1 tháng 8, 2009

Oan khuất một thời....


Ấy, mở ngoặc, đó là vở chèo tớ mới xem tối nay, chứ không phải là oan khuất gì của tớ..hihi

Lâu lắm rồi mới đi xem chèo, tối nay đi cùng mẹ.Em dâu lớn có 2 cái vé, mẹ thích đi lắm,rủ mãi chả đứa nào đi cùng, mình hóng được thế là tình nguyện đưa mẹ đi. Vì mình cũng thích xem chèo mà. Hình như càng già, thì càng hướng về "hoài cổ". Suýt nữa thì bị hủy kg đi xem được, vì cái tội gội đầu xong lấy cái lược cuốn của em dâu để sấy tóc thì nó quấn chặt vào đó,không thể nào gỡ ra được. hi
c, hai cô em dâu thay nhau xử lý, cuối cùng thì đành lấy kéo cắt đi từng cái răng lược. Đến là kinh khủng, cứ tưởng đợt này mình phải cắt đầu tém luôn í chứ.

Haizz, cuối cùng thì 2 mẹ con vừa ngồi xuống ghế thì tắt đèn, thì buổi biểu diễn bắt đầu. Mình vốn vô cùng ngưỡng mộ đạo diễn Doãn Hoàng Giang (giờ đã được phong NSND rồi). Lần nào xem những vở diễn của ông đạo diễn mình cũng thấy nao lòng. Hôm nay Quốc Anh đóng Nguyễn Trãi tuyệt quá, nghe Quốc Anh hát chèo ngọt lịm cả người.

Nhớ ngày còn bé, mới học lớp 3-4-5 gì đó, cứ có đoàn nào
về cái huyện nhỏ bé nhà mình là hôm đó 3 chị em hăng hái nấu cơm sớm, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ tinh tươm để ghi điểm với ba mẹ, rồi nháy nhau sắp cơm ăn rõ sớm, ăn xong mới mon men xin ba mẹ cho đi xem ở rạp. hì hì, có hôm thì được đi luôn, nhưng cũng có hôm thì phải dùng nội công (nước mắt) đấy. Mà hồi đó còn trẻ con, bé tí xíu, cứ ra rạp là xin người lớn cho đi kèm vào, hì hì, nhưng có tới 3 chị em, nên em Hải bé nhất toàn lẻn vào trước, rồi mình và em Nam kiếm đường vào sau. :)). Hồi đó có chú Quý nhà cô Tấm (làm cùng cơ quan mẹ) làm ở rạp, nên cũng hay năn nỉ chú cho vào. Thế, mà mình được xem biết bao nhiêu là chèo, kịch nói, cải lương...Hồi đó còn ước mơ được vào đoàn cải lương nữa chứ, xem xong là trốn ra phía sau ngó vào cánh gà để được "ngắm lại" hoàng tử, vua, công chúa...Say mê và mải miết lắm.

Có những vở,diễn ở huyện mình bao nhiêu tối là bấy nhiêu hôm mình đi xem. Nhưng xem lần nào cũng khóc ròng rã, như "Đời cô Lựu" hay "Nàng Sita" ... Ôi, không biết có phải vì những vở kịch nó
i, những vở chèo, cải lương hồi đó không, mà lớn lên mình nhạy cảm hơn với cuộc sống, mình viết nhiều hơn, mình đọc nhiều hơn..Và từ những buổi đi xem trốn vé đó, cho mình một con người đa cảm, đa sầu???

Dẫu sao thì sau này Bống và Cua lớn hơn một chút,
mình sẽ thường xuyên cho con đi xem sân khấu như thế. Nhưng giờ đi xem sân khấu là một món giải trí "sa sỉ" đấy, vé đắt kinh dị.,Mình nghĩ, không biết "nhân dân" có bao nhiêu người bỏ ra 150k/ vé xem chèo như hôm nay?

Tất nhiên với thành phố thì có thể giản đơn, nhưng với những người dân lao động thì là cả một vấn đề lớn đấ
y chứ? Ngay như mình thôi, thèm đi xem lắm, nhưng nếu không có vé được tặng, thì chắc là cũng khó lòng mua vé, hi.....hi...


Vở chèo hôm nay, mình thật sự là ngưỡng mộ tài năng của nhà thiết kế Sỹ Hoàng, anh thiết kế những bộ trang phục thật đẹp, lộng lẫy mà lại rất sang trọng, không hoa lá lòe loẹt như một số vở ngày xưa mình được xem của các đoàn chèo khác, hihi, đúng là có đầu tư thì có khác. Nghe đâu tổng đầu tư cho vở diễn lên tới 300triệu đồng cơ mà. Bán vé với giá 150k thì cũng chẳng biết bao giờ có thể thu hồi được nhỉ? :((

Mẹ mình thì cứ nức nở khen bà Nguyễn Thị Lộ, đẹp người, đẹp nết. Bà kém Nguyễn Trãi đúng 24 tuổi, nên bà chết trẻ quá, khi đó Nguyễn Trãi mới 62 tuổi, còn bà mới 38 tuổi thôi mà. Vở chèo ngắn ngủi, mà lột tả được hết cái "thần" của Nguyễn Trãi, cái TÌNH sâu sắc, mặn nồng của bà dành cho ông. Ngưỡng mộ là phải rồi. Mình lười tóm tắt lại vở chèo quá, cọp pi trên nét về đây nhé



Vở diễn do NSND Doãn Hoàng Giang đạo diễn, kịch bản phỏng theo “Đêm Ức Trai” của tác giả Lê Quang Hà, nghệ sĩ Xuân Hanh chuyển thể chèo tái hiện lại vụ án “Lệ Chi Viên”, kể lại thời kỳ ông vua trẻ Lê Thái Tông dù có tài trị nước, nhưng lại đam mê tửu sắc, để hậu cung rối ren dưới sự lũng đoạn của thứ phi Nguyễn Thị Anh. Tham vọng quyền lực khiến Nguyễn Thị Anh dùng mọi thủ đoạn chiếm đoạt ngôi báu về cho con trai mình- Hoàng tử Lê Bang Cơ…

Uyên bác, thanh tao, chính trực, vợ chồng quan Gián nghị đại phu Nguyễn Trãi và Lễ nghi học sĩ Nguyễn Thị Lộ trở thành cái gai nhức nhối trên bước đường hiện thực hóa những mưu đồ đen tối của phe cánh Nguyễn Thị Anh. Không chịu nổi chốn triều đình ngày một dâm ô, ngột ngạt, vợ chồng Nguyễn Trãi cáo quan về ở ẩn tại Côn Sơn, Chí Linh sống cùng người dân chân chất, chăm chỉ, đầy nghĩa khí.

Dù Nguyễn Trãi đã ở cách xa cung đình đến thế, nhưng Nguyễn Thị Anh vẫn chưa yên tâm khi người quân tử còn tồn tại trên cõi đời này. Cơ hội ngàn năm có một đã đến, vua Lê Thái Tông đi kinh lý vùng Đông Bắc, ghé vào Côn Sơn thăm Nguyễn Trãi và mời ông về lại triều đình. Khi lên thuyền trở về kinh đô, Lê Thái Tông mời Nguyễn Thị Lộ theo hầu. Trong cái đêm định mệnh đã làm nên nghi án đầy dấu hỏi của lịch sử-“Lệ chi viên”, Lê Thái Tông say rượu và đột ngột băng hà. Được dịp, Nguyễn Thị Anh và đồng đảng của bà đã khép cho Thị Lộ tội mưu sát nhà vua theo lệnh Nguyễn Trãi. Án “tru di tam tộc" giáng xuống, trở thành bi kịch oan khuất vào bậc nhất của các triều đại phong kiến Việt Nam.

Đây là một vụ án lịch sử vẫn còn gây nhiều tranh cãi về mối quan hệ giữa vua và Thị Lộ nên các nghệ sĩ có nhiều “đất” để khai thác câu chuyện lịch sử này. Lần đầu tiên, một vở chèo được dàn dựng với âm thanh, ánh sáng hiện đại bởi dàn đèn laser tạo nên hiệu ứng cho vở diễn. Với hơn 300 triệu đồng đầu tư cho 99 bộ trang phục từ dân đến vua, quan, đã được hoạ sĩ nổi tiếng Sỹ Hoàng thiết kế, khán giả được thấy những bộ trang phục đẹp lộng lẫy nhưng không loè loẹt, giản dị nhưng tinh tế và sang trọng.

Nói về điều này, NSƯT Nguyễn Thị Mùi-Giám đốc Nhà hát Chèo Hà Nội cho biết, vở diễn cũng là bước đột phá để đáp ứng yếu tố thị trường, phục vụ nhu cầu ngày càng cao của khán giả bằng việc đầu tư đến những trang thiết bị hiện đại phối hợp với những giá trị nghệ thuật truyền thống để vừa bảo tồn, vừa phát huy nền nghệ thuật chèo.

Ngoài sự đổi mới trong việc thiết kế sân khấu, khán giả còn cảm nhận sự trẻ trung qua dàn diễn viên của Nhà hát Chèo Hà Nội tham gia vở diễn này, đa phần là thế hệ 8X: Thị Lộ (Thuý Lành sinh năm 1985, mới tốt nghiệp trường Đại học Sân khấu-Điện ảnh), Tráng (Quang Dương), Thị Anh (Thanh Hiền), Hoạn quan (Quang Huy), Lê Thánh Tông (Quốc Phòng)… Đặc biệt là NSƯT Quốc Anh đã vào vai Nguyễn Trãi thật xuất thần. Nhiều năm qua, Quốc Anh được biết đến qua những vai hề méo mó, xộc xệch, nhưng Nguyễn Trãi của Quốc Anh vừa bi tráng, vừa giản dị thanh cao. Quốc Anh đã thực sự hoá thân vào nhân vật và khiến cho người ta không thể nhận ra lão “Lý Lác” nổi tiếng từng làm nên “thương hiệu” của anh.

“Oan khuất một thời” sẽ có hai đêm mở màn vào 18, 19-3, sau đó sẽ liên tục ra mắt khán giả tại sân khấu của Nhà hát Chèo Hà Nội và biểu diễn phục vụ nhân dân trong cả nước

29 tháng 7, 2009

Mẹ chồng...

Uh, mình không nói về mẹ chồng trong entry này. Mà hôm nay mình vô cùng ấn tượng với một mẹ chồng của ... em Giang. Thật sự mình thấy xúc động và rất cảm kích tình cảm của bà. Mình và em Giang "có dây mơ rễ má" - biết nhau lâu lắm lắm rồi. Giờ em đã có 2 nhóc là niềm tự hào của cả nhà, là niềm mong ước của bao nhiêu người, trong đó có mình. Em đã sống hạnh phúc với phu quân ở Anh Quốc. Và 2 chị em cũng ít khi nói chuyện với nhau, nhưng ngày nào mình cũng ghé qua "nhà" em để update thông tin. Và em chắc cũng thế, hihi

Mình vẫn biết em có một bà mẹ chồng rất "tân tiến"và thấu hiểu con dâu. Nhưng mình không ngờ mẹ Loan của em lại "dễ thương" như vậy. Mẹ chỉ biết mình qua blog, qua những tâm sự vụn vặt của mình. Năm ngoái, mẹ Loan còn đích thân đi gửi quà SN cho Cua "giùm" con dâu, làm mình đã vô cùng cảm động. Trước khi mình vào SG lần này, mẹ gọi điện cho mình, hôm đó mình ngạc nhiên vô cùng. Mẹ bảo khi nào vào nhớ qua chơi với mẹ. Nhưng quả thật, vào gần một tháng rồi mà mình chả đi đến đâu vì luấn quấn 2 đứa nhóc. Suốt ngày xoay như chong chóng hết ăn rồi ngủ của bọn nhỏ là không còn time đi đâu nữa. Lẽ ra chiều qua hẹn hò với mẹ qua đó chơi rồi ngủ lại một tối rồi, nhưng trời mưa to tầm tã nên phải rời lại hôm nay. Đêm qua cảm cúm, người mệt nhoài nên sáng nay dậy muộn, dậy đã thấy có tới 3 cuộc gọi nhỡ của mẹ Loan., mình áy náy kinh khủng í. Dùng dằng mãi với bọn nhóc rồi tới tận 11h mới tới nhà mẹ được. Bà đón 3 mẹ con thật nồng nhiệt. Có gì trong tủ lạnh là mang hết ra thết đãi ba mẹ con, hihi, Bống với Cua được bà mua cho 2 cái váy giống nhau, vô cùng xinh xắn và đáng yêu. (Sẽ up ảnh cho cô Giang xem sau nhé, mẹ cháu mới mang đi giặt rùi cô ạ). Bỗng dưng, mình thấy mẹ thật gần gũi và thân thiết. Và 2 cô cháu ngồi tâm sự thật nhiều. Cô cũng khuyên mình nhiều, mở ra cho mình nhiều suy nghĩ "thoáng" hơn, có tương lai hơn. Chiều bà còn rủ bà bạn thân đưa 3 mẹ con đi Lotte Mart chơi nữa chứ. Bà tốn bao nhiêu tiền với Cua và Bống í, bà làm mình áy náy ghê. Bà mua cho Bống Cua Hến 3 bộ đồ bơi rất đẹp nhé, mình vô cùng ưng ý, lại cả quần chip cho Bống nữa, hihi. Xong rùi lại còn "chiêu đãi" 3 mẹ con toàn đồ ngon ở Lotte Mart nữa. Thật sự là ăn cháo gà bà nấu đã quá ngon và no rồi, nhưng vẫn không "kìm chế "được trước bao nhiêu là món ngon í, hihi.
Chiều về, bà có nồi chè đen ngon quá, mà kg kịp ăn vì anh xe ôm tới và trời thì đang mây đen ầm ầm sắp mưa. Thế có tiếc không cơ chứ? hihi

Một ngày ngắn ngủi với mẹ Loan, nhưng mình vô cùng cảm kích và nể phục mẹ. Ba của Đông và Hiếu mất khi 2 anh em còn nhỏ, một mình mẹ vật lộn với cuộc sống nuôi dạy 2 anh em nên người và lại rất "tân tiến" và chia sẻ được với vất vả của con dâu chứ.Mẹ hết lời khen em Giang, về khoản nuôi và dạy con. Thật sự mình thấy ngưỡng mộ mẹ, thường thì những bà mẹ chồng như mẹ Loan, khi có con dâu thường hay khắt khe với con nhiều hơn, ích kỉ hơn, "giữ" con trai hơn. Nhưng mẹ thì hoàn toàn khác. và hơn nữa, mẹ lại rất friendly với bạn của con dâu (như mình), mẹ còn biết cả nhà Tôm Tép, nhà Trà Sữa, nhà Su Minh, nhà Nhím...Ôi, thật là một bà mẹ tuyệt vời í. Mình cũng "được tiếng" là được phụ huynh của bạn bè yêu quý, nhưng mẹ chồng của bạn mà chủ động gọi điện và tâm tình với mình như mẹ Loan thì là lần đầu tiên đấy. Nên đi về rồi mà mình vẫn thấy rất cảm kích và xúc động. Chả có mấy mẹ chồng được như mẹ Loan.

hì hì, nếu mình mà có con zai, nhất định mình cũng sẽ là một bà mẹ chồng "đáng yêu" của con dâu, he..he..

27 tháng 7, 2009

Vui vui

Một ngày có nhiều niềm vui, dù vẫn ngồi ở xó giường, hie..hie..
- Nhận được một món quà không ngờ tới, ở nửa vòng trái đất. Mình ngại quá, nói là kg thể rồi, nhưng bạn í cứ khăng khăng là tặng quà sinh nhật cho Bống. Haizzz, anh Linh bảo mình không nên làm người khác "mất hứng", nếu người ta tặng quà cho mình mà người ta vui thì coi như mình đã làm được một việc tốt rồi :))
- Ba Kều của Bống và Cua gửi money cho 3 mẹ con mua vé máy bay.. May quá, mình đang run out of money, kg còn cả money để mua sữa cho 2 nàng nữa. Uh,cảm ơn ba Kều.
- Sáng vừa bật máy, vào facebook thì được cái tin em Trọng béo thông báo " 2 vạch" - hihi, nhắn cái tin chúc mừng, em í bảo em í cũng đang lê tê phê. Uh, cái hồi mình có bầu Bống, đi mà tưởng như mình đang bay í chứ, kg thể tả được cái cảm xúc đó nữa
- Tối ăn cơm, ba mẹ bàn kế hoạch cả nhà đi Huế, trước là thăm bà mợ của ba. Bà già lắm rồi,hơn 90 tuổi rồi mà mình chưa gặp bao giờ, ba cũng mấy chục năm rồi không gặp. Ba mẹ cứ ước nguyện với khao khát được về Huế, nhân dịp này cả nhà đông đủ nên ba mẹ muốn tổ chức đi. Hỏi ý kiến em dâu lớn, nhưng cô nàng ậm ờ...Ăn xong, mình với em dâu út đi siêu thị mua sữa cho bọn nhóc luôn, hihi, phải tiêu luôn cho tiền nó ...nóng chứ :)). Hôm nay bạn Thư bảo, tớ mới mua một bộ đẹp lắm, nhưng hơi mắc, Giang có dám chơi kg? Mình lắc đầu nguây nguẩy bảo thôi, tớ hạn chế tối đa nhu cầu của tớ rồi,giờ lo cho 2 nàng đã bở mặt rồi í chứ, càng lớn càng tiêu tiền của mẹ như máy nghiền í, nhưng vẫn hi vọng là dù thế nào ba Kều cũng sẽ phụ giúp mình take care 2 nàng...

2 chị em bảo nhau, sao lần nào đi siêu thị với nhau cũng mưa to nhỉ? Về tới nhà, mới nghe mẹ nói em dâu lớn ậm ừ là vì...cô nàng đang có em bé. WOW, quá tuyệt. Với mình thì dù trai hay gái, mình cũng yêu vô cùng những đứa cháu xinh đẹp (và rất quậy phá) của mình. Thế là 3 chị em lại xúm xít tâm tình. Thật sự, mình kg có cảm giác 2 đứa là em dâu, bởi vì mình thương tụi nó, cũng là phụ nữ, cũng trăm thứ khổ. Mà em trai mình sao dạo này hơi "độc đoán" thì phải. Hồi xưa 2 thằng sống tình cảm lắm, yêu thương nhau và rất chiều mình cơ mà. Kể cho 2 em dâu nghe, 3 chị em mà đi đâu với nhau là 2 thằng khoác vai mình 2 bên í. Rồi cái lần Nam đi học ở SG về ăn Tết,cu cậu đi làm thêm được ít tiền mà về cứ gạ gẫm xem chị thích gì để em mua cho, yêu lắm. Nhưng giờ, có lẽ em bị công việc và nhiều áp lực đổ lên vai, nên em cũng ít chia sẻ với vợ con và gia đình. Chứ mình tin rằng em luôn luôn biết yêu thương gia đình của mình, em nhé.

Tin buồn cuối ngày, mình có cảm giác bị cúm rồi, huhu, hi vọng kg phải là H1N1 nhá, ghét cái cảm giác luôn luôn muốn hắt xì này quá đi, haizz