18 tháng 6, 2009

Tránh xa những thị phi.....

Gửi những người dưng (và rỗi việc, và thừa hơi...)

Sinh ra làm con người, ai cũng có mong muốn được ăn ngon, được mặc đẹp, được đi chơi. Thì em đây cũng chẳng phải gỗ đá để kg có những "đức tính" đó đâu nhé. EM bản tính ham chơi, bản tính thích làm đẹp, thích được ăn ngon...Nên, cho dù em rất nghèo, cho dù em còn khó khăn, cho dù em có cả đống việc đổ ụp vào người...Thì ai đó vẫn luôn nhìn thấy em mặc đẹp,, vẫn luôn nhìn thấy em cười tươi, vẫn luôn nhìn thấy em thỉnh thoảng dắt con đi ăn hàng....Bởi vì em luôn nghĩ, em làm việc, em kiếm tiền cũng là để em SỐNG chứ không phải là chỉ để TỒN TẠI đâu nhé. À, mà cũng không hiểu sao, em từ nhỏ đã thích đi chơi, thích khám phá, thích tìm hiểu. Nên ngay từ lúc em học ĐH,
em đã du ngoạn khắp nơi rồi đấy. Chỉ cần khoác balô là lên đường thôi. Ba mẹ em rất ủng hộ em việc đó. Ba mẹ em tin tưởng em. Ba mẹ nói em sống cũng cần phải có hiểu biết xã hội, ba mẹ em không muốn em chỉ là một con mọt sách (hồi học cấp 3, em là học sinh khá nổi ở trường về thành tích học hành đấy). Và ngay từ khi biết làm đẹp, em đã biết tự kiếm tiền để mua sắm sách vở và quần áo cho mình. Biết tự thiết kế đồ mặc hợp với mình, mặc dù không biết may, mặc dù ước ao được tự may đồ cho mình từ thuở ấy chưa thành hiện thực bao giờ...Nhưng những bộ quần áo em mặc lên người, ai cũng nói là em diện, là em "dân chơi" :)). Em đi học ĐH, rồi em đi làm. Em vẫn giữ thói quen thích mặc đẹp. Em vẫn giữ thói quen thích ăn ngon (chỉ có ăn thì em có thể tự nấu những món ngon cho em và cho bạn bè). Bạn em í, chúng nó rất thích tụ tập ở nhà em để chờ em nấu cho ăn đấy nhé. Thế thôi, mà người dưng chẳng hiểu sao cũng than thở là em chịu khó đi chợ, chịu khó nấu nướng, với cái giọng mỉa mai, miệt thị thế nhỉ? Ô hay!

(đây, minh họa cái ảnh 2 cô
diện nhất bộ môn tiếng Anh đấy)

Xong bây giờ em đã là gái 2 con, 2 cô công chúa của em lúc nào cũng được mẹ diện đẹp. Em nghĩ, đằng nào em cũng bỏ tiền mua đồ cho con, tại sao em kg thể chọn đồ đẹp cho con nhỉ? Nên con em lúc nào cũng xinh xắn, lúc nào cũng thơm tho...Còn em, gái 2 con rồi vẫn váy áo xúng xính, vẫn tóc tai xoăn lọn trên lọn dưới...Em thấy thật tự tin mỗi khi đi ra đường, em thấy thật tự tin khi đứng trước học sinh. Học sinh của em còn xinh đẹp và trẻ trung, và mặc đẹp hơn thầy cô nhiều lắm lắm í....Tất nhiên, em nói thế không phải là em đua đòi, là em "đú" với học sinh của em đâu. Mỗi tuổi có một suy nghĩ, một phong cách sống,
một cách ăn mặc riêng mà. Nhưng thế thôi mà người dưng cũng phải thắc mắc vì sao dạo này em diện thế? Vì sao em tươi tỉnh thế? Vì sao em hớn hở thế? Rồi lại còn hỏi độp vào mặt em là hay là đang có bồ? Hay là có thằng nào nhòm ngó rồi? Ơ hay, chứ em mặc đẹp để em ngắm thôi à? Em mặc đẹp, em tươi cười, em hớn hở cũng là để zai ngắm đó chứ? Còn bồ hả? Ừ, bây giờ em mà có bồ thì em cũng mừng lắm lắm í. Vì như thế là trái tim em nó hoạt động không phải chỉ để bơm máu nữa rồi. Nó hết bị chủ nhân của nó bảo là tim gà rồi.


Thế nên người dưng ạ. Nếu thấy em mặc đẹp, thấy em cười tươi, thấy em hớn hở, thấy em xểnh ra là đi chơi, thấy em thích tụ tập bạn bè nấu nấu nướng nướng...Thì người dưng biết là em đang tận hưởng cuộc sống tươi đẹp của em đấy. Và chuyện em "có vấn đề" hay không, có "bồ" hay không thì chắc cũng kg làm người dưng giảm đi một miligram nào đâu nhỉ? Nên người dưng để cho em yên nhé, đừng vây quanh em bằng những thị phi vặt vãnh như thế nhé. EM sẽ chỉ kéo lui một bên mép của mình lên đấy, như thế nụ cười của em chắc sẽ bớt tươi đi nhiều...

Mà, một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, em vẫn muốn mình trẻ trung, xinh đẹp mãi mà..

2 nhận xét:

Mẹ Chic nói...

này, tao trông mày có tí "ăn chơi" nào đâu nhỉ? trông rõ quê một cục lại còn tinh vi hèhè

Mẹ Cua và Bống nói...

@Nhường hấp: Ờ, tao thấy tao chỉ xinh đẹp thôi, chứ kg ăn chơi, he..he..Đấy, "nhà quê" thế mà đã đầy những thị phi rồi, tao mà "ăn chơi" nữa thì kg biết ntn nhỉ? :((