20 tháng 11, 2007

20.11. 2007

Một ngày mệt mỏi. Nhưng vui!


Nhận được rất nhiều lời chúc mừng của bạn bè cũ, của những người anh, người chị. Của bạn bè blog...Nhận được 2 bó hoa tuyệt đẹp của học trò. Đặc biệt là những lời chúc mừng của học trò cũ. Điều đó mới là hạnh phúc và đáng quý. Chứ thấy học sinh bây giờ cũng "thực dụng" lắm. Qua đò là quay gót luôn í. Chẳng mấy đứa nó còn nhớ tới thầy cô cũ...Vậy mà mình vẫn có cái cảm giác hp khi nhận điện thoại của học trò từ 5 năm trước. Của những học trò mình đã dạy xong từ năm ngoái, năm kia...



*****************************

Ôi, lần đầu tiên tham gia đấu giá đất. Kinh khủng. Đông đúc, ồn ào và ...đúng là một cái chợ. Giá cả thì toàn trên Trời. Chẳng hiểu mọi người lấy tiền đâu ra nhiều thế nhỉ? Mình cũng bon chen một lô, cơ mà cũng chẳng hi vọng gì. Mọi người đều mua -bán, làm việc với nhau trước từ ngoài cửa rồi. Nên ai mà quyết mua là phải "mua lại" của người khác, để những người khác sẽ bỏ dưới giá sàn thôi. Lô nhà mình chỉ có 2 người đấu (ít nhất đấy). Có những lô lên tới 51 người, và giá mua cuối cùng gấp đôi giá sàn luôn. Mình cũng định "thương lượng" với người kia. Nhưng thấy "lực" của họ mạnh quá. Nên 2 vợ chồng bàn nhau mình "rút" - tất nhiên, để mình rút thì họ lại phải "mua" lại của mình rồi. Ừ, thôi thì bán đi, có một khoản trả nợ ngân hàng tháng này. Đang còn nợ, lo đến sốt ruột í chứ. Số mình mà có đất, thì trước sau cũng sẽ mua được thôi. Giờ chưa có tiền, mà vay nợ lãi ngân hàng mua cũng "run" lắm.



Nhưng sáng mai mới "chiến đấu"

Không có nhận xét nào: