16 tháng 1, 2008

Bà ngoại!

Trưa nay nhận tin nhắn của em họ, bà ngoại đang ốm nặng, không biết có qua khỏi không?Mình chợt bàng hoàng. Nước mắt cứ vậy ứa ra, thương bà ngoại đứt ruột, nhớ bà vô cùng...Muốn chạy ngay về bên bà. Gọi cho mẹ, mẹ cũng cuống lên...

Đối với mình, bà ngoại là người mà mình luôn thấy gần gũi, thân thương nhất. Bà nội mất khi ba mới 3 tuổi, ông nội mất khi mình chưa chào đời. Suốt tuổi thơ của mình gắn với tình cảm ông bà ngoại. Bà bồng bế mình khi vừa mới lọt lòng. Bà chăm sóc mình suốt những năm ấu thơ. Ngày mẹ sinh em Nam bị đau mắt, thế là mình được về ở cùng ông bà ngoại. Nhớ những ngày chạy theo ông ngoại vì tưởng những viên bi sắt ông làm xe thồ là kẹo, nhớ những buổi đi học mẫu giáo, cậu Kiên đón về lại sà vào bếp chờ những củ khoai bà nướng thơm lừng đang đợi sẵn...Nhớ những buổi tối rúc vào lòng bà, để bà "mê" chấy cho, rồi bà xoa lưng cho ngủ, bà thức cả đêm quạt cho mình mỗi khi trời nóng...Bà thương và chiều mình nhất trong những đứa cháu ngoại. Có lẽ vì mình ở cùng bà nhiều...

Bà có một trí nhớ phi thường. Ba mươi mấy năm rồi, nhưng lần nào về, bà cũng hào hứng kể chuyện ngày mẹ sinh mình, bà đi bế mình ra sao, nói chuyện gì với nhà "hàng xóm" như thế nào, rồi bà thích ăn gì,thích làm gì với mình, rồi chuyện mình bé tí toàn thích ăn khoai vùi nồi cám lợn, cả chuyện mình không chịu ăn cơm "chực" nhà hàng xóm, mà hàng xóm là ông bà họ đấy, đến nỗi bà phải nói dối là bà đã gửi gạo bên đó rồi...Ở làng, bà là người cao tuổi nhất còn sống, nên ai đi xa về gần cũng ghé vào chơi với bà, rồi những cháu con như mình, muốn biết họ hàng mình là ai, dây mơ rễ má thế nào, cứ tới hỏi bà...bà sẽ kể vanh vách, người này có họ thế này với người kia...

Những năm học ĐH, mình lúc nào cũng nhớ bà, mỗi lần được nghỉ là muốn chạy về bên bà. Cứ nhớ da diết cái dáng đi tập tễnh vì bệnh thấp khớp của bà. Vậy mà đôi chân tập tễnh đó vào Nam, ra Bắc, lên ngược liên tục vì con cháu. Bà cứ nhớ cháu nhớ con là đi. Đi không ai cản được vì mọi người chỉ lo cho sức khoẻ của bà thôi...

Mình 27 tuổi vẫn chưa lấy chồng. Mỗi lần về quê, bà lại xoa lưng hỏi bao giờ con lấy chồng? Bà chỉ mong sống được tới lúc con đi lấy chồng thôi. RỒi bà kể đứa này đứa nọ ở làng, bằng tuổi mình, ngày xưa đi học mẫu giáo trường làng cùng nhau, giờ đã con bồng con bế....Thương bà lắm, ngày mình cưới, bà là người vui nhất, bà cười tươi nhất, rạng rỡ nhất. Vì con bé Lỳ của bà đã chịu "nhổ rễ". Thế rồi mình sinh con, bà cứ đòi lên với chắt...Rồi lần lượt các em lấy vợ, lấy chồng. Ngày em Nam cưới trong SG, bà cũng thích vào lắm. Mình và em cũng muốn cho bà vào nhưng các dì và cậu gàn, sợ bà đi mệt rồi ốm...Nhưng 2 chị em cứ áy náy mãi vì không đưa được bà vào...

Mỗi khi ra đường, nhìn những bà già lắm phải đi ăn xin, mình lại ứa nước mắt. Mình nhớ bà, nghĩ tới bà ngoại mình, và không bao giờ cầm lòng được. Hôm trước đi chợ mua đồ cho mẹ chồng, mình thấy một cái áo bông rất đẹp, nghĩ ngay tới bà ngoại, nhưng lúc đó hết tiền, nên định bụng Tết sẽ về mua tặng bà...

Vậy mà, hôm nayh nghe bà ốm nặng, mình cứ ngồi lẩn thẩn, nước mắt ứa ra...Ân hận vì hôm trước không mua áo gửi luôn cho bà...

Bà ơi, con mong bà sẽ khoẻ lại. Bà sẽ khoẻ lại còn bế chắt Cua và Bông nữa mà bà...

5 nhận xét:

Nhiên-Duy nói...

Nhà em cũng giống vậy, bà nội mất khi ba em mới 3 tuổi, bà ngoịa thì cưu mang con cháu, nuôi hết đứa này đến đứa kia. Đọc bài của chị mà thấy thương bà quá. Mong bà mau khỏe và sống trăm tuổi với con cháu.

Y&R nói...

Mong bà chóng khỏe lại, bác đừng khóc nữa nha, bác mới sanh em cua mà, khóc nhiều không tốt đâu.

Dâu Tây nói...

Bác ơi,bình tĩnh và gĩư gìn sức khoẻ bác nhé.

myselfvn nói...

bỏ hết mọi chuyện đấy, về với bà đi em. yêu là không bao giờ nói câu ân hận. nếu bận con thì mang 2 đứa gửi chị nuôi cho mấy hôm. chị đang nghỉ ở nhà, lại có cô bảo mẫu chuyên nghiệp lém, đảm bảo không có màn dán băng dính và ăn cơm kèm thước kẻ đâu, đừng sợ!

Mẹ 2Khoai nói...

@All: Cảm ơn mọi người nhá, bà ngoại đã khoẻ hơn rồi. Đang mong Tết về bé chắt Cua nữa cơ, hihi
@Chị Phương: Nguyên chị làm bảo mẫu là em đã yên tâm rồi,chưa nói tới một cô bảo mẫu chuyên nghiệp nào khác nữa chị ạ. hihi