12 tháng 1, 2010

Biển đêm

Trước biển đêm em thấy mình nhỏ bé
Những con sóng cô đơn vẫn mải miết vỗ bờ
Chẳng màng đến sự dửng dưng của cát
Sóng hết mình rồi, biển vẫn cứ bao la

Em chợt khóc, nước mắt lăn vội vã
Những tủi buồn năm tháng cũ vụt qua
Anh đã đến, bình yên và hối hả...
Rồi cũng đi, bỏ em với bão lòng...

Em ngồi mãi, trước biển đêm-bất động
Mang nỗi buồn nhờ sóng cuốn trôi xa..
Nhưng sóng lại mang trở về với cát..
Em trở về những ngày tháng không tên...

(0h20' ngày 10.01.2010)

Không có nhận xét nào: