29 tháng 4, 2007

29.4 - Xả...

Mệt mỏi, chưa bao giờ trải qua những ngày dài mệt mỏi và chán như thế này. Tinh thần cực kỳ tệ. Hình như mình đang trầm cảm, đang sì trét nặng lắm. Vì chán đến nỗi chẳng muốn gì, chả thiết tha gì, không online, không blog, không muốn nhúc nhíc...Ừ thì biết là chẳng nên than thở hay kêu ca. Nhưng chỉ muốn xả ra cho lòng nhẹ đi tí nào thì nhẹ. Khổ thân con yêu, lần mang thai này mẹ vừa yếu tinh thần, vừa yếu thể xác. Lo lắng đủ mọi chuyện, ngủ không ngon, ăn không được...Và thật là tệ khi có lúc mẹ đã muốn từ bỏ con, vì những mâu thuẫn...vì những lo toan, vì những khó khăn quá lớn trước mắt. Nhưng khi nghe tiếng trái tim con đập rộn ràng, mẹ lại không nỡ làm như thế, mẹ sợ mẹ sẽ bị ám ảnh suốt đời. Thật may là bên mẹ vẫn còn bạn bè, vẫn còn những lời động viên, an ủi. Bi béo đúng là nguồn động viên lớn. Nó lúc nào cũng như một bóng cây bên mình vậy, bên nó lúc nào cũng như là mình thật bé nhỏ, yếu mềm. Và rồi lại nghĩ tới tương lai, Pota có thêm một đứa em để yêu thương, để thể hiện vai trò làm chị là mình lại thấy dịu lại, lại có thêm sức mạnh để cố gắng...


3 ngày nằm ở HN để theo dõi, vì bs nói vẫn đang trong giai đoạn nguy hiểm. Mình cảm tưởng như người sắp tan chảy vậy. Căn phòng tối om và bí bức nhà em Bình càng làm tinh thần mình down xuống, rồi nhớ con gái quá nên lại bò về. Muốn đi đâu đó thật xa với con, nhưng không nhúc nhíc nổi. Ngẫm nghĩ nhiều về cuộc sống, về những mối quan hệ mới, về bạn bè...Bi bảo nhiều khi nhiệt tình quá không phải là tốt, ừ, có lẽ mình đã quá vô tư và vô tâm nên không nghĩ sâu xa được như Bi. Và mình dường như lại tin người quá nữa, nghĩ ai cũng tốt với mình, ai cũng vô tư như mình...Để rồi có lúc thấy buồn, thấy mệt mỏi, thấy dường như là thất vọng...Thôi, phải thay đổi đi một tẹo...

14 nhận xét:

Thanh Hà nói...

Cố lên chị ạ. Cuộc đời là thế, mỗi người một cảnh. Trước mắt là cố gắng giữ Khoai Lang lại nha chị :D Em mà ở nhà cũng phi vào bệnh viện thăm chị rồi :)

MH nói...

Đừng nghĩ ngợi linh tinh nhé, nếu nghĩ ngợi, chỉ nghĩ những ý nghĩ lạc quan về các con thôi nhé!

2Ti nói...

Ra HN khi nào vậy em? Phải làm gì cho bé yêu khoẻ mạnh chứ nghĩ ngợi nhiều, ngồi net nhiều là không tốt đâu. Tí nhà chị ốm, quấy như con chấy. Chị mệt đứt cả hơi mà phải tự động viên mình lắm đấy. Mấy ngày nghỉ này, bảo bố Kều đèo 3 mẹ con đi đâu ra ngoài trời thư giãn nhé.

Mẹ 2Khoai nói...

@Hoà: Ừ, con bao giờ cũng là điểm tựa vững chắc nhất cho những bà mẹ như chúng mình, Hoà nhỉ?
@Chị Titi: Em đang cố gắng đây chị ạ. Có lẽ em căng thẳng quá thôi. Rồi sẽ ổn chị ạ.
@emNga: rót xăng rồi phải mang cả diêm nữa nhé, thì mới ổn cô ạ :)). Giờ mà có cô ở nhà nhỉ?
@Chiêu: Ừ, lúc nào mệt mỏi chỉ muốn xả vào đâu đó thôi em ạ. Mong là thời điểm này mau đi qua

Viola nói...

vào rót xăng cho chị Giang! chị Giang ơi cố lên! vượt qua nào!

Chiêu nói...

Cứ xả thoải mái đi chị để em bé còn được hít thở bầu không khí trong lành chứ :p

C'est la vie nói...

Chi oi! Co gang vuot qua thoi gian nay chi nhe'! Luc mang thai bao gio cung co nhieu stress...nhung vi Pota va Khoai lang..nhat dinh chi se la " Me anh hung`" cua 2 be'

Hoài Niệm nói...

Chị cũng mới đỡ ốm 1 chút , em phải cố nhiều đấy . Lần sau bác về phải có bé Khoai lang bụ bẫm cho bác bế đấy .:)

Mẹ 2Khoai nói...

@Hà: Chị cũng mong em sớm về bế Khoai Lang đây.
@Tócdài: Chị ốm sao thế? bên đó có một mình chị phải cố gắng nhiều hơn em rồi, dù sao ở nhà em cũng còn đống người thân bên cạnh mà, còn có Meg và chị Titi luôn lo cho em í, mà bác yên tâm đi. Lần sau bác về không chừng Khoai Lang dắt bác đi chơi í chứ ;)
@Mẹ Tôm Tép: Ừ, chị nghén quá nên mệt mỏi, và đúng là mệt thì chả còn thiết gì nữa. MOng là tình trạng này chóng qua, chị sợ quá rồi.
@Xuân Lan: Hic, chị cũng sợ stress lắm, nhưng dạo này cứ liên tục bị căng thẳng nên chẳng biết làm thế nào.

Xuan Hai nói...

Chi oi, co len, vui ve len, de em Khoai lang khoe manh chi a. Dung nghi ngoi nhieu de tranh stress chi nhe!

TÔM và TÉP nói...

Chị ơi, chắc là do nghén nên mới mệt thế đấy, quan trọng nhất bây giờ là anh xã chị và con gái phải luôn ở bên cạnh. Thời gian đầu em mang thai cu Tép cũng thê, Ruồi đậu vào người còn không buồn đuổi ấy, lúc nào cũng nôn như say ôtô... Chúc mẹ và em Khoai lang mau khoẻ!

Tuti nói...

Me Pota va em Khoai lang sao hay nghi ngoi nhieu the, bay gio chi nghi den em be va Pota thoi nhu the da co nhieu niem vui lam roi ma

NGALINH.LĐ nói...

những lúc nào cô đơn nhất hãy yêu,thương mình nhất.Đôi lúc phải trải qua cả cảm giác dường như toàn thế giới này quay lưng lại, chỉ có mình là không được từ bỏ mình, phải không chị?
Bé nằm trong bụng mẹ ngoan ngoãn, thương mẹ mau ra đời khỏe mạnh nhé! Ra ngoan ngoãn đê rồi cô Linh có quà cho, nghe chưa, he he he
Chia sẻ cùng chị...
EM.

Mẹ 2Khoai nói...

@Tuti & Mabu: Thanks các em nhiều nhiều, chị sẽ cố gắng,tất cả vì đàn con thân yêu, keke..
@NgaLinh: Chị đã trải qua cảm giác đó rồi em gái ạ. Có những lúc chỉ muốn cuộn mình trong căn phòng nhỏ, tĩnh lặng tuyệt đối. Không một ai, không một tiếng động.Lúc ấy, chỉ có một mình mình cảm nhận được mình cần phải yêu bản thân mình nhiều hơn nữa. Nhưng giờ đây, chị chắc chắn một điều, KHoai Tây và Khoai Lang sẽ là những đứa con chị sẽ yêu hơn bản thân mình. Sẽ sẵn sàng đánh đổi tất cả để có những điều tốt đẹp nhất cho con. Nhất định sẽ có ngày gặp em, sẽ nhận quà của cô Linh chứ? keke..Thanks em đã bên chị.