19 tháng 8, 2007

August 19, 2007

Cô ngồi lặng trước hồ. Đêm mênh mông và lạnh ngắt. Trái tim cô cũng lạnh dần, lạnh dần..Nước mắt rơi xối xả. Những năm tháng qua lặng lẽ hiện về, cô đã khóc như thế bao nhiêu lần? Cô đã có ý nghĩ tiêu cực như thế bao nhiêu lần? Cô không nhớ rõ nữa, chỉ thấy rằng lúc này cô muốn trầm mình dưới làn nước lạnh ngắt kia, để rồi vĩnh viễn không còn phải khóc, không còn phải buồn, không còn tủi thân nữa.

Nhưng, Trời chưa cho cô ra đi. Cô còn nhiều nợ trần gian, còn nhiều vướng bận...

9 nhận xét:

Ý An nói...

Ngày mai sẽ là một ngày nắng mới... :)
Cuộc đời còn lắm ngày mưa và cũng rất nhiều ngày nắng :)
Bên chị luôn có 2 thiên thần nhỏ và những người luôn quan tâm đến chị :)
Và hơn hết,2Khoai luôn cần có mẹ :)

tigôn nói...

sao buồn thế chị?

Long L nói...

Giang oi! Dung bi quan nua, em buon thi ca nha cung khong co vui dau, hay vi con vi chong dem lai vui ve cho tat ca moi nguoi. Chong em cung khong vui trong luc nay dau.

Pencil nói...

Chi oi

Kẹo Ngốc nói...

Rồi sẽ nhìn thấy nắng sau những ngày mưa, chị à :).

bsterexa nói...

:) chang biet noi the nao de dong vien chi nua

Vợ Thằng Đậu nói...

Phải sóng kiên cường vì các con, vì bản thân và vì những người đã sinh ra mình em à. Mặc áo ấm vào và ngủ ngon nghe em.

Cáo nói...

Thương chị quá.

Bé_u` nói...

chị ơi, ko được buồn! Thương Bata trong bụng mẹ, yêu Pota ngoan chờ em!