1 tháng 6, 2007

June 01, 2007

Lâu lắm rồi mới có hôm dậy sớm (tự nguyện) như hôm nay. Đúng ra là không ngủ được. Chẳng hiểu vì sao dạo này thường xuyên mất ngủ. Có đêm trằn trọc nằm nghĩ đủ mọi chuyện rồi cứ thế đến sáng, rồi cứ thế thấy nước mắt vòng quanh mà không hề muốn khóc. Quá nhiều những suy nghĩ, lo lắng...cứ bộn bề trong đầu. Biết như thế sẽ ảnh hưởng tới sức khoẻ, ảnh hưởng tới con yêu còn trong bụng nhưng không thể không nghĩ, không thể không lo toan, tính toán. Cuộc sống cứ thử thách mình hết chuyện nọ tới chuyện kia, bao giờ lòng mới bình yên nhỉ? Ừ thì biết đó là số phận, không nên nghĩ nhiều nhưng vẫn thấy sao tủi thân ghê gớm. Giờ còn bớt tủi rồi, bớt khóc thầm rồi. Có lẽ những khó khăn và thử thách làm mình cứng rắn hơn thì phải?! Chú Hoài, chú An của mình vẫn bảo, ở mình luôn có sự lạc quan, luôn có một sức sống mãnh liệt, một nghị lực rắn rỏi cơ mà? Ừ, kêu thì kêu vậy thôi, cho lòng đỡ bức bối...Chứ không lẽ buông xuôi? Làm sao có thể như thế? Ngày xưa có một mình, chẳng bao giờ mình buông tay ...huống chi bây giờ bên mình có 2 con yêu như thế? Phải sống, rắn rỏi, mạnh mẽ ...cho con chứ? Ừ, tháng này phải lo tiền bảo hiểm Prudetial 4triệu, rồi tiền trả ngân hàng cũng 4 triệu. Rồi tỉ tỉ thứ tiền khác phải tiêu....Mà lương thì có 3tr thôi, làm thế nào bây giờ? Vậy mà vẫn cứ phải lo chứ? Phải cố gắng lên lớp dù người mệt rã rời chứ? Lo toan nhiều quá, tới mức chẳng nhớ gì, chẳng thiết gì cả...Hôm qua mẹ gọi điện từ SG ra, hỏi có làm gì cho con gái ngày 1/6 không? Mới ớ ra là hôm nay là Tết thiếu nhi. Khổ thân Bống của mẹ. Tối nay trường tổ chức liên hoan cho các cháu rồi. Mẹ sẽ tặng con gái gì nhỉ? Ừ, phải hỏi ý kiến con chứ? Giờ biết đưa ra ý kiến rồi mà. Chắc con sẽ nói, con thích Chipchip, thích thạch, thích ăn sò huyết....


Mấy hôm nay chấm thi mờ cả mắt. Đầu cứ căng lên. Mà ngồi điều hoà một lúc là người nôn nao nên đành chịu nóng. Chiều qua đang mỏi, mệt, căng thẳng thì điện thoại réo inh ỏi. Mình "Alô" với giọng mệt mỏi thấy rõ, thì nghe tiếng quát bên tai:


- Ngọt à? Ngọt à? Có phải Ngọt không?


Sẵn bực mình vì tự dưng nghe cái giọng vô duyên ấy. Mình thủng thẳng:


- Dạ, anh nhầm máy rồi ạ. Em là ĐẮNG cơ anh ạ.

(Dập máy cái bụp)


Mình cũng cười phá lên sau đó. Tự dưng đỡ mệt.

6 nhận xét:

C'est la vie nói...

Chuc' Pota Tet thieu nhi vui ve va duoc nhieu qua` nhe
Hun Pota 2 cai' ne`
Hun Me Pota 2 cai' ne` de chi bot' met moi, bot' nhung lo toan
Moi chuyen se dau vao` day' chi a. Cu' song voi' tinh than lac quan chi se tu` tu` giai quyet moi van' de`
Moi chuyen xay~ ra deu` co' cach' giai quyet rieng danh` cho no'

Khoai in xinh nói...

chuc Pota ngay cang co nhieu kham pha moi.Ngoan ngoan,vui ve va quan trong nhat la an nhanh chong lon de me do pai lo nhieu cho Pota de con lo cho e Khoai Lang nua chu.Chuc Khoai lang mau lon de ra ngoai chao moi nguoi.hehe

Mẹ 2Khoai nói...

=> MaBu: Cảm ơn em, kêu ở đây cho lòng nhẹ thôi, chứ phải cố gắng chứ. Phải vì con chứ? Nhẹ lòng nhiều vì cái ôm rất chặt của em rồi đấy.
=>Nhung: Cảm ơn cô Nhung. Mẹ cháu mua rất nhiều quà cho Pota rồi. định cho đi chơi phố nhưng nóng bức quá, ra đường cứ hầm hập í...
=>Plug: Ghê gớm đâu mà ghê gớm? Đang mệt mà có người gọi điện vô duyên quá, chả xin lỗi hỏi han gì, cứ quát vào tai người ta như thế thì ai mà không bực?
=>01236..: Cảm ơn em nhiều nhiều nhé.
=>Khoai ỉn: Cảm ơn 2 mẹ con Khoai ỉn nhé. Pota người lớn rồi mà, sắp thành thiếu nữ rồi đấy. :))

Vợ béo ỉn nói...

Chúc Khoai Tây và Khoai Lang tết thiếu nhi vui vẻ. Có cho Bống đi đâu không chị?

ılılıP1u9 n P14yılılı nói...

Đoạn nghe điện thoại thấy chị em ghê gớm quá. :D

Tóc Bay Váy Lượn [aka Chồi Non] nói...

1.6 thật vui 2 Khoai Tây Khoai Lang nhé! Ôm cả hai này! :P