15 tháng 1, 2010

Bống

Cua và Bống đều ở bà ngoại nên mẹ buồn quá đi mất. Mặc dù ngày nào cũng vài lần gọi về cho con nhưng vẫn thèm vô cùng cảm giác 2 nàng ôm hôn mẹ rối rít. Mẹ là chúa ưa nịnh mà. Thích được ôm hôn thắm thiết mà :-P. Hôm qua lẽ ra Bống lên với mẹ, nhưng rồi con gọi điện thỏ thẻ
"Mẹ ơi, mẹ cho con ở nhà với ông bà ngoại nhé"
- "Thế con không lên với mẹ à?"
- "Tết rồi con lên mẹ ạ"
- "Nhưng sao con lại không lên nữa?"
- " Con cứ
đi đi lại lại mệt lắm mẹ ạ"

Mẹ cười lăn. Bống càng ngày càng già. Nói những câu mà không ai tưởng tượng được là của một con bé con mới 5 tuổi.

12 tháng 1, 2010

Biển đêm

Trước biển đêm em thấy mình nhỏ bé
Những con sóng cô đơn vẫn mải miết vỗ bờ
Chẳng màng đến sự dửng dưng của cát
Sóng hết mình rồi, biển vẫn cứ bao la

Em chợt khóc, nước mắt lăn vội vã
Những tủi buồn năm tháng cũ vụt qua
Anh đã đến, bình yên và hối hả...
Rồi cũng đi, bỏ em với bão lòng...

Em ngồi mãi, trước biển đêm-bất động
Mang nỗi buồn nhờ sóng cuốn trôi xa..
Nhưng sóng lại mang trở về với cát..
Em trở về những ngày tháng không tên...

(0h20' ngày 10.01.2010)