An ủi
Em đừng khócMùa thu hiền qua phố
Nắng nghiêng nghiêng
Hoa sữa rụng bên thềm
Anh xa lắc
Lời yêu chưa kịp nói
Heo may về bối rối trong nhau
Em đừng khóc
Vì chưa phải niềm đau
Chỉ là một chút nhớ qua tim rất vội
Chỉ là những bâng khuâng nông nổi
Một ngày nao theo gió cuốn lên trời
Em đừng khóc...
Mà vẫn mặn đắng môi
Cái khoảnh khắc yếu mềm trước gió
Ai vô tâm...
Mà ai thì vẫn nhớ
Quán ngày xưa
Đâu ánh mắt nồng nàn?!
24.10.1999
5 nhận xét:
Dường như những hoài niệm vẫn đằng đẵng bên chị. Có phải vì những áp lực và thất vọng về hiện tại mà chị lại muốn tưởng nhớ về cảm giác nào đó của hồi xưa?
Ai vô tâm...
Mà ai thì vẫn nhớ
Quán ngày xưa
Đâu ánh mắt nồng nàn?!
---> Đoạn này thật hay!
@HLG: Không đâu em ạ, cuộc sống có những lúc khiến chị mệt mỏi, khiến chị thất vọng nhưng chị không bao giờ "nặng lòng" với quá khứ đâu! Quá khứ với chị là những ký ức đẹp, cũng có những ký ức buồn nhưng nó không làm ảnh hưởng tới hiện tại của chị. Chị post những bài thơ xa xưa lên đây, để chia sẻ với mọi người một thời...xa xưa của chị thôi. hihi..Với lại, thơ chị, văn chị là...để đăng báo í mà (mà đã là để đăng báo thì không hẳn đó là 100% là chị :D)
"không hẳn 100% là chị" --> may quá là em đọc thấy câu này. Không thì thấy chị toàn buồn thôi.
@Plug: Chị rất xúc động vì biết em luôn dõi theo chị, quan tâm tới chị như là chị gái. Nói cảm ơn thôi thì vẫn chưa đủ, phải không em?
@CHIT: Ừ, chỉ là chút bồi hồi chớm yêu thôi CHIT ạ. hì.hì..lãng đãng một tí mà. Chị "biết yêu" hơi muộn! hì
Bài thơ gói cả một ngày cuối thu và những rung động yêu thương, tình cảm chưa rõ nét(tác giả giấu đi?) nhưng lại sâu sắc và khắc khoải!
Đăng nhận xét