30 tháng 6, 2010

An ủi,,,

(Em hiền như...ma xó)

(Dịu dàng hạt nắng, đùa nhẹ trên tóc...)

(Ôi cái súp lơ của em)

(Có ai nhận ra em không?)



- Huhu, em đang đau khổ quá. Tự dưng điên điên rồ rồ đi cắt tóc.

- Đấy, cá không ăn muối cá ươn mà...


- Ai bảo không cản người ta, huhu...

- Thôi mà, hình thức chỉ là một phần thôi em. Con người mình mới là quan trọng. Mình thì có lúc xinh, lúc xấu...

- Nhưng mà em không đủ tự tin đi ra ngoài với mái tóc này đâu, huhu...

- Không, mình phải tự tin vào bản thân mình, tự tin vào mọi quyết định của mình là đúng chứ.

- Không, lần này em nhận khuyết điểm là em đã quyết định sai...


- Thôi không sao em ạ, có thể quyết định của mình là chưa chuẩn thôi, chứ không sai. Em ngủ đi, đừng nghĩ tới nó nữa. Lúc nào em cũng xinh...


- Em thề là em đã nghĩ là em để tóc xuôn dài, đen nhánh như hồi xưa í. Thế mà một phút điên điên em lại cắt tóc và làm xoăn...


Uh, em đôi khi toàn điên điên như thế. Em chán em lắm! Mọi người cứ ném đá em đi. Hic

Bỗng dưng điên rồ....

Chẳng hiểu mình bị làm sao nữa. Bỗng dưng điên rồ. hic.

Mục đích hôm nay sang Hà nội là ...đi xem bói. Nhưng phởn lên mặc váy, thế là không được vào xem. Đến lúc vì sự nghiệp xem bói đi mua một bộ quần áo thì lại đông quá, không thể chờ đợi được. Nên...đi về. Nhưng rất cảm ơn em Chèo Bẻo đã mời chị ăn miến lươn rất ngon, và còn tặng quà SN muộn cho chị, hị hị.

Đi mua vé tàu để 3 mẹ con vào SG, thì không còn vé nằm giường tầng 1. Đành mua một vé tầng 2 và một vé tầng 3. Bà ngoại kêu ầm lên là như thế làm sao Cua Bống chịu nổi, rồi ăn uống, ngủ nghỉ, vệ sinh...bất tiện lắm. Nhưng biết làm sao được? Đành khắc phục thôi. Hi vọng gặp chàng nào nằm giường tầng 1 sẽ thương tình đổi giường cho 3 mẹ con. Nói thế, chứ thừa biết rằng thường khi đi tàu mà nằm giường tầng 1 thì chỉ có người già và trẻ em thôi. Vậy nên, phải lên dây cót tinh thần để chiến đấu với 2 nàng suốt 2 đêm và 1 ngày trên tàu. Bống thì yên tâm rồi, vì nàng đã lớn và biết nghe lời mẹ. Chỉ mệt với nàng Cua thôi.

Chán chán, buồn buồn. Tự dưng lại gọi cho chị Lan Anh, bảo em muốn làm lại tóc. Thế là sau khi mua xong vé tàu, chạy qua thăm mẹ con Cừu Dế, rồi về chị Lan Anh. Ngồi đắn đo mãi, định giữ tóc cũ và làm xoăn lên thôi, nhưng lại cũng muốn thử thay đổi mình xem sao. Sau khi gọi điện thoại hỏi xin ý kiến lại được trả lời là "tùy em" thì nhắm mắt gật đầu với chị Lan Anh liền (huhu, giá mà lúc í, nghe được câu bảo "thôi em đừng cắt" thì có lẽ sự thể không tệ như thế này). Bây giờ thì cái đầu mình hệt như một cái súp lơ úp lên. Rất là đau khổ.

Về tới nhà, cả xóm la ầm lên. EM Thắng bảo em Viên "sang nhìn đầu chị Giang buồn cười lắm" Em Viên bảo "Thế chị chụp ảnh đi" "Chụp ảnh để làm gì?" "Để lúc nào buồn mang ảnh ra xem" =)).

Em Quang thì vừa nhìn thấy đã thảng thốt "Ối giời, mái tóc". Hic...

Thôi, tự nhủ là "xấu mặt thì lâu chứ xấu đầu thì mấy" chỉ ....2 năm nữa thì tóc em lại xuôn mềm, he..he...

29 tháng 6, 2010

Tự dưng lại đọc thơ người khác, để buồn...

Hôm nay mò lại bài này, chị Ngọc post lên tặng mình, dù cũng chẳng giống lắm với mình nhưng đọc vẫn thấy hay, thấy tha thiết đến thế. Thương thân phụ nữ chúng mình quá. Yêu là yêu hết lòng, mà rồi vẫn nhận muôn phần đắng cay, tủi buồn...

Anh quá bận để yêu em
(thơ của chị Thụy Anh)

Em yêu, anh quá bận để yêu em:
Hôm nay họp hành, ngày mai tổng kết
Đời cuốn anh đi trong vòng quay mải miết
Em yêu, anh quá bận để yêu em!

Anh trả em những cỏ biếc, nắng êm
Trả những nụ hôn nồng nàn hình như từng có
Tất cả như bóng mây râm thoáng qua trời giông gió
Giờ bình yên rồi. Anh bận lắm, em biết không?

Hãy dẹp lại một bên những khao khát trong lòng
Hãy nén lại tình em thôi đừng bừng lên nữa
Tim đầy ắp lo toan, đâu chỉ là nơi giữ lửa
Như cuộc đời đâu chỉ có tình yêu!

Đừng buồn, đừng làm anh mệt mỏi nữa em yêu
Bằng những câu hỏi thăm triền miên em vẫn nhắc
Ừ, anh hiểu… em quan tâm đến anh nhiều nhất
Nhưng xin hãy để anh tập trung suy nghĩ được không em?

- Anh vội vã chạy theo đời, em lại chạy theo anh
Khoảng cách cứ dài ra vì em đuối sức
Cái khoảng cách mà em gắng lấp
Bằng những đợi chờ, chịu đựng, yêu thương

Bằng lời chúc bình yên mỗi sớm lên đường
Bằng nhớ nhung cả một ngày không dám nói
Bằng bài ca em hát thầm khi giặt chăn là gối
Bằng cuộc đời em ngơ ngác, rối bời

Yêu dấu của em ơi, đừng nói nữa, em biết rồi:
Suốt một đời này anh quá bận để yêu em!

28 tháng 6, 2010

Mệt!

Trời ơi, đúng là mình già thật rồi. Lên lớp giảng cho mấy trò phải học lại môn này. Mà về không thở được, nóng nực nên cũng chẳng muốn ăn. Lại buồn ngủ. Thế là leo lên giường ngủ luôn. Chiều lên lớp thì bắt đầu đói, run rẩy cả người. Phải gọi em Khánh đi mua giùm cái bánh giò. Ăn hết 1 cái bánh khoai, 2 cái bánh giò và 1/2 cốc sữa chua vẫn không hết run chân tay.

Về nhà, nằm vật ra giường. Không muốn thở nữa.

Nhưng giờ lại phải đi đón 2 nàng, rồi đi chợ, rồi tắm rửa, rồi nấu cho 2 nàng ăn, rồi cho 2 nàng ăn tối, ăn sữa chua, cho nàng Bống học bài, rồi uống sữa, rồi đi ngủ....

Rồi mẹ sẽ ngồi làm việc tiếp. Mà không biết hôm nay có đủ sức làm việc kg.

Còn phải lên lớp 3 ngày nữa. Mà mệt quá trời ơi.

27 tháng 6, 2010

Hôm nay tớ...18 tuổi

(Quà của chị Ngọc, yêu chị lắm :*)

(Quà của em Bắc Ninh cùng trường, Bống hớn hở đòi bóc luôn)


(Và nàng Cua "khám phá" tiếp)


ha..ha...Vậy mà có người kêu tớ già. Già là già làm sao? Trưa hôm qua thì cả xóm đã tưng bừng liên hoan lẩu gà mừng SN tớ. Tối qua cũng cả xóm đi cafe rồi. Mà thật sự là tớ mệt rũ người. Có lẽ do thời tiết và thêm cái thần kinh căng thẳng cả tháng trời, giờ nó mới chịu "chùng" xuống. Nên đêm qua nằm xuống là ngủ mê ngủ man, sáng sớm biết là có rất nhiều tin nhắn mà không thể nào ngóc đầu lên đọc tin được, vậy là thăng tới tận ...10h luôn. Quá đã.

Thật hạnh phúc khi nhận được rất nhiều tin nhắn, message chúc mừng SN của mọi người, của bạn bè, các em. Tin nhắn đầu tiên của ngày đến từ....Đà nẵng "Thật nhiều sức khỏe. Thật nhiều nghị lực. Thật nhiều niềm vui. EM nhé". Tin nhắn đầu tiên của buổi sáng đến từ....Hà nội 2. :-) " Chúc mừng SN em! Anh gửi tới em lời chúc mừng giản dị nhất và cũng chân thành nhất. Chúc em luôn tươi vui và hạnh phúc" (dù hôm nay cũng là SN anh, mà mình chưa nhắn lại, he..he)

Bây giờ đi ăn trưa và...ngủ tiếp đây. :)