17 tháng 7, 2009

Đưa em về với biển nhé anh



Đưa em về với biển anh nhé

Biển mênh mông
Biển rộng dài
Biển hiền từ

Biển rất đỗi bao dung...
Em sẽ thả trôi về phía biển
Những nỗi niềm quặn đau.............

Đưa em về với biển anh nhé

Biền mùa hè nhộn nhịp tình yêu
Em sẽ đặt niềm tin trên sóng
Để cuộn trôi về phía chân trời..


Đưa em về với biển mùa thu

Sóng lặng biển êm
Như lòng em không còn xáo động
Anh sẽ nắm tay em
Bóng chúng mình trải dài trên cát...
Hạnh phúc là giây phút bình yên....

Đưa em về với biển
Mùa đông
Sống cồn cào trước ngàn cơn gió lộng
Em sẽ thôi nghe tim mình bỏng rát
Với quá khứ buồn đau

Đưa em về với biển mùa xuân
Trời trong xanh và sóng hiền hòa
Em sẽ giữ màu xanh trong lồng ngực..
Giữa đất trời mênh mông....

Dẫu bốn mùa xuân-hạ-thu-đông
Thì anh nhé, hãy đưa em về biển..
Biển có thể thấu nỗi lòng em nhất
Như mỗi bước ngoặt cuộc đời
Em có MẸ bao dung.....

1 nhận xét:

Mẹ Chic nói...

Sao chẳng có ai ngồi vào cái ghế trên bờ nhỉ? Cho tao mượn tạm bài thơ.