11 tháng 5, 2010

Bạn cũ.

Hai hôm nay có DUYÊN với bạn cũ.

1. Mở inbox ở facebook, nhận được một message của một bạn lạ hoắc, cái ava là 2 em bé dễ thương và rất đáng yêu " Giang ơi, tình cờ đọc được blog của Giang và qua ảnh thì nhận ra hình như Giang học khóa 28 trường SPNN. Có phải vậy không? Mình học lớp A cùng với Trang, Phương Lan (Hà nội), Hằng (Nghệ An). Mình hình như cùng học hội trường lớn với Giang"

Ngạc nhiên quá đỗi. Bởi hồi SV, mình hầu như chơi với các bạn bên Ngoại giao. Và cũng nhát nên ít giao thiệp bên SPNN. Hai năm đầu học với bạn Nhường thì chỉ thân với bạn Nhường. Hai năm sau học với bạn Hoa thì hay đi cùng Hoa (vì cùng thuê nhà gần nhau, và bạn H lại là người iu của anh bạn thân của mình, hihi), ở lớp K28H, mình còn chơi khá thân với Hằng (Nghệ An) nên nghe Châu nhắc tới Hằng là mừng lắm. Châu nhắc tới Trang và Phương Lan (vì theo lời Châu là hồi đó các bạn đó rất HOT, còn mình chả bận tâm gì, he..he)

Thế là message qua, message lại. Và chat với nhau nhiều ơi là nhiều. Các bạn đều đang rất hạnh phúc và thành đạt. Mừng cho các bạn ghê. Cái cảm giác tìm lại bạn cũ sao mà vui thế.

2. Và thế là add facebook của Hằng. Hằng hồi xưa cận nặng lắm. Bỏ kính ra là không nhìn được gì. Nhưng học cực giỏi. Ngưỡng mộ nhất Hằng ở khoản học giỏi và chăm. Mình thì học amatour. Còn mải hoa lá, ong bướm, thơ văn lẩn thẩn. Rồi đi chơi, rồi đi dạy kèm kiếm sống. :-P. Nhưng Hằng cũng rất quý mình (mình cảm nhận thế), hồi đó còn rủ nhau về tận Thái bình nhà mình cơ í.
Hôm nay Hằng post lên wall nhà mình:
" Giang à, chẳng thấy Giang khác tí nào. Vẫn nhớ hồi về nhà Giang ở Thái Bình, thế mà đã hơn 10 năm rồi nhỉ? Sang năm tớ về, phải gặp nhau nhé"

Hằng bây giờ đang làm Ph.D ở New Zealand. Mình thì không ngạc nhiên với tin này lắm, vì vẫn biết khả năng, nghị lực và ý chí của Hằng. Nhưng vẫn nể phục bạn ghê gớm. Mình mới xong cái bằng thạc sĩ 2 con mà oải quá chừng, he..he...
Cả Hằng và Châu đều bảo, nhìn mình không khác hồi xưa. Nhất là đôi mắt, nhìn là nhận ra luôn. Ôi, các bạn động viên thế, chứ mắt mình bây giờ nhuốm màu sương gió, lo toan, mệt mỏi nhiều rồi. Đâu còn trong veo như cái thời SV nữa?

3. Hôm qua con gái nghịch máy của mẹ, send một cái message trắng tới một số máy mà gần 6 năm nay không liên lạc với anh. Trưa nay ngồi kiểm tra lại máy mới phát hiện ra. Bỗng dưng muốn hỏi thăm anh một câu. Và nhắn tin, hỏi xem số ấy anh còn dùng không. Ngay lập tức anh gọi lại. Mình vừa "Alô, xin lỗi có phải máy của anh M không ạ?" thì đầu dây bên kia đã "Giang à?". Ôi trời ơi, mình quá đỗi ngạc nhiên, hỏi luôn "Ơ, thế anh vẫn nhận ra giọng em à?" - giọng anh cũng chẳng đổi khác mấy, vẫn kiểu hỏi dồn dập "Ừ, nhận ra chứ. Em thế nào? khỏe không? Đang ở đâu? các cháu khỏe không? Gia đình thế nào? ..vân vân và mây mây..he..he

Nhưng, thật sự cũng cảm thấy ngạc nhiên và bất ngờ, vì chừng đó thời gian anh vẫn nhận ra giọng mình. Nói nhận ra giọng, bởi cái số điện thoại gọi cho anh hôm nay là số mình mới dùng. Và tối nay anh lại đưa vợ con đi Châu Âu nghỉ dưỡng rồi. Thấy anh sống bình yên và hạnh phúc, mình cũng mừng.

Hình như đúng như mẹ nói, mình được cung "bạn bè" - mình luôn yêu qúy và trân trọng tình cảm bạn bè. Dù cũng có lúc có những người bạn làm mình buồn. Nhưng thường, mình là đứa khá bao dung với bạn, hihi

Và thấy vui vui một chút, nhất là trong lúc này..


Không có nhận xét nào: