25 tháng 8, 2006

Sign in MÙA THU






Hôm nay đọc blog của HAT. Mình thấy lòng nao nao, da diết một điều gì thật là khó tả. Tối qua một mình lang thang khắp các phố phường Hà Nội, chợt cảm thấy mùa thu về thật rồi. Mình vẫn rất yêu mùa thu, đặc biệt là mùa thu HN,có gì đó hoàn toàn khác biệt với Thái Bình, Bắc Ninh, Sài Gòn...Mình thích cái cảm giác se se lạnh của những cơn gió mơn man trên má, trên tóc, trên cánh tay trần...Chợt thấy như mình "trẻ" lại Image. Bỗng bồi hồi nhớ tuổi 20, bỗng thấy như mình là một cô bé trẻ trung, hồn nhiên và đầy hoài bão. Bỗng thấy như mình thoát khỏi mọi muộn phiền, âu lo, mọi lo toan cuộc sống...Và dòng suy nghĩ cứ miên man, cứ lang thang hết phố này qua phố khác. Hẹn hò với mấy học trò cũ trên City view cafe. Lại thấy như mình là mình năm nào. Giờ gần 10 năm rồi, học trò của mình: Huyền đã đi du học về, Dũng đã lấy vợ và có con trai,...nhưng với các em, mình vẫn mãi là một người chị thân thiết và yêu quý. Mình thật sự rất quý bé Huyền và Dũng. Nhớ ngày ấy, Dũng luôn ở bên mình chia sẻ mọi vui buồn như cậu em trai nhỏ. Ngày mình mất chiếc điện thoại di động đầu tiên, mình đã khóc nức nở khi gọi điện cho Dũng, và mình xúc động khi Dũng tới với bao nhiêu đồ ăn vì "Em biết chị sẽ buồn mà không chịu ăn gì cả"...



Hôm nay, mình cũng thấy lòng mình xáo trộn, khi gặp lại kỷ niệm cũ. Một chút thôi, một chút để mình thấy lòng dịu lại. Một chút để thấy mình có một tài sản vô cùng quý giá là con gái..



Hôm nay, nghe những chuyện nực cười và ..chuối không chịu được. Bé Thảo kể hôm qua ra cafe internet ngồi viết blog, có một "thằng cha" bên cạnh cứ dí mắt vào đọc, làm em không viết được. Mình bảo lần sau em type luôn vào blog rằng, mình muốn viết nhiều lắm, nhưng có người vô duyên cứ dí mắt vào làm mình cụt hứng. hic..hic...Đời có nhiều người vô duyên tệ Image. Nghĩ đến chuyện của Tẩu còn tệ hơn. Tẩu làm mất điện thoại. Lâu rồi, 2 năm rồi. Thế mà cái thằng lấy điện thoại của Tẩu vẫn ngang nhiên dùng số ấy (vì là số trả trước).Mình mấy lần gọi điện, NÓ thản nhiên trả lời "Ừ, Tẩu đây", mình ngạc nhiên "Sao hôm nay giọng bạn lạ thế?" "Ừ, tớ bị ốm"...Nói chuyện một hồi, vẫn thắc mắc vì sao bạn mình lại là lạ. Chẳng thấy vồn vã, không thân thiết như mọi lần khi mình gọi "Ừ, Giang à?"...Mãi khi online, hỏi sao hôm í tớ gọi điện mà bạn nói chuyện buồn cười thế, mới biết là Tẩu bị mất máy rồi.Image Hôm vừa rồi hẹn nhau cũng vậy, Huyền cũng "lạc hậu" khi gọi vào số cũ, và thằng cha đó lại hồn nhiên trả lời "Em là em của anh Tẩu"...Mình bảo Tẩu "Bạn gọi vào số đó bảo chào em, anh chính là anh Tẩu đây, là chủ nhân CŨ của số điện thoại em đang dùng đây, anh nhờ em một việc, nếu lần sau có ai gọi cho anh, em nhắn họ gọi vào số này cho anh nhé"..Cả hội cười bò...

Chuối hết cả nải (Lời của Joe)

3 nhận xét:

Bảo Anh nói...

sài gòn đâu có mùa thu đâu chị? ;)

Mẹ 2Khoai nói...

@Na: ơ, chị quên mất, nhầm thì đúng hơn. Vì chị định viết là SG không có mùa thu còn thiệt thòi hơn mà...he..he..

Nặc danh nói...

whats up everyone


just signed up and wanted to say hello while I read through the posts


hopefully this is just what im looking for, looks like i have a lot to read.