hì..hì..dạo này mình "có vấn đề", thơ với thẩn. Nhưng tự dưng mò ra những bài thơ xưa cũ, đọc thấy trong trẻo và nao lòng về ngày xa xưa. Giờ là những kỷ niệm đẹp đẽ. Post lên đây để lưu truyền con cháu. hì..hì..chứ cái tính hay quên của mình, thì thơ thẩn cũng thất lạc nhiều rùi...Bà con đọc, ráng chịu cái sự bực bội nhé, he..he..
Nói với người cũ
1. Xin một lần anh ngoái lại đằng sau
Hoa sữa Nguyễn Du trắng nồng nàn góc phố
Những đêm vắng ta ngập trong mưa lá
Những chuyện vui
Những chuyện buồn
Vu vơ...
Thế mà em lại chưa từng viết thơ
Để kỉ niệm rong rêu thành hoài cổ
Một sớm mai nhìn kỷ niệm rơi vỡ
Vết cứa trong em xa xót quá rồi
Nhưng cũng chỉ xin anh một điều thôi
Đừng lặp lại em với người con gái khác
Những câu nói
Những con đường
Bước lạc...
Để em còn thanh thản trên lối xưa
Thế mà anh lại quên kí ức mưa
Tháng 3 trở trăn trên mái đầu tóc rối
Những hạt mưa trắng nhoà rơi vội
Mắt em thành ngấn nước, trước người dưng
Cỏ may ơi, may được nỗi nhớ không?
Những đêm vắng
Và em
Anh...
Hoa sữa...
Hoa sữa ngập sâu trong từng hơi thở
Chỉ một lần anh dám nắm tay em
Em bây giờ chỉ một mình và đêm
Chẳng còn anh
Cũng không còn hoa sữa
Em cắn môi, nghe tim mình vụn vỡ
Lá xà cừ nhức nhối
Rụng.
Đơn côi...!
20.05.96
2. Có bao giờ anh đi cùng người ta
Xin anh đừng đi về con đường cũ
Hoa sữa ngày xưa giờ đã yên ngủ
Chỉ còn em với xác lá nhói lòng
Có bao giờ anh nhớ ngày xưa không?
Kỉ niệm cũ kết thành nỗi nhớ
Giờ mình em ngồi giữ và trăn trở
Anh lạ xa rồi...
Kỉ niệm bán được không?
Đã bao giờ đứng trước biển mùa đông
Anh cảm nhận sự cô đơn của cát
Sóng vô tâm mà nắng thì quá nhạt
Dã tràng xe đến bao giờ?
Mới lấp được biển sâu?!
Biết vậy mà, em có trách anh đâu?
21.05.96