9 tháng 4, 2011

Gần lắm Trường Sa ơi :-)

Mỗi cánh thư về từ đảo xa, anh thường nói rằng Trường Sa xa lắm em ơi...
Nơi anh đóng quân là một vùng đảo nhỏ, bên đồng đội yêu thương.
Chỉ có loài chim biển, sóng vỗ điệp trùng quanh ghềnh trúc san hô...
Trường Sa ơi, biên đảo quê hương, đôi mắt biên cương vẫn sáng long lanh giữa sóng cuồng bão giật...

Chẳng nhớ mình nghe bài hát này lần đầu từ bao giờ nữa. Nhưng có lẽ những lời hát, giai điệu của bài hát đã thật sự chạm vào trái tim của một con bé ..đa cảm và mơ mộng từ dạo đó. Cái con bé chưa một lần ra biển nhưng đã yêu biển đến cuồng dại. Và sau này, khi lớn lên, tự đi được những nơi mình muốn, thì mình luôn chạy ra biển bất kì khi nào có thể.

Và hình như trái tim thiếu nữ bắt đầu biết rung động, là lúc biết mong được yêu lính đảo. Nhưng giời chẳng thương cho, nên chẳng có cơ duyên với anh lính hải quân nào, hí hí. (Bởi trót yêu bộ đội không quân mất rùi ^^). Nhưng tự trong sâu thẳm lòng mình, vẫn mong một ngày được ra hải đảo. Được lênh đênh những ngày giữa đại dương bao la. Được tận mắt tận tai nhìn, nghe về cuộc sống của những người lính đảo. Và, dường như trong lòng mình luôn có một sự ưu ái đặc biệt cho các anh lính hải quân (tất nhiên với không quân là đặc của đặc biệt rồi nhá, nói thế để các bạn không quân không ghen tị ^^)

Thế mà, thật tình cờ và bất ngờ, và vô cùng xúc động, sung sướng vì chỉ còn hơn 10 ngày nữa thôi, là những mong ước, khát khao của mình sẽ thành hiện thực (vụ này phải vô cùng cảm ơn một người anh mình quen trên facebook thôi nhé. Không dám tiết lộ danh tính của anh vì sợ anh bị ném đá ghen tị, hihi) Mình đã không kiềm chế được sự sung sướng và happy đến nỗi ngoác miệng ra cười không phanh khi nhận được tin chính thức khi đang đứng lớp. Không ngại ngần chia sẻ niềm vui với các học trò yêu, được các em ồ lên và chúc mừng mình. Không kiềm chế được niềm vui đã thậm thụt chia sẻ với một số người bạn thân. Và ai ai cũng ghen tị lẫn chúc mừng nhiệt liệt. Không ghen tị sao được chứ? Khi mà cơ hội để đi TS không phải lúc nào cũng có thể thực hiện được dù là có tiền (huống chi là một đứa không có tiền như mình nhỉ?). Mình vẫn nói 60 tuổi mình có thể đi đến tận nước Mỹ (đó cũng là mong muốn và kế hoạch của mình) nhưng chắc chắn 60 tuổi mình sẽ không thể đi TS được. he..he...

Thế là lên kế hoạch, sắp xếp công việc ở trường. Thật may vì đúng dịp mình không có giờ giảng. Rồi tỉ tê với sếp, rồi dụ em bí thư Đoàn trường gửi quà cho các chú bộ đội. Còn mình thì đã...đặt vé bay vào SG rồi ^^

Cho dù bị hăm dọa rất nhiều về say sóng, về những khó khăn và thậm chí có bà bạn thân còn bảo "chịu em, chẳng hiểu sao lại mong ước đi TS nhỉ? Chị mà có 25tr thì chỉ mong đi Hồng Kông hay Singapore chơi thôi" - nhưng mình vẫn rất hào hứng và háo hức cho chuyến đi sắp tới này.

Chắc chắn đó sẽ là những kỉ niệm khó quên trong đời, sẽ là những trải nghiệm vô cùng tuyệt vời và thú vị...

Và chắc chắn, sau đó, mình sẽ nhận được "những cánh thư về tử đảo xa..." ^^^^


7 tháng 4, 2011

Chuyện của Cua (tiếp)

Đến giờ đi ngủ, Cua cầm tung tăng cái bỉm ra bảo mẹ "Mẹ, đóng bỉm cho con đi" - xong rồi tự tụt quần chíp văng một phát lên đầu, nằm cho mẹ đóng bỉm. Mẹ đang đóng bỉm thì nàng ta cầm cái quần chip văng tròn trước mặt chị Bống rồi bảo "Mát không?" =))

Đến chịu với nàng Cua ^^

Xong rồi lại tự mặc quần chip vào :-P