10 tháng 5, 2010

Alone on the way...

Chia tay nhau. Chị dành quyền nuôi 2 đứa con. Đơn giản vì chúng là con gái và chị không thể xa chúng được. Anh năm thì mười họa trợ cấp cho con được ít tiền, thường tháng nào có thì chỉ đủ tiền mua sữa cho con. Sau rất nhiều chuyện xảy ra, chị đã tự nhủ sẽ tự mình lo cho con, dù rất khó khăn, dù rất vất vả. Nhưng rồi, cũng có lúc chị thấy vai mình nặng trĩu.

Mấy ngày trước, anh bỗng nhiên nhắn tin "Khi nào em ghé qua, anh gửi tiền cho con" (có cái tin nhắn này, là con gái gọi điện xin ba tiền học phí). Chị nhắn lại "Em rất bận. Anh có thể ghé tới chỗ em C để gửi được không?" Nhưng khi em C tới, anh nhắn tin về cho chị "Kế toán nghỉ nên anh không lĩnh lương được. Anh sẽ gửi vào tài khoản cho em sau"

Chờ mãi, mấy hôm sau không có tin gì. Chị nhắn "Chừng nào anh có thể gửi tiền cho con?" - Nửa tiếng sau, có tiếng bíp bíp từ điện thoại, anh nhắn " Khi nào anh có thể. Lúc này anh rất kẹt" - Chị bỗng bật cười, nhắn lại "Hay nhỉ? Con anh cũng nhin đói chờ anh có thể à?" - Lần này thì nhanh hơn, chỉ 2 phút sau chị đã nhận được tin nhắn " Em nhận nuôi con mà? Anh nghèo, không nuôi được con. Em nghĩ cách để cho nó sống. Anh không biết gì nữa"

Chị choáng váng. Không phải buồn cho mình. Mà ĐAU cho con. Phải cố gắng lắm để giữ 2 giọt nước mắt không rớt xuống. Chị cố gắng tập trung vào bài giảng. Mà đầu vẫn lùng bùng đâu đó.

Lần này, chị im lặng. Không nhắn thêm gì nữa.

Nhưng chị hiểu. Chị vĩnh viễn cô đơn trên con đường phía trước.

Nhưng chị cũng hiểu. Các con là nguồn động lực lớn nhất để chị có nghị lực vươn lên.

Lại PHẢI SỐNG.

3 nhận xét:

Dã Quỳ nói...

Không sao đâu nàng ui. Mọi chuyện sẽ đâu vào đấy cả thôi. Ba mẹ con rồi sẽ không cần ai thì vẫn sống bằng an cho mọi người thấy há!

hugs !!!!!

Thuy Dam Minh nói...

Thông thường thì việc chuyển tiền như thế này, người ta hay làm qua Tòa án thì phải. Cho 2 bên đỡ phải lời qua tiếng lại với nhau.

BeBo nói...

Quyết định nuôi con là 1 việc làm rất đúng, cương nghị lên em nha, 2 bé đang soi vào tấm gương của mẹ đó!