14 tháng 6, 2009

Tự cảm



- Lời nói, có thể khiến người ta xích lại gần nhau hơn.

- Lời nói, có thể khiến 2 người xa lạ trở nên gần gũi và nên duyên vợ chồng
- Lời nói có thể khiến con người có thêm nghị lực, thêm niềm tin để sống
- Lời nói, có thể khiến ai đó nhớ mong ai....
Nhưng...
- Lời nói cũng có thể khiến người ta xa nhau
- Lời nói có thể khiến 2 người bỗng trở thành kẻ thù
- Lời nói có thể khiến con người suy sụp tinh thần, thể xác...
- Và lời nói, có thể khiến 2 người là vợ chồng có thể trở thành xa lạ....

Thì..
Anh hỡi, sao chúng ta kg thể nói với nhau những lời dịu dàng? Sao chúng ta không thể nói với nhau những lời dễ nghe? Đâu phải cứ giận, cứ xả vào mặt nhau những lời cay đắng, chỉ để thỏa mãn cơn nóng giận của mình, rồi không cần biết người nghe cảm thấy như thế nào?
- Anh hỡi, anh đã làm em tổn thương nặng nề bởi những lời nói của anh đêm qua. Em có thể tha thứ nếu anh xúc phạm em, nhưng vĩnh viễn em không bao giờ tha thứ cho việc anh xúc phạm tới gia đình, tới cha em, tới những người em yêu kính nhất.
- Và, cho dù em nói rằng, có thể em tha thứ khi anh xúc phạm em, nhưng thật ra là em không dễ dàng, và không thể quên đi những lời đó. Nên anh đừng hỏi vì sao em bỗng trở nên lạnh lùng, khắt khe với anh, bỗng không muốn "lại gần, gần lại" anh nữa...
Vì, trái tim em đã tổn thương rồi. Vì, EM đã "chết" rồi. Chỉ còn là một EM hoàn toàn khác trước, là một EM không còn khái niệm về ANH nữa.

Và lúc này, em lại chợt thấy trong trái tim mình ngân nga câu hát của Trịnh "Tình yêu mật ngọt, mật ngọt trên môi. Tình yêu mật đắng, mật đắng trong đời...." Dường như với em, chưa từng có mật ngọt. Dường như với em, chỉ toàn là những mật đắng mà thôi. Thì em cũng đã bỏ lại sau lưng mình hết rồi, thì em cũng đã thấy "thân nhẹ nhàng như mây" rồi, anh ạ.

****************************************************************
Ngay khi em muốn cho anh và em một cơ hội để hàn gắn, là lúc anh cầm dao cắt đứt sợi dây kết nối mong manh giữa chúng ta rồi.
Ngay khi em muốn gần lại anh, là lúc anh chấm dứt chút tình cảm ít ỏi còn lại nơi em.
Ngay khi em tưởng rằng, em có thể tin anh, em có thể rung động lại với anh, là lúc anh giết chết những tình cảm nhen nhóm đó, là lúc anh đạp đổ niềm tin của em rồi.
*******************************************************************

Thì thôi, xin tạ ơn người...đã cho em nhận ra một chút gì đó trong cuộc đời.
Rằng, em đừng tin.
Rằng, em đừng nhìn cuộc đời màu hồng thế
Rằng, đàn ông với em chỉ là những con người di động, hoàn toàn vô nghĩa
Rằng, em sẽ vĩnh viễn khép cửa trái tim. Em sẽ sống là EM, giản đơn và an bình.

(Viết cho người dưng)

3 nhận xét:

Vân Lam nói...

Em...có mang qua cho chị ly trà nè! :D
Không sao cả chị ạ...Cứ tin là thế!

Mecghi nói...

ôi, bà......

Mẹ Cua và Bống nói...

@Vân Lam: Cảm ơn em nhiều. Em bận chăm Pan mà vẫn ghé qua thăm chị và nắm tay chị như vậy, chị xúc động lắm. Rồi sẽ qua hết thôi em ạ. Tự nhủ để lòng mình bình yên là cách tốt nhất, phải kg em?
@Mecghi: Uh,bà lúc nào cũng hiểu tôi mà