4 tháng 6, 2012

Không ngủ ở Sài gòn

 Khi không ngủ được ở thành phố đông người này thì ta làm gì nhỉ? Đếm hết cừu của cả hàng xóm mà vẫn chưa ngủ được thì ta làm...thơ nhảm thôi =)))


1. Ru em


Ngủ ngoan con mắt của đêm
Tay ru nỗi nhớ vô thường đấy thôi
Ngủ ngoan đi nhé bờ môi
Thôi đừng nuối tiếc những lời gió bay

Ngủ ngoan nào giấc mơ này

Tình thôi tha thiết, chẳng say đắm lòng
Ngủ ngoan đi!
Những hư không
Ngón tay thôi kết tơ hồng nhé em

Ngủ ngoan đi tóc xanh mềm
Người ta nào có hẹn thề chi đâu?
Biết rằng núi cạn sông sâu
Em ru em
những ngày sau...
Để rồi...

Ừ thôi, 
Thì cũng đã thôi
Em về yêu nốt nửa đời của em! 

2.  Lỡ hẹn

Anh lỡ hẹn với em rồi đấy
Chiều mưa giăng ướt mắt em thôi
Phố vẫn thênh thang, mải miết đông người
Em chạnh buồn nhưng em không khóc

Anh lỡ hẹn với em rồi đấy nhóc

Đừng hoài mong vơ vẩn những yêu thương
Đêm say ngủ, ngẩn ngơ những con đường
Cho yêu dấu cuốn theo lá biếc

Anh lỡ hẹn rồi, em thôi nuối tiếc

Một khoảng trời đã tha thiết nhớ mong
Anh lỡ hẹn rồi, anh có áy náy không?
Em thôi tự hỏi, thôi chờ, thôi nhớ...

Anh lỗi hẹn rồi, em cũng thôi ngóng đợi

Chút tình riêng như đã xa vời
Em chậm bước không ngoái về chốn cũ
Tự nhủ lòng mình, như chợp mắt mà thôi..

2 nhận xét:

Thuy Dam Minh nói...

Phụ nữ mà cứ thơ phú thế này cũng... rách việc phết đấy nhé! Hì

Mẹ Cua và Bống nói...

Khi không nói được bằng lời thì em nói bằng..thơ thôi mà anh ĐMT ơi ^^