30 tháng 11, 2007

Ngày thứ 270 - Lên đường

Ôi, đi khám về. Mẹ còn đi chợ mua đồ ăn cho chị Bống. Về tới nhà thấy đau bụng chừng nửa phút thì hết. Bà ngoại bảo có khi đau đẻ rồi. Nhưng mẹ vẫn gan. Tới chừng vào nhà vệ sinh thì đã ra huyết. Kèm theo một cơn đau dữ dội cũng chỉ trong chừng nửa phút thôi. Thế là cả nhà cuống lên. Nhưng chưa ai kịp ăn uống gì cả. Mẹ bảo ba và bà ngoại cứ bình tĩnh ăn uống xong xuôi rồi vào chắc vẫn vừa.



Thôi, thế là mẹ con mình chuẩn bị lên đường nhé. he..he..

Ngày thứ 270.

Đêm qua mẹ có 2 cơn đau bụng nhẹ. Bà ngoại giục đi viện, nhưng mẹ vẫn LỲ, không chịu đi. MẸ sợ cái cảnh cả nhà mình vạ vật trong viện, không ai ngủ được. Chị Bống vẫn đang ốm, vẫn bị đi ngoài và sốt nhẹ. Nhưng chị Bống rất ngoan nhé, không hề quấy khóc. Đêm buồn ị, chị í cuống quýt gọi mẹ và bà ngoại thôi.

Sáng mẹ không thấy em Cua cục cựa gì, lo quá. Suốt cả buổi sáng lắng nghe từng cử động của em cũng không thấy đâu hết. Mẹ lo ơi là lo. Thế là bảo ba đưa lên bệnh viện Kinh Bắc gần nhà siêu âm xem sao. Ôi, nghe thấy tiếng tim thai của em Cua mà mẹ nhẹ cả người. Em Cua lớn nhanh như thổi vậy, hôm nay đã lại được 3,8+-200gram rồi. Bác sĩ dự tính em í mà chào đời cũng phải ít nhất là 4kg. huhu...Mẹ sợ bị mổ lắm.

29 tháng 11, 2007

Ngày thứ 269

Ôi, thế là con gái mẹ vẫn "gan lì" quá. Suốt từ đêm qua tới giờ làm mẹ và ba cứ thấp tha thấp thỏm. Bà ngoại còn bảo cả đêm không ngủ được vì lo. Bà Đằm thì mới 5h sáng đã gọi điện hỏi vào viện chưa, bao giờ vào thì phải gọi bà nhá...Còn 4 người nhà mình vẫn ngon lành ngủ tới hơn 9h sáng mới dậy. Đêm chị Bống sốt cao, gọi mẹ bảo "Bống sốt cao rồi, mẹ pha thuốc pha min cho Bống uống đi" . MẸ thì không dậy được rồi, lay mãi ba mới dậy, ba mệt quá, cứ vật vờ mãi...Uống hết cốc thuốc, chị í lại lăn xuống ngủ ngoan lành đấy. Còn mẹ thì một tẹo lại tỉnh giấc, lại lo không biết chừng nào con đòi ra...

Cả ngày nay ba lại loay hoay sửa đường nước, lắp nóng lạnh. Còn phải mua tấm nhựa về ốp hành lang nữa. Mà chưa được. Chắc phải sang ngày mai mới xong rồi. Con gái thương ba mẹ nên muốn ba mẹ phải chuẩn bị nhà mới thật ngon lành mới đòi chui ra đây nhỉ?

Nhưng mẹ cũng lo lắm. Lần trước sinh chị Bống, mẹ ra "dấu hiệu" từ 11h trưa thì 3h chiều đã có cơn đau rồi.Vậy mà lần này sao lâu thế nhỉ? Bà ngoại cứ bắt mẹ chiều nay đi, nhưng mẹ cứ lỳ, chờ khi nào có cơn đau mới lên đường. Chị Bống cũng nôn nao lắm rồi, lúc nào cũng bảo về HN đón em Cua thôi. Hôm nay chị ấy vẫn ốm, vẫn lười ăn lắm. Bà ngoại nịnh mãi mới hết bát cháo con con đấy. Chị í rất hiếm khi "chán" ăn như thế.

Em Cua rồi cũng sẽ ngoan như chị Bống nhỉ? Mẹ tin như thế mà.

28 tháng 11, 2007

Ngày thứ 268 - Chuyển dạ???

Hôm nay nhà mình chuyển nhà. Một mình ba Kều loay hoay cùng với 2 anh học sinh của mẹ, và 2 chú làm chỗ ba. Nhưng chủ yếu vẫn là ba làm. Vì tới trưa thì mọi người về hết rồi. Mẹ thì vác cái bụng ì ạch, động vào việc gì cũng bị ba "đuổi". Chiều vẫn lên lớp với 3 hs "yêu quý" . Đang giảng thì cô An của chị Bống gọi điện báo chị Bống bị ốm, sốt và nôn nhiều. Sáng nay ngủ dậy, chị Bống cũng nôn thốc tháo rồi. Mẹ sốt ruột quá, gọi cho ba đi đón chị Bống. Về, nhìn thấy chị ấy mệt nhoài, thương ơi là thương. Nhưng chị Bống rất ngoan, nằm ngủ như một con chó cún vậy. Mẹ nấu súp thịt chim cút cho chị, chị ăn rất khó khăn nhưng cũng hết một bát bự đấy.

ăn xong thì chị BỐng ngủ tiếp. Mà chị Bống đòi uống rất nhiều nước. Ngủ mê man, còn khóc và gọi ba Kều bế nữa. Chị B quấn ba lắm, mỗi lần ốm là chỉ "hành" ba thôi. Từ sáng tới giờ ba bận bịu, tay bẩn không bế chị được, nên chị "mè nheo" lắm. Hic..Vậy là đang ngủ, cũng nôn thốc nôn tháo. Rồi đòi ăn rau bắp cải luộc với ba, uống thuốc ngoan ngoãn...Giờ chị lại đang ngủ mê mệt rồi.

Mẹ đi vệ sinh, và phát hiện dấu hiệu chuyển dạ. Tự dưng mẹ lo cuống lên, cái cảm giác y như hồi mẹ sắp sinh chị Bống vậy. Thế là gọi điện cho bác Yến, bác bảo mẹ cứ bình tĩnh, khi nào có cơn co tử cung thì đi cũng vừa. Rồi gọi cho bà ngoại. Bà cũng lo, một tẹo lại gọi cho mẹ, lại dặn dò việc nọ việc kia...

Giờ thì mẹ chỉ lo, đêm nay cả nhà mình đùm dúm nhau đi viện...Trong lúc ba Kều đang rất mệt, còn chị Bống lại ốm. Không có ai giúp đỡ nữa. Ba sẽ rất vất vả. Thương ba Kều quá.

Cua ngoan của mẹ, mẹ tin con rất anh dũng, rất đáng yêu. Con sẽ cùng mẹ vượt cạn an toàn, khoẻ mạnh. Hôm nay chuyển nhà, một con rồng thuỷ tinh bị vỡ, làm mẹ cũng lo lo...Nhà mình có 2 con rồng và một con khỉ bằng thuỷ tinh, còn con heo mẹ chưa kịp mua nhưng ông Tự đã tặng cho chị Bống con heo từ hồi Tết, bằng thạch cao con ạ...Mỗi lần nhìn "cụm" đó đứng bên nhau, mẹ trào dâng cảm giác ấm áp và hạnh phúc..Như gia đình chúng mình 4 người sẽ luôn bên nhau...Vậy mà một con rồng bị vỡ, làm mẹ cứ buồn suốt từ sáng tới giờ đấy...

Giờ thì mẹ đang cố gắng bình tĩnh đây. Con gái yêu giúp mẹ nhé...

27 tháng 11, 2007

Ngày thứ 267

Hôm nay mẹ mệt thật. Chiều lại còn phải lên lớp nữa. Chỉ vì còn 3 hs chưa đủ đk thi môn của mẹ đấy. mà mẹ đã làm phụ đạo cho các anh chị ấy rồi, nhưng PĐT không đồng ý, nói rằng chưa đủ thời gian. Thế là mẹ phải làm thêm 2 ngày nữa. Mệt kinh khủng.

Dì Trang gửi quà về cho 3 mẹ con mình. Dì làm mẹ vui, xúc động và hp lắm. Cái cảm giác mỗi khi nhận quà của mọi người khiến mẹ thấy mình "mang nợ" với mọi người hơn. Tự nhủ phải sống tốt hơn, nuôi các con khoẻ mạnh hơn, dạy các con ngoan hơn...Và nhất là mẹ phải cùng con "vượt cạn" giỏi hơn nữa chứ.

Dì Trang dặn mẹ nhiều thứ lắm. Mẹ cũng thương dì như là em ruột vậy. Có những tình cảm khó có thể gọi thành tên, con nhỉ? Nên chiều nay đi giảng về, đón BỐng về. 3 mẹ con mình đi chợ. Mẹ đã mua một quả dưa lưới xanh 2,6kg đấy. Mẹ thèm ăn hoa quả thôi. Giờ ăn cơm không nổi nữa cơ.

Tối nay cứ thấy bụng thôn thốn. Mà em Cua thì đạp dữ quá. Mẹ căng hết cả bụng. Mai nhà mình còn chuyển nhà nữa. Mẹ lo lắm. Chỉ sợ đang chuyển nhà mà lên cơn đau đẻ thì..vui nhỉ? Nhưng mẹ biết là Cua rất thương ba mẹ mà...Cua sẽ chờ nhà mình chuyển hẳn lên nhà mới thì mới đòi ra ở chứ, phải không con yêu?


26 tháng 11, 2007

Ngày thứ 266

Thế là 2 mẹ con mình đã trải qua 266 ngày thân thương bên nhau. Nếu tính đúng, đủ thì còn 14 ngày nữa con mới chào đời. Tuy nhiên bs dự tính trong tuần này hoặc tuần sau thôi. Mẹ nôn nao lắm. Hôm nay bác Dậu siêu âm cho mẹ, rồi cứ thẩn người vì "không ngờ con lớn thế" hihihi..Vì con giống ba Kều và chị Bống mà.

Hôm nay con đã được 3,6kg +-200gram rồi đấy. Bác Dậu nói nguy cơ mẹ bị mổ là khá cao. Tuy nhiên bác sẽ dựa vào lúc chuyển dạ của mẹ rồi quyết định, và bác sẽ cố gắng hết sức để mẹ con mình được sinh nở và chào đời bình thường, tự nhiên..Thế là hạnh phúc nhất, con nhỉ?

Đây là chỉ số cơ bản của con này:

- Đường kính lưỡng đỉnh: 92mm.
- Đường kính chẩm trán: 113mm
- Chu vi vòng đầu: 323mm
- Chu vi vòng bụng: 357mm
- Chiều dài xương đùi: 74mm
- Chiều dài xương cánh tay: 65mm
- Cân nặng ước tính: 3600gram +-200gram.

Mỗi lần siêu âm, thấy những chỉ số của con là mẹ có rất nhiều hưng phấn. Thấy rất yên tâm và mãn nguyện. Hôm nay bà ngoại cũng đã ra tới nơi rồi. Nhưng bà còn đang về quê giải quyết công việc con ạ.

Ah, hôm nay mẹ cũng nghe tin vui, chú Cận, bạn trai thân nhất của mẹ thông báo 2 tháng nữa sẽ lấy xe hơi. Ôi, vui ơi là vui. Thế là nhà mình cũng sẽ được hưởng "sái" rồi con nhỉ? hihi..Ai chứ với chú Cận thì nhà mình thoải con gà mái luôn đi. Kiểu này phải nói ba Kều đi học lái xe, để thỉnh thoảng mượn xe chú í vi vu, con nhỉ? hihi



25 tháng 11, 2007

Tròn 38 tuần

Ngày mai là em Cua được tròn 38 tuần trong bụng mẹ rồi. Chỉ còn vài ngày nữa là em chào đời. Mong lắm lắm.

Hôm nay mẹ đã hoàn thành được nhiệm vụ giảng dạy rồi. Thích ghê! Thế là nhẹ cả người. Chiều mai sẽ đi khám.

Em Cua đạp mẹ bụp bụp suốt í. Mỏi ơi là mỏi, nhưng hạnh phúc. Sắp không còn cảm giác cái chân em í chòi lên bụng mẹ rồi.

Sáng mai bà ngoại cũng ra tới nơi. Nhưng bà xuống ga Nam Định rồi về quê, giải quyết mấy việc xong bà mới lên với mẹ con mình, Cua ạ.

Như thế là mẹ con mình cũng nhẹ lòng đi nhiều rồi, con yêu nhỉ?