi..Mẹ không còn cảm giác đau đớn gì nữa...

Và giống như một sự bù đắp, Cua là con gái (có lẽ cũng là nỗi thất vọng của một số người, trong đó có ông bà nội, các ông bà, các bác bên nội) nhưng Cua vô cùng đáng yêu và ngọt ngào. Mẹ không thể tin được rằng, mẹ có thể yêu Cua nhiều như thế. Dù bây giờ Cua là một cô-nàng-ngổ-ngáo và rất nghịch, thì mẹ vẫn không thể nào giận con được một giây phút nào...

Cua yêu, 2 ngày nữa thôi con đã tròn 2 tuổi rồi. Chị Bống 2 tuổi là đã biết hát hò và nói chuyện như người lớn. Còn cô nàng bé bỏng của mẹ vẫn mãi là bé bỏng vì Cua mới bập bẹ tập nói. Con biết gọi "mẹ ơi" "Bống ơi" Tôm ơi"...và nói nhiều từ không ai hiểu..hihi, nhưng ai nói gì Cua cũng hiểu. Chỉ cần thấy mẹ mặc đồ là Cua ôm chân "đi chơi", thấy mẹ mắng chị Bống là cũng chắp tay "mắng" chị luôn. Và vô cùng đanh đá, Cua có thể chạy đuổi đánh chị Bống khắp nhà. Và cáu lên là ném đồ, đập phá...Mẹ chỉ cần nghiêm mặt là sẽ lỳ ra hoặc là mếu máo, hoặc là chạy lại ôm cổ mẹ nịnh nọt rất đáng yêu.

Cua chẳng biết sợ sệt điều gì cả, cả nhà sểnh một chút là Cua đã tót ra sân trường chơi. Trường mẹ có 3 khu KTX, 2 khu nhà 3 tầng và 1 khu nhà 5 tầng...Thế mà không ít lần Cua làm mẹ và các chị hs chạy cả 3 khu nhà tìm Cua bở hơi tai. Có hôm còn lang thang ra cổng trường một mình làm mẹ sợ hết vía. Và nếu trường mẹ tổ chức văn nghệ hay chương trình gì đó, thì cả mẹ và các chị học sinh sẽ rất khổ sở để giữ cho Cua không leo lên sân khấu nhún nhẩy theo nhạc :-))

Cua ngọt ngào và yêu thương của mẹ. Mẹ có thể nói rằng, mẹ yêu Cua và Bống hơn tất cả những gì mẹ có được. Nhưng mẹ luôn thấy thương Cua nhiều hơn, bởi vì so với chị Bống thì Cua thiệt thòi hơn chị nhiều. Mẹ có bầu Cua đúng vào lúc kinh tế nhà mình khó khăn nhất, sức khỏe mẹ xuống cấp nhất, và ba mẹ mâu thuẫn nhau nhiều nhất... Những ngày tháng tuổi thơ đầu đời của con đã không có nhiều những vòng tay yêu thương của ba. Không được ba chăm sóc nhiều... Và cho dù mẹ có cố gắng nhiều như thế nào đi nữa, thì mẹ cũng không giữ được một gia đình trọn vẹn cho các con..Điều đó khiến mẹ buốt lòng lắm, con biết không? Nhưng mẹ vẫn tin rằng, có lẽ vì thế mà các mụ đã "nặn" ra Cua của mẹ là một cô nàng cá tính, mạnh mẽ và rất biết yêu thương. Nhất định sau này Cua sẽ là chỗ dựa cho cả mẹ và chị Bống đấy chứ. Bởi chị Bống hơi "yếu đuối" như mẹ, con nhỉ?

Ngày mai, mẹ sẽ làm SN sớm cho Cua một ngày, sẽ chỉ có các anh chị học sinh của mẹ, các mẹ, các anh chị đồng nghiệp của mẹ và các anh chị cùng chung trong khu tập thể với nhà mình. Mẹ chắc rằng ba sẽ lại không về. Sinh nhật đầu tiên của Cua không có ba, SN này không có ba và có lẽ mãi về sau SN Cua cũng sẽ vắng bóng ba. Mẹ buồn cho Cua nhiều lắm. Nghĩ tới điều này mẹ lại giận ba lắm. Bởi dù thế nào, thì Bống và Cua vẫn là con của ba Kều. Vậy mà ba nỡ dửng dưng và thờ ơ như thế sao? 2 hôm trước chị Bống gọi cho ba và bảo "Ba Kều ơi, sắp SN em Cua rồi, ba có dự định tổ chức gì cho em không ạ?" thì ba lạnh lùng trả lời "Không. Ba không có tiền. Ba KHÔNG CÓ Ý NGHĨA GÌ CẢ"- Mẹ không biết ba nói câu đó thì ba có nghĩ gì không? Và có lẽ các con chưa hiểu được...Nhưng mẹ thì hiểu rằng, quyết định của mẹ rời xa ba là đúng....

Mẹ sẽ yêu thương Bống và Cua, bằng cả tình yêu của cả ba và mẹ cộng lại, 2 nàng công chúa yêu thương của mẹ nhé.

Sang tuổi lên 3, mẹ mong rằng Cua của mẹ sẽ biết nói thật nhanh, sẽ hiền dịu hơn một chút (để bớt làm vỡ bát, vỡ cốc của mẹ, hihi) và sẽ mãi là một viên kẹo ngọt ngào của mẹ và cả nhà, con nhé.