20 tháng 5, 2011

Chuyện của Bống và Na



Bống thèm khát được đi SG nghỉ hè với ông bà ngoại. Bà ngoại cũng bảo, trong tất cả những đứa cháu, bà thương Bống nhất. Có lẽ vì Bống là đứa cháu đầu tiên của bà và được bà ôm ấp nhiều từ nhỏ, gắn bó với bà từ nhỏ. Dù bây giờ bà sống cùng em Na, em Mi nhưng bà vẫn thương Bống thiệt thòi, hiền lành và...nhút nhát nhất.

Thế nên mẹ Giang mới bảo, Bống được học sinh giỏi là mẹ thưởng cho vào SG nghỉ hè với ông bà ngoại và em Na. Em Na thì rất hâm mộ và thần tượng chị Bống. Không hiểu sao em Na có thể yêu quý Bống nhiều như thế, dù mỗi năm 2 chị em chỉ gặp nhau 1-2 lần.

Có chị Bống vào là Na dễ bảo hơn hẳn. Ví như trước, Na vẫn thường ở bên bà ngoại, rất ít khi về nhà. Mẹ Na mới bảo "Thế Na không về nhà à? Không nhớ ba mẹ và em Mi à?" thì Na trả lời "Thôi được rồi, để mai con SANG bên ấy".Haizz, nghĩa là Na mặc định nhà bà ngoại là nhà của Na còn Na chỉ về nhà ba Nam, mẹ Lan để "chơi" thôi.

Ấy thế mà hôm chị Bống vào, mẹ Lan sang đón, bảo "đi về Na ơi" - thì Na bảo "Vâng, con chào mẹ" (Ý là mẹ cứ về đi, con ở lại), nhưng khi mẹ bảo "Thế con không về với chị Bống à?" thì Na nháo nhào tìm dép =))

Buổi sáng Na vẫn phải đến lớp, mẹ gọi mãi không dậy, mẹ mới bảo "Chị Bống sắp đồ đi đâu rồi kìa" thế là Na bật dậy như lò xo, quáng quàng sang phòng chị Bống, thấy chị Bống ngủ ngon mới yên tâm chuẩn bị đi học.

Bác G mới trêu "Mai bác đưa chị Bống về BN nhé" - thế là Na cứ theo bác năn nỉ "Thôi mà bác Giang, con xin bác G đấy, bác G đừng cho chị Bống về BN. Con thích chị Bống ở đây với con thật mà", giọng thì yêu ơi là yêu, nhưng mặt lại sắp khóc, làm bác G buồn cười quá. Mới thôi không trêu nữa.

Tranh thủ mấy hôm mẹ ở trong đó, nên đi đâu mẹ cũng muốn cho chị Bống đi cùng, hệ quả là 2 mẹ con thường xuyên về muộn. Tội nghiệp Na cứ thức chờ chị Bống, sốt ruột thì lại gọi điện "bác Giang, bác đưa chị Bống đi đâu mà lâu vậy?"

Buổi sáng chị Bống còn ngủ, Na sang phòng cứ ngồi cuối giường ngắm chị Bống, sợ chị đi mất. Khổ thân!
Hôm qua, bác G và ba Nam, mẹ Lan đưa 2 chị em đi ăn buffet. 2 chị em sướng lắm, chạy nhảy tung tăng. Chị Bống đút cho Na ăn, lại còn trêu Na phát khóc vì chị dọa về Bắc Ninh.

Thấy chị Bống đố Na thế này:


- Nếu từ giờ đến sáng mai, Na trả lời được câu hỏi này thì chị sẽ không về nữa.


- Câu hỏi gì? Chị Bống hỏi đi

- Con hổ với con báo có họ hàng với nhau không?

haha, Na chịu luôn. Cứ xoắn xít hỏi ba Nam =))


Chị Bống lại hỏi Na:


- Đố Na, con cá sấu sống ở đâu?

- Cá sấu sống dưới nước.

- Không phải, cá sấu sống trong CÔNG VIÊN.
Chị Bống dõng dạc như kiểu ta là chị và ta biết tuốt ấy =))


Chị Bống bây giờ đã biết đọc, biết viết nên đi đâu mẹ cũng thấy "tiện ghê" vì chị ấy có thể tự chọn món ăn từ menu, tự đọc mọi thứ mà chị ấy muốn. Và cười hinh hích khi đọc "Cho tôi một vé đi tuổi thơ" mà mẹ copy vào kindle. Nhưng chị ấy vẫn thích sách công chúa, sách Doremon và Conan...

Mẹ chị "ghét" chị ấy cứ cắm mặt vào quyển sách, sợ cận thị thì mắt lồi ra, xấu điên. Thế là mẹ dọa chị ấy, à không, giải thích cho chị ấy hiểu. Tối qua cho chị ấy ăn miếng cá ngừ đại dương, mẹ thuyết phục chị ấy ăn nên mới bảo "Con ăn nhiều cá để sáng mắt, đọc sách mới không mỏi"

- Chị ấy hỏi luôn "Thế nếu con ăn miếng cá ngừ này xong là con sẽ được cúi gần vào quyển sách đọc mà không sợ bị lồi mắt hả mẹ"

Ôi, bó tay với chị Bống!!!!