11 tháng 2, 2009

Muộn

Em ước gì mình còn son trẻ.

Như thuở đôi mươi không vướng bận gì nhiều.

Em sẽ yêu anh hồn nhiên như nắng…

Không dằn vặt, không suy nghĩ, âu lo…


Em ước gì thời gian ngừng lại mãi…

Như khi bình yên trong vòng tay anh…

Dẫu sự thật vẫn là sự thật

Lời tạ từ, sao khó nói,Người ơi….


Em đã yêu anh sâu nặng mất rồi,

Mà sao vẫn không thể nào từ bỏ

Sự bình yên từ lâu chỉ còn là cái “vỏ”

Để ngủ vùi trong lòng anh ấm êm???

Không có nhận xét nào: