27 tháng 7, 2011

Xin em đừng nhạy cảm thế!

Là câu mà một người bạn đã nói với mình hôm nay, khi biết mình buồn về chuyện bị block. Ừ thì vẫn biết thế, nhưng sao vẫn thấy thật buồn. Mình có phải là người sống quá tình cảm không? Đơn giản vì mình rất coi trọng tình bạn, mình rất tôn trọng bạn bè và luôn hết lòng nếu mình có thể.


Năm ngoái, mình cũng đã rơi vào trạng thái buồn và hụt hẫng như thế này một lần. Khi bị một người bạn mà mình coi như em gái block. Mình vẫn rất yêu quý em ấy, luôn lắng nghe, chia sẻ và trò chuyện với em ấy từ hồi em chỉ có người yêu, rồi làm vợ, làm mẹ...Đến một hôm mình comment trên fb của em khiến em hiểu lầm và block mình. Mình cũng đã buồn vì kg thể thanh minh hay nói chuyện với em một lần nào nữa. Chia tay tình yêu hay tình bạn, cũng làm mình cảm thấy buồn và hụt hẫng thế thôi...


Thật ra, thế giới blog hay facebook được coi là thế giới ẢO. Mình thì nghĩ, trong ẢO mà THẬT. Và chứng minh rằng rất nhiều người bạn của mình từ blog hay facebook trở thành bạn bè thân thiết của nhau như Sen Ta,chị Phương, bà Hương, Chị Ngọc, anh Linh, anh Misha Đoàn, mẹ Tôm Tép, em Chèo Bẻo....Nhiều lắm những người bạn mà mình yêu quý và trân trọng. Thật ra hơn 2000 friends thì mình không thể biết hết được, nhưng mình luôn trân trọng những tình cảm của mọi người dành cho mình, dù chỉ là nhấn like hay comment trong một stt hay một note nào đó.


Mình và bạn ấy cũng biết nhau qua một stt của mình, khi bạn ấy comment và mình thấy bạn ấy hiểu cái stt đó, vào nhà bạn ấy cũng thấy hay hay nên đã xin add. Nào ngờ bạn ấy trả lời là kg accept mình vì sợ mình thất vọng, vì bạn ấy không "ngoan" như mình. Thế thôi, và mình cũng kg nghĩ về chuyện đó nhiều...


Cho tới ngày bạn ấy chủ động buzz mình trên YM, và kg ngờ là chúng mình nói chuyện với nhau rất hợp, rất vui. Mình chưa hề gặp bạn ấy nhưng đã coi bạn ấy như một người bạn thật sự của mình. Và những lúc nói chuyện với bạn ấy là lúc mình thấy nhẹ nhõm, thú vị. Có lẽ bạn ấy cũng nghĩ vậy nên chúng mình nói chuyện với nhau rất thoải mái và tự nhiên. Như thể thân quen từ lâu lắm rồi vậy. Dù vậy nhưng chúng mình vẫn không add nhau. Mình đã đóng fb sau vụ bị ầm ĩ kia, còn bạn ấy vẫn để public để mình có thể đọc và comment những bài của bạn ấy được.Mình đã add một người thân của bạn ấy, chỉ với một mong muốn rằng được xem những bức ảnh gia đình của bạn ấy ở fb đó. Nhưng không ngờ điều đó lại khiến bạn ấy tức giận đến vậy, và kg kịp nói thêm với mình câu nào, cũng kg nghe mình giải thích, bạn ấy đã block mình ngay. Mình cũng đã nhắn tin, đã gọi điện (nhưng bạn ấy kg nghe máy), đã gửi mail cho bạn ấy nhưng đều không có hồi âm. Thật sự là mình buồn, rất buồn. Bởi vì mình nghĩ rằng mình đã làm tất cả vì mình tôn trọng bạn ấy cũng như trân trọng tình bạn này. Còn bạn ấy thì cực đoan tới mức kg thèm nghe mình giải thích một lời nào.


Nghĩ thế, nên mình đã thấy nhẹ lòng. Nếu ngay từ đầu mà kg tôn trọng nhau thì sẽ chẳng bao giờ có một mối quan hệ lâu dài nào hết. Dù đó là tình bạn hay tình yêu, đúng không?

Chiều nay mình đã gặp lại bạn Hoa, là bạn học cùng ĐH với mình 2 năm cuối. Là 1 trong 2 người bạn gái thân thiết nhất với mình trong suốt 4 năm học cùng trường ĐHSP Ngoại Ngữ. Gặp nhau sau hơn 10 năm mất liên lạc và mải miết cố công đi tìm nhau vẫn kg gặp thật là nhiều cảm xúc. Hai đứa ngồi nói bao nhiêu chuyện không hết. Bạn già hơn, đảm đang hơn nhưng thấy bạn chín chắn hơn. Bạn bảo mình vẫn trẻ, kg thay đổi mấy và cá tính vẫn thế. ừ, mình cũng mong mình đừng quá cả tin vào người khác, bớt sống hồn nhiên hơn, bớt thật thà hơn để bớt bị tổn thương hơn. Nhưng mà mình không làm được :((


Nhưng mình rất thanh thản, vì mình luôn là mình. Sống thật với những gì là của mình.


Nhưng mình cũng vẫn tin, bạn ấy sẽ liên lạc lại với mình. Và giải thích cho mình hiểu. Cho dù tình bạn này không còn tồn tại, thì mình cũng coi trọng cách cư xử đó hơn.


Và cũng mong, đây cũng là một lần bạn ấy "trêu" mình. Mặc dù mình cũng rất hoang mang về điều này.


Và cũng mong, bạn sẽ vui và hạnh phúc thật sự. Dù chẳng còn có ai ngồi tán phét với bạn cả đêm nữa.

Không có nhận xét nào: