11 tháng 9, 2006

Bình đẳng hay không?

Hôm qua học Kinh tế Phát triển, bàn tới vấn đề bình đẳng giới. Thầy trò tranh luận rôm rả. Thầy mình hơi nghiêm (không được sử dụng điện thoại trong lớp, dù chỉ là nhắn tin, dù chỉ là cầm máy chạy vội ra khỏi lớp). Mình thấy thầy "quán triệt" như thế thật là hay, không còn phải khó chịu khi nghe nhạc chói tai, không phải ngắt quãng tiếp thu khi có người chạy vù ra khỏi lớp (hè..hè...có lần mình cũng đã...len lén đi ra rùi, hôm đó có việc gấp nên mang theo máy, chứ bình thường thì để ở nhà thôi thầy ạ). Mình cũng là cô giáo, nên hiểu cái cảm giác khó chịu như thế nào khi có học sinh dùng điện thoại di động rồi. Mình thì cũng ít mang theo điện thoại bên mình, nên thỉnh thoảng hay bị bạn bè "chửi": Mày có điện thoại di động mà toàn để cố định, còn mày thì di động, bố ai mà tìm được? Image

Trở lại chuyện bàn về bình đẳng. Mình thấy cái gì tồn tại trong cuộc sống này cũng chỉ mang tính tương đối, làm gì có chuyện bình đẳng tuyệt đối được??? Bình đẳng trong lĩnh vực nào? Và về vấn đề gì thôi. Ví dụ mình đã kể chuyện vợ chồng mình tranh luận, như thế là bình đẳng. Chứ như vấn đề các bà đưa ra trong kỳ họp Quốc hội vừa rồi là kéo dài tuổi lao động của phụ nữ bằng nam giới là 60 tuổi. Thì mình thấy là vô lý. Phụ nữ vất vả trăm đường với gia đình, nội trợ, công việc, con cái, đối nội đối ngoại...Có lần mình đã nói với ông xã rằng "Anh đi làm, có vất vả, có stress cũng chỉ do công việc gây ra thôi. Còn em, ngoài stress công việc, còn đủ mọi áp lực khác nữa..." từ đó, có vẻ ông xã biết chia sẻ hơn . Bao nhiêu người công nhân lao động vất vả, khổ cực, lại còn bắt họ làm việc tới 60 tuổi thì làm sao họ chịu nổi? Cái dự thảo luật này, chỉ thích hợp cho các bà "quan chức" thôi, ở lại để hưởng thêm bổng lộc chứ gì nữa?

Mình bảo thầy "Thầy ơi, em bây giờ cũng muốn nghỉ hưu rồi, mà chẳng ai cho nghỉ? em chả ham hố bon chen gì. Thế nên nếu có lấy ý kiến của em thì em xin luật thay đổi là cho phụ nữ nghỉ từ 50 tuổi cơ thầy ạ", hè..hè...cái em này, chả yêu lao động gì cả. Và thế là thầy kể cho cả lớp một câu chuyện cười, thầy kể một nửa - mình đã cười no ruột. Hết câu chuyện thì cả lớp rung chuyển...Kể lại câu chuyện này cho mọi người nghe và bình luận




Ngày xửa ngày xưa, phụ nữ cũng đã nghĩ tới quyền bình đẳng giới. Sau nhiều ngày cùng thảo luận với nhau về sự vất vả, khổ cực của phụ nữ (mà đàn ông thì cứ nhởn nhơ). Nên một phái đoàn phụ nữ được đặc phái lên thiên đình, trình Ngọc Hoàng. Vừa kéo lên thiên đình, đám phụ nữ đã hò hét, cổ động làm náo loạn thiên cung. Ngọc Hoàng vội chạy ra hỏi sự tình. Các bà giọng phẫn uất tâu:

-"Dạ muôn tâu Ngọc Hoàng, bất công lắm ạ, bất công lắm ạ"
- Bất công là bất công thế nào? Các ngươi bình tĩnh nói ta nghe chứ?
- Không thể như thế được, không thể như thế được.
- Không thể cái gì? các ngươi phải bình tĩnh nói ta nghe chứ?
- Dạ bẩm Ngọc Hoàng, phụ nữ chúng con vất vả trăm đường, chín tháng mang nặng rồi, lại còn đẻ đau, không chịu nổi. Trong khi đàn ông chỉ việc sản xuất và hưởng thụ thành quả thôi ạ.
- Thế các ngươi bảo ta phải làm sao? Thiên chức của phụ nữ là như thế cơ mà?
- Dạ, chúng con bẩm, chúng con xin Ngọc Hoàng chia đều ạ. Thôi thì chúng con xin mang nặng chín tháng, nhưng đẻ đau thì phải để cho bố đứa trẻ đau giúp, chứ chúng con đau lắm ạ.
- Ờ, thế cũng phức tạp nhỉ? Nhưng thôi được, ta phê chuẩn.Cũng nên san sẻ trách nhiệm cho đàn ông nữa nhỉ?

Và thế là đám phụ nữ hồ hởi ra về. Thế là từ nay ta không phải đau đẻ nữa rồi. Nhưng....chuyện phức tạp bắt đầu từ đây (có lẽ Ngọc Hoàng buột miệng mà lại dự báo đúng).

Ngày đầu tiên, một phụ nữ sinh con, cả nhà xúm đông xúm đỏ. ông bố đã được "lên dây cót tinh thần" rồi, nên chuẩn bị sẵn chai nước nóng chườm bụng, chuẩn bị sẵn sàng đối phó với cơn đau. Nhưng khi bà vợ lên bàn đẻ, ông bố vẫn nhởn nhơ. Còn nhà ...hàng xóm thì có ông kêu gào thảm thiết...hic..hic..
Cứ như thế, không biết bao nhiêu tấn kịch đã xảy ra. Nhưng kịch tính lên đỉnh điểm là khi Hoàng Hậu đẻ, Ngọc Hoàng không đau mà....Tể tướng đau. Tể tướng bị chém đầu.Ngọc Hoàng mất ngủ...
Một lần nữa, hội phụ nữ lại họp nhau. Thế này thì không ổn. Lại phải lên gặp Ngọc Hoàng thôi. Vừa thấy đám phụ nữ hôm trước, Ngọc Hoàng ngạc nhiên hỏi:
- Các ngươi còn đòi quyền bình đẳng gì nữa thế?
- Dạ không ạ. Chúng con xin Ngọc Hoàng thượng đế phê chuẩn lại luật hôm trước ạ. Xin Ngọc Hoàng lại để cho chúng con đau đẻ ạ.
- Các ngươi nói gì ta không hiểu. Ta vừa phê chuẩn chưa ráo mực cơ mà?
Sau khi nghe hội phụ nữ trình bày sự việc. Ngọc Hoàng gật gù:
- Đúng, thế này thì nguy hiểm thật.
- Dạ vâng, xin người soi xét. Hãy để chúng con tự làm, tự chịu. Như thế xã hội mới yên bình, gia đình mới hạnh phúc...Và chúng con hứa mang theo những bí mật xuống mồ....
ImageImageImage

(Nhóc lỳ ghi lại từ thầy Đỗ Minh Đức - Giảng viên trường Học viện Ngân hàng- Có mô - đi - phê cho bà con đọc dễ hiểu)

8 nhận xét:

Duymt nói...

Cau chuyen cuoi vua roi chang the cuoi duoc, hic. Su that o xa hoi minh dang dien ra nhu the day, hay hoi cac em le tan o nha nghi xem. Hu hon ! may ma vo minh de thang hang xom khong dau, hehe. Con noi dan ong suong hon dan ba thi ro rang qua roi, khoi binh luan them Mecghi nhi

Thangtrt nói...

Ủa, comment T viết lúc trước chạy đâu mất tiêu rồi?
Mình cũng có ý như Duymt, rằng vợ đẻ mà thằng hàng xóm đau thì chắc ức mà chết thôi. Hoặc giả, các nàng ở đâu đó đẻ mà mình cứ lăn ra đau thì cũng chết... Thôi tốt nhất là để chị em tự làm, tự chịu, cho xã hội yên bình, gia đình hạnh phúc...
Nói thì thế thôi, chứ đọc xong chuyện này ai có vợ rồi cũng bị lung lay đấy :D

Bảo Anh nói...

Hai người phụ nữ đảm đang này đã nói thì em phải tin thôi, nhỉ? ;)

Mẹ 2Khoai nói...

@Mecghi và Na: Đúng là chỉ phụ nữ chúng mình mới hiểu nhau thôi nhỉ?
@Duy - Thắng & Long: Đó là một câu chuyện (cười) thôi, đồng ý là xã hội bây giờ có sự thật như thế. Nhưng các bạn hãy tự tin nhé, còn nhiều phụ nữ "vừa làm vợ, làm mẹ, làm công dân tốt, osin trung thành, con dâu hiếu thảo, nội trợ đảm đang" (lời Mecghi) lắm, ít nhất là như Nhóclỳ,Mecghi và Na đấy (à, mà em Na của chúng tớ cũng đang chờ người đàn ông của mình đấy.Chúng mình đứng cửa nhà em Na thu thuế đi Mecghi ơi:-))

Red Dragon nói...

Nghe chuyện của chị Nhóc Lỳ mà thấy giật cả mình. Hoá ra xưa nay mình quá chủ quan

[deleted] nói...

Nói chung đàn ông vẫn sướng hơn đàn bà, vừa làm vợ, làm mẹ, làm công dân tốt, osin trung thành, con dâu hiếu thảo, nội trợ đảm đang. Còn đàn ông thì chỉ cần là người có ích cho xã hội và 1 số những việc nhỏ khác...

Hùng nói...

Nếu nhìn nhận bình đẳng là bằng vai phải lứa thì e hơi phiến diện các bạn ạ.
Con người chỉ nghĩ đến và đòi hỏi sự bình đẳng khi mà bản thân người đó cảm thấy "bị thua thiệt" so với người khác... khi ta không có cảm giác "thua thiệt" với một ai đó, ví dụ như cha mẹ đối với con cái (chứ không phải ngược lại nhé) thì ta chẳng bao giờ nghĩ đến chữ bình đẳng nữa, có phải vậy không?
Còn trong cuộc sống của các gia đình đương đại, liệu có mấy ai cảm thấy "bình đẳng" đâu? điều đó nói lên cái gì nhỉ? phải chăng tình cảm giữa chồng và vợ, giữa hai người đang yêu, con cái với bố mẹ, giữa anh chị em, giữa bạn bè với nhau ... đã không còn là vô tư nữa, và cái tôi trong mỗi người chúng ta đều quá lớn để có thể chiến thắng cảm giác "bị thua thiệt"...

Mẹ 2Khoai nói...

Hình như anh Hùng hiểu nhầm cái nghĩa "bình đẳng" của em rùi, hic.hic..đâu phải là cảm thấy bị thiệt thòi mới đòi bình đẳng đâu anh? Mà vì bị chèn ép thì mới vùng lên đó!