14 tháng 5, 2010

Chả biết đặt tiêu đề là gì :-P



Hôm nay có lẽ là một ngày vui. Sáng định hẹn chị Ngọc đi sân bay đón bạn Nhung nhưng mình lên lớp về muộn nên không sang kịp. Thế là chỉ sang HN để chờ các nàng về thôi. Lượn lờ ở Made in Vietnam là lại mua đồ cho Bống và Cua. Mua cho Emma mà về Emma nhất định không chịu mặc thử, he..he..cô nàng còn đang mệt vì đi máy bay lâu. Và vì thay đổi múi giờ mà.

Được nàng Nhung tặng một lọ kem dưỡng da. Sướng thế. Vì vừa hết kem dưỡng da xong. hihi, mình là chúa cẩu thả. Cứ vớ được kem gì là bôi kem í. Cũng may là da mình lành, bôi linh tinh vẫn ok, miễn là có skincare là ổn rồi :))

Xong rồi đi ăn uống, tưng bừng và hoành tráng. Được chụp bao nhiêu là ảnh í, hí hí. Xong rồi theo Ngọc lên báo Tiền Phong chơi. Xong rồi 2 chị em đi bộ về. Qua thảm lá vàng đẹp quá, Ngọc bảo "em có dám ngồi xuống đây chị chụp ảnh cho không?" ối giời, chuyện đó là chuyện quá muỗi mừ, he.he (lắm xong rồi quá, bây giờ dùng từ khác đi nhỉ? ). Thế rồi có 2 shoots ảnh đẹp, mỗi tội cái lưng cong veo của mình, hic.
Em Viên nhờ đi mua sách học tennis, nên chạy qua chỗ bạn Hiền lấy xe. Đi mua sữa cho Cua luôn.
Rồi chạy qua mẹ Mĩm xin thêm tí "văn hóa" :)). Rồi mau mải ra xe bus vể. Đang ngồi gà gật trên xe bus thì cô Loan (mẹ chồng em Giang, mình đã viết về bà ở đây). Thế là 2 cô cháu nói chuyện rôm rả, tỉnh cả ngủ, hết cả mệt. Mình bảo với cô, giờ con đã ước con được về hưu và Bống Cua đi lấy chồng hết, thế là con tha hồ đi chơi. Hay là bảo bao giờ con bằng tuổi cô, con cũng mong được xì tin như cô ấy, hì hì. Nhất định sẽ là bà ngoại đáng yêu nhất, cô nhỉ? Con rất là ngưỡng mộ và yêu quý cô, như là mẹ mình vậy. Cái cảm giác gần gũi, thân thuộc khó mà diễn tả được, hì hì.

Mình rất là phục cô, lúc nào cô cũng yêu đời, lạc quan. Và chịu khó tìm hiểu, đọc thông tin chỉ để "sau này chăm cháu nội cho tốt" :*, với em Giang thì cô luôn yên tâm rồi, còn lo cho con dâu út thôi. Cô lúc nào cũng nói về con dâu với giọng đầy trìu mến, yêu thương. Giá bà mẹ chồng nào cũng tâm lý được như thế nhỉ? ;)

Hai cô cháu nói chuyênj với nhau lâu lắm. Cô dạy mình cách nhìn mọi sự việc dù xấu nhất cũng theo chiều hướng tích cực. Thật ra blog là nơi để mình "xả" thôi mà, vì mình là người khó bộc lộ tình cảm. Và cũng vì cần có năng lượng và mạnh mẽ để chăm con, để làm việc nên nhiều khi mình viết blog hơi bị "trầm" quá. Chứ ở trường, mọi người vẫn gọi là "Giang hớn" và nếu không thân, không chơi với mình, chắc ai cũng nghĩ mình sống đơn giản và phổi bò lắm...

Kể với cô, đúng là bây giờ con cũng hay nhìn mọi chuyện đơn giản và bình an hơn. Không làm cho mình chìm vào cái tiêu cực, suy nghĩ, nặng lòng gì nữa. Như thỉnh thoảng vẫn thích nghe nhạc sến sến, kiểu như "Lâu đài tình ái" "Không có anh" hay "Như đã dấu yêu" ....Thế mà cái người đàn ông tưởng mình là ông tướng trong nhà, đã trợn mắt quát con khi thấy con nghe "lâu đài tình ái" rằng "Tắt ngay đi"- Tự dưng lại thấy rùng mình một cái, may quá, từ bây giờ con sẽ thoải mái muốn nghe nhạc gì cũng được. Khỏi nghe ai càu nhàu, bực bội vô lý (chỉ vì họ biết, bài hát đó gắn với một người đàn ông khác, hihi)

Hôm nay là mùng 1, nửa đêm mới phát hiện ra điều này. Tự thấy ngày hôm nay có những niềm vui nho nhỏ. Chắc là cả tháng sẽ vui hơn. Yeah!

P/S: hic, niềm vui vừa mới được hưởng thụ, lại đã bị chó điên cắn quàng rồi. Nhưng mà chẳng buồn nữa. Chỉ thấy hơi bực tí xíu. Xong là hết luôn. Cái vèo. :-P

6 nhận xét:

Dã Quỳ nói...

mong rằng bạn mình cũng nào cũng vui tươi với những niêm` vui nho nhỏ như này nhé. Nhìn mọi chiện đơn giản thì sẽ thấy bình an hơn <===đúng y chang vậy đó Gi. ơi!

Chúc mấy mẹ con cuối tuần an vui và rạng rỡ nha!

BeBo nói...

Cả tháng sẽ vui hơn, thôi thì cả năm ...này đến năm khác vui hoài hoài nha!

Unknown nói...

Vui buồn do ta thôi. Ta vui thì đời vui. Cứ vui vẻ đi em nhé.

Mẹ Cua và Bống nói...

@Dã Quỳ: Đôi khi mình phải tự tìm niềm vui cho mình, để có năng lượng sống, bạn nhỉ?

Mẹ Cua và Bống nói...

@Bebo: Em cảm ơn chị. EM cũng hi vọng tháng này của em "khá" hơn :-P

Mẹ Cua và Bống nói...

@Anh Phú: Vâng ạ. EM cũng nghĩ, vui buồn tại tâm. Nhưng đôi khi cũng không tránh được đá ngoài đường dù mình đã cố gắng nhìn đường rất kĩ, anh nhỉ?