1 tháng 6, 2011

10 năm

Mười năm xưa đứng bên bờ dậu
Đường xanh hoa muối bay rì rào
Có người - lòng như khăn mới thêu...

Nhanh thật, thoắt cái đã 10 năm trôi qua. Ngày này của 10 năm trước, mình rụt rè cầm tờ quyết định làm giảng viên mang về trường. Các cô trong trường bây giờ vẫn nhắc, hồi đó mình trẻ lắm, trẻ hơn cả hs cấp 3. Mặc cái quần jean và áo sơ mi kẻ, cười hiền khô ^^. Nói thật là hồi đó rất bỡ ngỡ, rất ....chênh vênh vì bỗng dưng đang ở HN với rất nhiều bạn bè và thói quen. Cứ nghĩ chỉ ở lại BN chừng 2-3 năm thôi rồi sẽ chuyển về HN, nhưng rồi mình lại quen với sự bình yên và tĩnh lặng trên này. Bây giờ thì là ràng buộc công việc, con cái. Nhiều lúc cũng thấy bí bức, cũng muốn ngoi ra nhưng rồi suy đi tính lại thì đành ở lại. Giờ kg chỉ có một mình, giờ là các con và làm gì cũng nghĩ cho các con đầu tiên.

Biết rằng thời gian sẽ trôi đi, 10 năm nữa sẽ lại qua cái vèo và mình sẽ già, các con sẽ trưởng thành...

Hôm nay nhận tờ giấy khen con gái được học sinh giỏi, lòng lâng lâng một niềm vui khó tả.

Con gái bé thì được Cháu ngoan Bác Hồ.

Chẳng niềm vui nào lớn bằng niềm vui do các con mang đến cho mẹ đâu nhé. Yêu lắm 2 nàng của mình

30 tháng 5, 2011

Việt Nam cố lên

Sáng nay được anh Nguyễn Thành Nam - Nguyên tổng GĐ FPT gửi cho cái truyện này nhân vụ các bạn Khựa gây chiến với chúng ta. Hay quá nên xin phép anh Nam post lên đây ^^

Có 2 câu chuyện:
1/ Vợ luôn bị chồng ức hiếp, thì khi có dịp phải nhảy ra đường la làng, càng to càng tốt.

Chứ cứ nghe lời chồng: "đóng cửa bảo nhau" thì có mà mục xương.


2/ Cũng có vụ, thiếu nữ ăn mặc cố tình hơi hở đùi, đi đi lại lại. Tay kia chịu không nổi thò tay véo 1 cái. Thế là thiếu nữ kêu ầm lên, gọi cả làng đến.
Vụ này anh nghĩ là Việt nam có lợi. Chỉ ko biết làng xóm có đứa nào quan tâm không thôi:-)
Việt nam cố lên