29 tháng 6, 2010

Tự dưng lại đọc thơ người khác, để buồn...

Hôm nay mò lại bài này, chị Ngọc post lên tặng mình, dù cũng chẳng giống lắm với mình nhưng đọc vẫn thấy hay, thấy tha thiết đến thế. Thương thân phụ nữ chúng mình quá. Yêu là yêu hết lòng, mà rồi vẫn nhận muôn phần đắng cay, tủi buồn...

Anh quá bận để yêu em
(thơ của chị Thụy Anh)

Em yêu, anh quá bận để yêu em:
Hôm nay họp hành, ngày mai tổng kết
Đời cuốn anh đi trong vòng quay mải miết
Em yêu, anh quá bận để yêu em!

Anh trả em những cỏ biếc, nắng êm
Trả những nụ hôn nồng nàn hình như từng có
Tất cả như bóng mây râm thoáng qua trời giông gió
Giờ bình yên rồi. Anh bận lắm, em biết không?

Hãy dẹp lại một bên những khao khát trong lòng
Hãy nén lại tình em thôi đừng bừng lên nữa
Tim đầy ắp lo toan, đâu chỉ là nơi giữ lửa
Như cuộc đời đâu chỉ có tình yêu!

Đừng buồn, đừng làm anh mệt mỏi nữa em yêu
Bằng những câu hỏi thăm triền miên em vẫn nhắc
Ừ, anh hiểu… em quan tâm đến anh nhiều nhất
Nhưng xin hãy để anh tập trung suy nghĩ được không em?

- Anh vội vã chạy theo đời, em lại chạy theo anh
Khoảng cách cứ dài ra vì em đuối sức
Cái khoảng cách mà em gắng lấp
Bằng những đợi chờ, chịu đựng, yêu thương

Bằng lời chúc bình yên mỗi sớm lên đường
Bằng nhớ nhung cả một ngày không dám nói
Bằng bài ca em hát thầm khi giặt chăn là gối
Bằng cuộc đời em ngơ ngác, rối bời

Yêu dấu của em ơi, đừng nói nữa, em biết rồi:
Suốt một đời này anh quá bận để yêu em!

2 nhận xét:

LMNK nói...

Bài thơ hay thật đấy chị ơi! Em lại mượn về nhà em nhé!

Mẹ Cua và Bống nói...

hihi, thơ này chị cũng đi mượn mà :-P