31 tháng 10, 2008

Viết cho gái út. (tròn 11 tháng vào ngày mai)



Ngày mai, con gái mẹ sẽ tròn 11 tháng. 11 tháng đầy yêu thương bên ba mẹ và chị Bống. Mỗi lúc nhìn cái bụng phệ của con, nhìn cái mông cong veo của con. Trong lòng mẹ lại trào lên cảm xúc mãnh liệt. Mặt mẹ nở ra thêm vài centimet vì nghĩ lại chặng đường mà mẹ con mình đã vượt qua. Khi con còn trong bụng mẹ, mẹ đã mang thai con vất vả như thế nào. Rồi lúc mẹ đau đẻ tưởng chết đi được, rồi hình ảnh đầu tiên khi con vừa ra đời, tròn trĩnh, đỏ hồng hào...Rồi những tháng ngày nuôi con vất vả, còng lưng đổ cho con từng thìa sữa, kiên nhẫn với con từng thìa cháo...Để rồi từ cô bé con tí tẹo, con đã vụt lớn đến nỗi mẹ hoảng sợ, he..he...Phải đổi sữa cho con, rồi rút bớt sữa, thay thế bằng nước hoa quả rồi sữa chua...

Các bà mẹ khi nuôi con, nhiều người than thở con khó nuôi, khó tính...Nhưng trải qua 2 nàng công chúa Bống và Cua, mẹ hiểu rằng không có khó khăn nào không thể vượt qua. Không có đứa trẻ nào gọi là "khó tính" cả. Quan trọng là do bản năng, linh cảm của người mẹ với con mình. Hiểu tính cách của con và cũng biết cách "rèn" con theo nề nếp của mình . Ví như Cua, con rất lười ăn, lười bú và tới gần 8 tháng đã bỏ bú mẹ. Thì mẹ đành kiên nhẫn đổ sữa cho con. Những ngày đầu, đổ vào một nửa thì ra ngoài một nửa. Con khóc, gào, hò hét, quậy phá...Mẹ cương quyết "ép", và nghiêm mặt với con. Dường như con hiểu được sự nghiêm nghị của mẹ, nên dần cũng vào khuôn khổ. Để tới giờ này, ai cũng phải xuýt xoa khi nhìn con nằm ngoan lành trong ghế uống sữa. Nhưng chỉ cần thìa cuối cùng vào miệng, con xoay người ngồi dậy và bước ra khỏi cái "cùm" đó luôn

Mỗi lần cho con ăn cháo bột, quả thật là một lần mẹ rèn luyện cho mình tính kiên nhẫn. Không giống chị Bống, chỉ cần cho thìa cháo vào miệng là chị ấy nuốt. Cua thì cho vào rồi, em sẽ phun ra phì phì, hoặc ngậm đó nằm chơi. Nhưng mẹ cứ chờ em cho ra là lại đùn vào. Mỗi bữa ăn của em là một sự nín thở, thót tim rồi căng thẳng của mẹ. Có bữa em ăn hết gần 2h đồng hồ...Rèn miết, rèn miết...Bây giờ em đã ăn tốt hơn, em đã biết nuốt ngon lành hơn...Tuy nhiên, thỉnh thoảng em vẫn ngậm cháo rồi nhè mặt mẹ mà...phun.

Điều làm mẹ rầu lòng nhất, là em rất hay bị viêm họng, khò khè nhiều đờm dãi và là nguyên nhân gây ra nôn trớ thường xuyên. Tuy nhiên ngoài việc đó, em rất khoẻ (biết đấm lưng cho mẹ bùm bụp rồi nhé) và chịu chơi. Em quậy tưng bừng, hở ra chút nào là em moi móc, rồi lọ mọ trong mọi xó xỉnh. Đã rất nhiều lần bị ngã (mẹ không xuýt xoa, không cưng nựng, em tự đứng dậy rồi...ngã tiếp, he...he..). Đã rất nhiều lần cho tay vào quạt đang chạy, đau nhưng mặt tỉnh bơ. Đã rất nhiều lần để cả 2 bàn tay hộ pháp của mình lên đập tơi bời bàn phím của mẹ, rồi kéo tuột xuống đất (vì bán phím mẹ dùng kg dây, chứ không thì thiệt hại không biết đâu mà kể). Rồi em có thể nhè bất cứ đâu, chỗ nào trên người mẹ, người ba mà...cắn thật lực. Mẹ càng hét (vì đau) thì em càng khoái chí cười sằng sặc. Hôm trước, chị Bống dại dột đưa ngón tay vào miệng trêu em, thế là bị em cắn cho một cái đau khóc lặng cả người. Mẹ bắt em khoanh tay xin lỗi chị, thì em lại giơ ngón tay của em vào miệng chị Bống, ý bảo chị cắn lại em đi

Điều làm mẹ xúc động nhất, là những bước đi chập chững của em từ lúc 9 tháng rưỡi. Em đi một lèo 4 bước chứ không đi bước một như chị Bống. Xong từ lúc đó, em rất kiên trì tập đi. Em vịn bất cứ chỗ nào để đi, rồi thả tay đi như ...làm xiếc. Cho tới cách đây 1 tuần, thì em đã đi rất "thiện nghệ" rồi. Mẹ không để ý, hôm qua mới biết em đã có thể đang ngồi và tự đứng lên bước đi rất vững vàng, mà không cần vịn vào bất cứ cái gì cả. Nhìn cái dáng đi ngật ngưỡng vì nặng mông, nặng bụng của em mà không ai nhịn được cười. Ba lắp cái cửa tự động đóng lại, nên em không thể tự mở cửa đi ra ngoài. Nhưng chỉ cần ai đó mở cửa rộng rộng, em sẽ nhanh chân "lẻn" ra theo. Và nơi em khoái đi nhất, là bước một lèo ra cầu thang lên tầng 2. Có hôm mẹ hốt hoảng hỏi em, tìm em, thì em đã leo lên được 4 bậc rồi, làm mẹ hết hồn. Và nếu có anh chị học sinh nào đi ngang qua, là em í ới gọi hớn hở, rồi cũng hớn hở bước theo sau ngay. Mà cái dáng em đi yêu lắm nhé, em vừa bước ngật ngưỡng, vừa ôm bụng, he..he..như thể sợ ...rơi í nhỉ?

Em vẫn ngủ vô địch...Buổi sáng khi mẹ gọi chị Bống dậy, chuẩn bị cho chị đi học. Thì em cũng dậy theo, cười rất tươi và sà vào lòng mẹ hoặc chị BỐng, sau đó, em sẽ tụt xuống đất, rúc vào lòng ba, rồi ngoáy mũi, chọc mắt khiến ba không thể ngủ tiếp được. Mẹ vệ sinh cho em, cho em ăn sáng xong là em lại lăn ra ngủ tiếp, không cần phải ru ri gì cả. Như lúc này, gần 12h trưa rồi mà em vẫn say giấc nồng.

Em đanh đá lắm, cái gì em không thích thì em lắc đầu như ...cắn thuốc í, hihí...Em đang ngậm cái gì (em thường xuyên mò mẫm khắp nhà, vớ được cái gì cũng cho vào miệng nhấm), mẹ nhìn thấy, đòi moi ra là em ngậm chặt miệng, lắc đầu tít lên và hét (tài thế cơ chứ, đang ngậm chặt miệng mà vẫn hét được đấy). Mẹ lôi ra được, khi thì mẩu giấy, lúc thì mẩu que tăm, rồi nhựa, rồi đủ thứ kg tên...Thì em sẽ khóc lăn ra ăn vạ. Nhưng mẹ LỲ hơn em, mẹ kệ em và em ...tự nín...

Mẹ yêu em lắm, yêu nhất là cắn vào 2 cái má phúng phính của em, yêu nhất cảm giác em lăn trên người mẹ, em rúc vào lòng mẹ, em đi theo mẹ tò tò mỗi hôm mẹ đi lên lớp về...

Và cả nhà mình, đang chờ em tròn 1 tuổi. Thổi cây nến đầu tiên của mình (chắc lúc đó chị Bống sẽ thổi giúp em thôi nhỉ?)

P.S: Bố Cận mang Canon đi Sing rồi, nên không có máy chụp cho em nhỉ? Hic. Tuy nhiên khuyến mãi cả nhà cái ảnh em đang chăm chú xem chị Xuân Mai hát. Em có thể ngồi y chang như thế và xem hết cái VCD của chị Xuân Mai đấy (giống y hệt chị Bống hồi nhỏ)

9 nhận xét:

C'est la vie nói...

Em Cua của mẹ Giang giỏi quá:), mẹ Giang " rèn luyện" em như quân đội í. Nhìn tướng ngồi độc chiêu nha,Cua ko bị tê chân sao chị? trẻ con nào cũng mê bé Xuân Mai:)
Vậy em về ngay dịp sinh nhật Cua rùi, ngày mấy vậy chị?

ღ♥ღ3Aღ♥ღ nói...

Chúc mừng bé Cua tròn 11 tháng tuổi, chúc bé hay ăn mau lớn nha!

Vợ béo ỉn nói...

Mẹ cháu là vẫn "bái phục" bác Giang vụ chăm con lắm lắm đấy. Phải học hỏi bác nhiều nhiều nữa. Bác đồng ý nhé :D

Thanh Hà nói...

Nhin Cua thi chi muon can thui, troiiiiiiiiiiii oi themmmmmmm qua =P~

Mint nói...

ngoi giong di Trang qua!

Hoang Vy nói...

Ui chao, sắp được 1 tuổi rồi Cua nhỉ? Sắp thành người nhớn rồi. Mẹ L chịu thua mẹ G trong chuyện chăm con. Ko thể nào ép con được như mẹ G, bởi vậy HVy nhỏ xíu. Lỗi này là do mẹ L nhiều lắm í :-)
Chúc mừng bé cưng được tròn 11 tháng con nhé!!! yêu con!!!

Tuti nói...

nhanh that moi ngay nao ma be CUa da tron 11 thang roi. Be Cua luoi an ma trom via bu bam lam, the nay lon len cung nhu chi Bong roi, me em nuoi se nhan roi. Chuc mung em tron 11 thang nhe

Bun nói...

me Cua ơi, đừng cho Cua ngồi thế nữa nhá, sau này chân Cua sẽ bị hở ở dưới đấy, bạn em 2 đứa bị vậy. T_T.
Chúc mừng Cua của dì nhé, chóng lớn nhé. ^^

Bun nói...

me Cua ơi, đừng cho Cua ngồi thế nữa nhá, sau này chân Cua sẽ bị hở ở dưới đấy, bạn em 2 đứa bị vậy. T_T.
Chúc mừng Cua của dì nhé, chóng lớn nhé. ^^