19 tháng 1, 2008

Trôi về phía biển....

Bỗng dưng stress...
Bao nhiêu là bực bội, khó chịu...

Càng gần Tết, những nỗi lo toan càng chất đầy. Bên nội, bên ngoại...với đủ mọi trách nhiệm và lo toan. Bên ngoại có thể được châm chước, còn bên nội phải thực hiện đầy đủ trách nhiệm dâu trưởng. Nghĩ mà nản...Trời thì mưa rét, con thì nhỏ. Giờ chẳng thiết tha về quê tẹo nào. Chỉ muốn ôm con đi đâu đó thật xa, bỏ lại hết mọi muộn phiền, bực bội và lo toan đi...Nhưng, ôm theo 2 đứa thì lo không xuể, mà để Bống ở nhà với ba thì lại thương con nhớ mẹ, nhớ em.

*******************************************
Năm nào, dù gì mình cũng muốn sắm cho Bống một bộ đồ mới thật đẹp, dù trong tủ Bống rất nhiều quần áo, của mẹ mua cho thì ít, của các dì, các cô và mặc lại của các chị thì nhiều...Nhưng, vẫn nhớ như in hồi còn nhỏ, mỗi năm Tết đến vẫn háo hức một bộ quần áo mới. Và bây giờ, biết rằng con cũng có cái háo hức đó...Bống là đứa biết điều, không dám đòi hỏi. Khi bảo mẹ "Mẹ ơi, con thích cái quần hồng kia kìa" nhưng mẹ bảo, hôm khác mẹ sẽ mua cho con, hôm nay mẹ hết tiền rồi...Thế là ngoan ngoãn biết điều ngay. Thương lắm. Nhưng học được một điều, không bao giờ được đáp ứng tất cả mọi mong muốn của con, cho dù mình có thể đáp ứng được-ngay-lập-tức. Hai mẹ con đi chợ, mà cứ hỏi tới áo áo quần quần của con mà vừa mắt mẹ là mẹ lại "hoảng hốt" bỏ xuống. Đồ của con đắt gấp đôi đồ của mẹ, mà mẹ cũng chẳng dám sắm gì cho mình (chẳng biết có bao giờ chồng mình nhận ra rằng, mình chẳng dám sắm gì cho bản thân, nhưng chẳng hề tiếc tiền sắm cho anh và cho con không nhỉ?)

******************************************

Mình nhiều khi thấy mệt mỏi vì cái tính "trẻ con"của chồng. Mình muốn được là một người phụ nữ đúng nghĩa, một người phụ nữ nhỏ bé và yếu đuối bên chồng, được dựa vào chồng, được sống đúng bản năng phụ nữ, trách nhiệm của một người phụ nữ...Vậy mà, đôi khi cái thân xác này lại phải làm "đàn ông" cho một thân xác đàn ông hơn 80kg. Nghĩ mà muốn ứa nước mắt. Sao lại có cái kiểu giận vợ rồi bỏ học nhỉ? Mình sống "nguyên tắc" quá không? Khi nghĩ rằng, đàn ông là phải thế này, phải thế này....Phải là một điểm tựa, phải là một cái nóc nhà đúng nghĩa cho vợ con "noi theo"???

*******************************************

Mình đôi khi muốn sống một mình....

Mình đôi khi muốn để tất cả trôi về phía biển....

*****************************************

Mùa đông.
Lạnh.
Gió hắt hiu trên những cành khô
Em nhỏ bé trước lo toan bộn bề cuộc sống.
Anh ở đâu?
Ở đâu khi ấy?

Em bỗng thèm hơi ấm một bàn tay
Cái ngả đầu trên đôi vai rộng lớn
Cái tựa người trên đôi lưng vững chãi
Anh ở đâu?
Khi ấy ở đâu?

Em ở đây giữa thành phố đông người
Mà như thấy mình trước biển -rộng -dài -mùa -đông
Lạnh lẽo...
Trái tim thèm một lần thắp lửa...
Cho những nỗi niềm cháy tan...

11 nhận xét:

Pham Thu Trang nói...

Chi ah! om chi 1 cai nhe! co gang len chi yeu qui, nhung dieu khong vui roi se qua di, con lai Bong va Cua la 2 niem vui lon nhat cua chi roi. Vay thi chi hay co gang len nhe! Nam moi sap den, em mong rang gia dinh cua chi se co nhieu dieu moi, chuc chi luon hanh phuc ben canh nhung thien than nho cua minh.

Madonna_Lily nói...

cuoc song la mot chuoi lo toan ma, ke no di, song cho ngay hom nay thoi... xin bai tho nhe

Diệu 19 nói...

De noi buon cho gio cuon di. Dung lai va hit tho chi nhe.

Nhiên-Duy nói...

Chị bị strees rồi, trong lúc này cố đừng suy nghĩ gì chị ạ, vì sẽ tòan nững suy nghĩ xấu thôi. Nhân vô thập tòan mà chị, chẳng có ai tòan vẹn cả, nếu chị muốn 1 người chồng để nương tựa, để chở che thì có khi chị sẽ chẳng được tự do, chẳng được làm những gì mình muốn. Mình được cái này sẽ mất đi cái khác, ông trời công bằng lắm chị ạ. Sắp tết rồi, chị vui lên cho Bống và Cua vui nào. Chúc cả nhà vui vẻ nhé!

Khánh Toàn - Khánh Tâm nói...

Chi dung suy nghi nhieu qua, bat dia cung co luc xo ma. Sap den Tet roi, quang ganh lo di ma vui song, cuoi toe toet nhu em nay, mac du nhieu luc em phai nuot nuoc mat vao trong day chi. Song vi hai thien than nho !

Thanh Hà nói...

Co len chi a! Dung co nan nhe :D

Dâu Tây nói...

Chị ơi,năm mới sắp đến rồi sao nhiều tâm sự thế?
"Quẳng gánh lo đi mà vui sống" chị à, mong cái ngoan ngoãn của Bống,xinh xắn của Cua sẽ kéo mẹ về với bờ chứ đừng trôi ra biển..

Thangtrt nói...

Ko dành tâm lý phụ nữ lắm, nhất là giai đoạn mang bầu, nuôi con nhỏ... nhưng đại loại tớ thấy nên lạc quan yêu đời là hay hơn cả. Chúc gia đình nhà Khoai luôn như vậy!

Thangtrt nói...

Ko rành tâm lý phụ nữ lắm, nhất là giai đoạn mang bầu, nuôi con nhỏ... nhưng đại loại tớ thấy nên lạc quan yêu đời là hay hơn cả. Chúc gia đình nhà Khoai luôn như vậy!
(Cmt trên tớ viết sai chính tả :p)

bsterexa nói...

:) CHỊ
PHỤ NỮ ĐA CẢM THIỆT THÒI LẮM ĐÓ
CỨ NHÌN MẤY EM CHƠI BỜI, VÔ TƯ VÔ LO ẤY CHỊ AH, CHỒNG VÙA LÀ CHỒNG, VỪA LÀ VỢ... THẾ MÀ HỌ VẪN CHẤP NHẬN.
MÌNH KHÔNG THỂ NHƯ THẾ, NHƯNG CÓ LẼ KHÔNG NÊN LO LẮNG NHIỀU
EM CŨNG BIẾT LÀM ĐƯỢC NHƯ VẬY KHÓ :) BẢN THÂN EM CŨNG VẪN LO LẮNG LINH TINH. NHƯNG LO CŨNG KO LÀM ĐƯỢC GÌ NÊN ĐÀNH KỆ Ạ

Tóc Bay Váy Lượn [aka Chồi Non] nói...

chắc giống mẹ bạn Trà, trầm cảm sau khi sinh rùi! :(
Thương các bà mẹ của em lắm!