15 tháng 7, 2009

Chuyện vặt

Sài Gòn mưa, lòng cũng bung biêng nhớ. Chỉ tại ra đường buổi đêm trời lành lanh, gió mơn man trên 2 cánh tay lại làm mình nhớ ngày xưa, mỗi chiều thu dạo phố với bạn Hiền (thôi chết, nhắc đến bạn mới nhớ hôm nay nhận được tin nhắn mà chưa trả lời,hic..Dạo này đãng trí tệ). Hồi í 2 đứa có thói quen cuối giờ tan tầm là lang thang trên phố, đi từ phố này sang phố kia,từ Hồ Gươm, về Hồ Tây...có khi đi miết mà kg nói chuyện gì, nhưng có lẽ Hiền là người bạn không cần nói gì nhiều vẫn rất hiểu mình, là người bạn mà mình luôn rất yêu quý và 2 đứa giống nhau như 2 chị em ruột vậy.

Vào SG hơn 10 ngày rồi mà vẫn chưa đi chơi đâu cả, một lần đi công viên với bọn nhóc, 1 lần đi ăn với gái yêu (mẹ của Cam và Quýt), 1 lần đi bơi với bọn trẻ. Chấm hết. Bạn Thư bảo sao mà tiếc thế, vào tới SG mà không đi chơi. Uh, cũng tiếc thật, nhưng đi đâu ôm theo 2 nàng thì oải quá. Thôi vài năm nữa Cua lớn, rồi 3 mẹ con mình đi chơi nhé. Nhưng nhất định trước khi ra sẽ phải gặp gỡ một số "nhân vật quan trọng" như mẹ con Trà Sữa, mẹ con Zinzin và nhất là bà nội của Duy An nữa.

Em dâu út bảo, ở nhà mãi cũng cuồng chân chị nhi? uh, chị cũng muốn ra đường lắm, nhưng 2 chị e mình không thể quản lý được cả 4 con vịt giời, hic. Mà em dâu cả thì đi làm suốt ngày, chỉ có chút xíu buổi tối 3 chị em quây quần chuyện phiếm, hôm nào mình cũng lụi hụi pha pha trộn trộn năn nỉ 2 cô em dâu đắp mặt nạ cùng, hic. Mà tụi nó toàn trốn, còn mình toàn nài nỉ + ép buộc thôi í. Tại thức đêm nhiều quá, tệ với da mặt quá nên phải tìm cách "hối lộ" lại làn da của mình í mà, keke...Nhưng quan trọng hơn cả, là mình thấy ấm lòng với 2 cô em dâu. Chúng mình dường như không có khoảng cách. Mình coi 2 đứa như em gái vậy, hồi bé toàn ước mẹ đẻ em gái, để tết tóc, để làm đẹp cho em...Bởi thế nên hồi xưa nhà mình là nơi tụ tập của bọn trẻ con hàng xóm, sang chơi để chị tô móng chân móng tay (bằng cây hoa móng tay í, chứ làm gì có tiền mua nhũ móng như bọn trẻ bây giờ đâu), rồi lấy đũa cả hơ lửa, cuốn tóc làm tóc xoăn, rồi lấy gai bưởi xỏ lỗ tai...Thế thôi mà cả bọn trẻ con xóm mình đều có lỗ tai từ cái phương pháp "cổ truyền" ấy của mình đấy, mà lại rất "lành" nhé, chứ không bị sưng lên sưng xuống như đi bắn lỗ tai bây giờ. Bây giờ có 2 cô em dâu, mình chỉ ước ở gần nhau để mà tỉ tê làm đẹp, rồi áo áo quần quần với nhau thôi...Nhưng đúng là chỉ có lần này 3 chị em mới ở gần nhau nhiều và lâu như thế. Còn thì chỉ có mình là em dâu út mới hay gặp nhau thường xuyên thôi. Đôi khi nghĩ, mẹ thật hạnh phúc vì có 2 cô con dâu ngoan ngoãn, hiền lành. Đấy là cái PHÚC lớn nhất đấy. :) Mình sau này chẳng có con trai để được làm mẹ chồng, để được đi siêu thị với con dâu, để được tỉ tê với con dâu sớm tối...Nghĩ tới cảnh 2 nàng sau này theo chồng, còn mình ở một mình chắc chết mất, huhu...

Thôi, lại lan man chuyện nọ xọ chuyện kia rồi. Hôm nay tâm trạng rất là mông lung. Trong lúc đắp mặt nạ cùng em dâu lớn, mình đã nói chuyện với em nhiều hơn về cs của mình, rồi tự dưng lại muốn khóc...Tệ thế! Đã bảo là để mọi chuyện trôi sông, trôi biển rồi cơ mà....

Không có nhận xét nào: