20 tháng 9, 2009

Nhói lòng

Đã nói rằng, để tất cả ngủ yên trong sâu thẳm lòng mình...Sẽ không động vào cái nhọt bọc ấy nữa..Nhưng rồi cũng vẫn có lúc làm cho mình nhói tim như vậy. Bao ngày, bao tháng qua, mình đã không thể ăn ngon một bữa cơm, kg thể ngủ yên một giấc bình an... Bởi nghĩ và nghĩ, bởi đau và đau, bởi buồn và buồn... Điều khiến cho mình đau lòng nhất, là không giữ được gia đình cho các con. Nhưng làm sao mình có thể giữ lại? khi người ta cứ làm cho mình đau lòng và tổn thương nhiều như thế này? Ừ, mình ích kỉ lắm, bởi lòng tự trọng của mình lớn lắm, bởi mình kg dễ dàng quên đi những lời cay đắng người ta nói với mình.
Đã có những đêm, mình khóc ướt đầm gối, ngắm 2 con ngủ thật ngon và vô tư. Và tự hỏi, tại sao một hạnh phúc bình dị, giản đơn như bao nhiêu người khác mà mình không thể có được? Dù mình đã hết lòng, dù mình đã cố gắng, dù mình đã trọn lòng với gia đình nhỏ bé này??? Một tình cảm bình dị, ấm áp dành cho nhau sao lại quá khó khăn, hả mình?