24 tháng 8, 2006

Thơ của ngày cũ

EM ra phố cứ ngỡ mình là cỏ

Chợt yếu mềm trước chiều gió heo may
Anh xa lắm,
và mùa thu xa lắm

Hoa cúc xanh...

Hoa cúc tím...
Vì chờ...!!!

Ừ, hình như lâu rồi mình chẳng làm thơ, chẳng còn viết say sưa như thời SV nữa...Những cảm xúc lụi tàn dần vì những lo toan, cơm áo gạo tiền, vì những bận bịu con cái, gia đình. Bỗng chiều nay lang thang trên những con phố thân quen của Hà Nội, mình bỗng thấy lòng mình dịu xuống, bỗng nhớ diết da những tháng ngày sinh viên. Những kỷ niệm "hồng". Hồi í, Bi vẫn bảo mình lãng mạn nhất P.217. Chúng nó bảo từ hồi mình chuyển sang SPNN ở, căn phòng 217 chẳng còn hoa, chẳng còn lá, không có những bài thơ, chẳng có những viết ngắn nho nhỏ..hừm! Mình viết, vì muốn trải lòng trước cảm xúc, trước những gì mình cảm nhận về cuộc sống thôi chứ có gì to tát đâu? Nhưng hồi đó, mình thấy cuộc sống thật là ý nghĩa. Bây giờ, đôi khi mình giật mình, không còn nhận ra mình của ngày xưa nữa...

Em không thể ném đi quá khứ

Gió mùa thu lãng đãng qua TRỜI
Những viên sỏi nằm buồn tênh trước ngõ
Người đã đi lâu lắm...
Xa rồi...

Không có nhận xét nào: