Đêm âm ỉ đau bụng, nhưng ráng chịu. Sáng nay ăn xong bát xôi như mọi ngày, bụng bắt đầu réo...Thôi rồi, anh Tào gõ cửa từ đêm nhưng giờ anh í mới đạp cửa xông vào... Thế là suốt cả ngày chạy ra chạy vào. Mệt phờ cả người. Lại nằm nhà mỗi mình nữa. Đói run rẩy cả người mà chẳng thấy bóng dáng chồng đâu...Hic..
Chiều chị Yến (bác sĩ trường) xuống cho thuốc uống, rồi truyền cho một chai nước. Giờ ổn rồi. May mắn vẫn chỉ dừng lại ở chữ "tiêu chảy" thôi, chứ không có chữ "cấp nguy hiểm" phía sau. Thở cái phào...
Hồi có bầu chị Bống, tới tháng thứ 8 cũng bị một trận mật xanh mật vàng. Hồi í chồng đi công tác, cũng ở nhà mỗi mình. Chẳng biết gọi ai (vì hồi đó còn ở bên HN). Thế là nhờ Mr.Hà tới truyền nước cho (Mr í ngày xưa tán mình mãi không được đấy, sau rồi vẫn là bạn bè, chơi với nhau thoải mái - mà chẳng biết Mr í có thoải mái không, còn mình thì vô tư lắm

Thôi, hôm nay ổn rồi. Thế là yên tâm. Chỉ tội vừa mới ói hết những gì ăn được lúc tối rồi. Chỉ sợ em Cua bị ảnh hưởng thôi.
Thèm sầu riêng, nhưng một quả ít nhất cũng gần 200k rồi, mua tạm kem sầu riêng về thưởng thức mùi vị, mà vẫn chưa dám ăn, vì sợ lạnh cổ lại ho...Mà thèm lắm rồi, làm thế nào nhỉ? Không lẽ mang kem đi hâm nóng? hô..hô...

4 nhận xét:
Đọc đoạn đầu em ghẹt thở vì sợ quá phù phù thấy chị không sao mừng quá.
Ở nhà phải cẩn thận chị ạ, em thấy mọi người hơi thờ ơ với bệnh nên cũng lo quá. Cầu mong mọi chuyện sẽ ổn ạ!!!!!!
hic! hôm nay thế nào rồi hả chị? trời! chị đang có bầu mà cứ ốm lên ốm xuống thế, thương quá!
hom nao qua Hanoi, ghe cho van phong ban, gan day co may hang Sau rieng ngon, ban mua cho GIAng mot qua.
Ôi một quả sầu riêng gần 200k lận áh, chẹp chẹp...
Ba em ở nhà cũng suốt ngày nhắc ra rả là con hông được ăn bậy ngoài đường :P.
Đăng nhận xét