16 tháng 3, 2010

CÂY MUỐN LẶNG MÀ GIÓ CHẲNG ĐỪNG...

Thật sự là hôm nay rất mệt. Bị cảm cúm từ chiều qua, ho, ngây ngấy sốt, sổ mũi, hắt hơi liên tục, người thì đau nhức. Than thở với một chàng, chàng bảo "Uống thuốc và mặc kệ. Em chọn phương án nào rồi?" ha..ha..Bảo, em đã chọn phương án 2, anh thật là hiểu em.

Trưa nay bất ngờ nhận được email, cũng của một chàng, hồi xưa "si" mình. Thật là hồi đó rất trẻ con và...ghê gớm nữa. Chàng thì quá yêu, quá "điên" vì mình. Chàng gửi tặng không biết bao nhiêu hoa hồng, chàng viết không biết bao nhiêu lá thư nhưng lá nào cũng bị gửi trả lại (không thèm bóc ra đọc luôn í), đến một lần không nhận ra chữ ngoài phong bì, bảo con bạn bóc ra, nó bảo thư của chàng. Thế là hằm hằm lấy phong bì khác gửi lại,không quên kèm theo 2 viên Seduxen nữa. hic. Hôm nay chàng vẫn nhắc lại chuyện đó, thấy trẻ con và cũng xấu hổ nữa. Thôi, anh đừng "chấp" chuyện đó nhé. 15 năm rồi, chúng ta đã già đi quá nhiều, chúng ta đã đi trên 2 con đường hoàn toàn khác nhau, chúng ta đã trải qua nhiều biến cố trong cuộc đời... Nhưng em vẫn thấy vui vì anh nói, mỗi năm đến SN anh, anh đều nghĩ tới em (mình trùng SN với nhau mà)

Cũng là anh, mặc dù hồi đó mới quen em khoảng 1 năm, nhưng hôm nay vẫn nói "Anh biết, em là người giàu lòng tự trọng và tính rất cương quyết" - Đúng, một chàng khác đã từng nói "Ít có người phụ nữ nào thông minh, nhạy cảm và sống rất tình cảm như em" - nhưng em cũng là người rất "nam tính" - Em không thích lằng nhằng, em không thích buôn chuyện linh tinh trong cơ quan, em không thích để ý người này người nọ, em không thích để bụng chuyện gì...Với em, khi yêu em yêu hết lòng, hết mình. Khi làm vợ em đã trọn đạo làm vợ, nhưng khi em đã quyết định dứt bỏ. Thì em sẽ coi như tất cả trôi vào dĩ vãng. Đã từ lâu rồi, em đâu có bận tâm người ta đi đâu, làm gì, với ai? Em đâu còn đau khổ hay buồn chán về chuyện đó nữa? Thậm chí em còn chơi thoải mái với bạn gái mới của người ta cơ mà?

Nhưng sao người ta lại không hiểu điều đó nhỉ? Lâu lâu người ta lại ném từng vốc chữ, từng lời nói cay nghiệt để cố tình làm em ĐAU. Người ta xả vào mặt em những từ mà em thậm chí không bao giờ dám nghĩ tới. Người ta xỉ vả em không tiếc lời. Em cũng chưa hiểu định nghĩa từ "đê tiện" là gì mà người ta lại dành cho em nhỉ? chỉ vì người ta hỏi em thủ tục pháp lý tới đâu rồi, thì em nói với người ta rằng, anh làm ơn ra tòa án hỏi giùm em, vì em gửi đơn ngoài đó rồi. Thế thôi, thế thôi mà người ta nói em không có lòng tự trọng, thế thôi mà người ta nói em đê tiện, thế thôi mà người ta nói em là gái đĩ già mồm....

Người ta ạ, chúng ta đã không còn tiếng nói chung, chúng ta đã không thể hiểu nhau nói gì. Thì tốt nhất chúng ta không nên nói thêm với nhau về những chuyện ngoài con cái nữa. Bởi cũng chẳng để làm gì mà rồi lại càng làm nhau tổn thương nhiều hơn. Mà em nghĩ, 6 năm qua em đã đủ tổn thương nhiều lắm rồi. Em cũng đã tha thứ và bỏ qua mọi chuyện rồi. Em nhẫn nhịn như thế với người ta cũng là vì chúng ta còn những đứa con, và em không muốn làm chúng tổn thương thôi. Nhưng chẳng lẽ người ta không hiểu rằng, em nhún nhường như thế không phải là em không có lòng tự trọng hay em níu kéo đâu nhé. Đã từ lâu rồi em đâu còn bận tâm tới cuộc sống riêng của người ta nữa? Chỉ duy nhất một việc là em vẫn luôn động viên người ta học cho xong cái bằng tại chức thôi mà. Chẳng lẽ người ta lại không hiểu điều đó?

Thật ra lúc này, em đang stress và cũng thấy ấm ức. Nhưng em chỉ cần ngủ một giấc thôi, sáng mai em sẽ lại "hớn" ngay, bởi vì, em đã luyện cho mình không còn bận tâm, không còn dằn vặt, không còn đau khổ vì những gì người ta nói, những gì người ta chát chúa với em nữa.

Và, em đã từng nói với một người anh, một đồng nghiệp của mình, khi anh ấy hỏi em rằng, nếu được lựa chọn lại, em sẽ chọn một người như thế nào? Em đã trả lời anh ấy "Em sẽ chọn một người CÓ CÙNG HỆ TƯ TƯỞNG với mình"

Nghe thì thật đơn giản, nhưng nó đã giết chết tuổi thanh xuân của em đấy :((

14 nhận xét:

Thuy Dam Minh nói...

Nang ne qua em a! Chuyen gi da qua rui thi cung nen cho qua di tboi

Mẹ Cua và Bống nói...

Anh ơi, em muốn bình yên lắm đấy chứ? Nhưng lâu lâu người ta lại cố tình làm em ĐAU như thế đấy :((

Chôm Chôm nói...

Tình cờ đọc entry này của bạn khi lạc bước vào thế giới blog. Không hiểu lắm chuyện của bạn nhưng cũng cảm nhận được sơ sơ. :D Không biết nói gì hơn, mà thôi cũng không cần nói. Chỉ gởi bạn cái vỗ vai đồng cảm và chia xẻ.

Lana nói...

Thật ra c/s bên ngoài kia luôn có những điều khó chịu, xù xì... tác động đến mình thế nào là do con mắt của mình nhìn. Chị lại nhắc câu VMC nói nhé: take things easy.
Em xin nghỉ vài ngày đưa con đi đâu đó nghỉ Mẹ C%B ạ. Em sẽ thấy bình thản hơn nhiều.
Hoặc đi chùa, lúc vắng. (Chị ko biết lời khuyên nào thì hợp với em.)
Hugs.

HwangNguyen nói...

Anh chưa có gia đình nên không dám khuyên bảo MCVB, nếu em là đàn ông thì anh sẽ rủ em đi nhậu. Nếu anh ở gần em anh sẽ mời em đi uống cà phê và tán phét. Hiện tại anh chỉ là một người bạn Online mà thôi.
Theo anh nghĩ, có lẽ điều thực sự quan trọng đối với em lúc này là: "Cuộc sống của em và các bé", còn người ta không tôn trọng em thì em cần gì phải quan tâm cho mệt. (Hạnh phúc là tôn trọng lẫn nhau mà em - quan niệm của anh!)
Em đọc bài này nhé: (http://www.giacngo.vn/thuvien/2008/09/19/53C059/)

NLVD nói...

Chị đừng bận tâm làm giề, mà đừng đau làm gì cho nó xa xỉ, cứ việc ta ta làm nhé. Đấy là phản ứng bình thường của người đang rơi vào thế yếu, một người mang nhiều nỗi mặc cảm và tự ti mà thôi.

Mẹ Cua và Bống nói...

@Chôm chôm: Cảm ơn chị nhiều. Em ghé qua nhà chị và thật ghen tị với anh xã chị :). Em cũng thích đan lát thêu thùa mà không có thời gian chị ạ.

Mẹ Cua và Bống nói...

@Lana: Chị ơi, em hiểu điều đó, rằng mình không thể cấm được người khác nói gì, nghĩ gì về mình. Nên em chỉ bực bội chút xíu, chứ không để nó thành sự buồn khổ của mình nữa rồi. hihi, hôm nay lại "hớn" rồi chị ạ :D. Em đang ốm, người mệt mỏi nên khi gặp chuyện lại dễ bực mình hơn thôi mà.

Mẹ Cua và Bống nói...

@Hoàng Nguyễn: Cảm ơn anh rất rất nhiều. Em hơi bực nên xả ra cho bớt ấm ức thôi anh ạ. Chứ với em bây giờ đúng là các con là số 1, bản thân em là số 2, hihih. Hẹn anh hè này sẽ cafe Sài Gòn nhé :)

Mẹ Cua và Bống nói...

@NLVD: Đúng vây, chị cũng nghĩ khi người ta tiêu cực là người ta đang mất tự tin trầm trọng mà. Chả thèm "chấp", em nhỉ? ;)

Unknown nói...

Vẫn một câu cũ: Bình tĩnh, hết sức bình tĩnh. Việc đã rồi, khôn ngoan nhất vẫn là bĩnh tĩnh và mỉm cười, dù trong lòng có sóng gió thế nào cũng cố. Nhé em

Mẹ Cua và Bống nói...

@Anh Phú: Em là một đứa thẳng tính và cũng nóng tính. Nên em đang rèn luyện cái BÌNH TĨNH đến thờ ơ cho mình bớt ĐAU anh ạ.

Dã Quỳ nói...

Chúc mấy mẹ con luôn an vui nào. Thôi thì đừng để ý, bận tâm chi nữa những chuyện buồn bực, mẹ Bống ơi!

Cứ nằm ngủ 1 giấc, sáng tỉnh dậy, quên đi hết chuyện buồn, chào bình minh mới đi nha!

Mẹ Cua và Bống nói...

@Dã Quỳ: Chị ơi, em chỉ bực quá thì xả ra thế thôi. Chứ những chuyện kiểu này em chẳng để trong lòng mình quá 1/4 ngày đâu chị ạ. hihi, đúng là ngủ một giấc thì mọi chuyện qua đi hết chị ạ. Em cảm ơn chị đã động viên và chia sẻ với em :*